Thay Đổi Của Đảo San Hô
Diệp Ức Lạc
2024-11-24 23:55:38
Tinh Linh thế giới - đảo San Hô.
Dạ U vừa đáp xuống đảo San Hô thì cậu cũng theo bản năng mà chớp mắt, trên mặt còn mang theo vẻ ngoài ý muốn.
Trình Chu nhanh chóng phát hiện ra trạng thái bất thường của Dạ U thì dò hỏi: “Sao vậy? Em phát hiện ra cái gì bất thường đúng không?”
Dạ U cau mày rồi sắc mặt cũng có chút cổ quái nói: “Không có gì, có khí tức của mấy Năng lực giả ở hướng thành chủ phủ. Có vẻ như phía bên trong thành chủ phủ đang có rất nhiều Năng lực giả tới.”
Trình Chu nhướn mày nói: “Vậy sao?”
Trình Chu thầm nghĩ: Sao lại có nhiều Năng lực giả lại tới thành chủ phủ chứ? Chẳng lẽ là cái liên minh Thiên Tuyển giả này lại thành lập một chi nhánh trên đảo San Hô này rồi sao? Theo lý thì không thể có chuyện này chứ nhỉ.
Trình Chu và Dạ U cũng di chuyển khắp nơi trên Hiệp Loan quần đảo nhưng mà bọn họ cũng không ghé qua đảo San Hô này được một thời gian dài rồi. Có vẻ như đảo San Hô này thay đổi không ít.
Trên đường đi thì Trình Chu cũng nghe được vài thông tin mà dân chúng đang to nhỏ với nhau là hình như bá tước Michael đã hợp tác với Đoạ ma giả từ sớm rồi. Có vẻ như đại công tước đã biết chuyện nên cũng rất giận dữ và sắp phái binh tới đánh đảo San Hô. Còn nghe nói là Trình Chu và Dạ U có thể là quá sợ hãi hoặc là đã chết rồi cho nên hai người đó không dám lộ diện. Lẽ tất nhiên là cục diện hiện tại thì Đoạ ma giả không thể mạnh bằng đại công tước.
Người dân ở trên đảo cũng đã lâm vào tình trạng hoảng sợ, dân chúng cũng đã lo sợ mà chạy trốn đi nơi khác rồi, đường phố hiện nay nhìn cũng rất tiêu điều và hiu quạnh, phần lớn thì dân chúng ở lại đang rất sợ hãi mà trốn ở trong nhà.
Trình Chu thầm nghĩ: Chỉ một thời gian ngắn bọn họ không đi tới nơi này mà đảo San Hô cũng thay đổi nhiều quá. Không ngờ là Michael đã bị bại lộ, mà hắn thì lại trở thành người chết rồi. Thú vị thật.
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút khó coi nói: “Trong thời gian chúng ta không ở đây thì nơi này hẳn là đã xảy ra chuyện. Đi gặp Michael hỏi thăm tình huống đã.”
Trình Chu và Dạ U thuấn di đến thành chủ phủ rồi nhanh chóng tìm thấy Michael đang ngồi ở trong thư phòng.
Michael nhìn thấy hai người bọn họ đi tới thì thở phào một hơi, mà tâm trạng của hắn cũng nhẹ nhõm hơn nhiều rồi mới lên tiếng: ‘Hai người đã tới rồi, nhìn hai người không sao thì tôi cũng an tâm rồi.”
Trình Chu nhìn Michael rồi cười cười nói: “Bá tước đại nhân à, Năng lực giả có mặt ở nơi này cũng không ít đấy nhỉ.”
Michael ngượng ngùng nói: “Quan hệ của đảo San Hô và hai vị đã bị bại lộ rồi, mấy cái xe luyện khí của hai vị để lại Bàn Thạch đảo đã bị người ta phát hiện ra. Còn có nhưng thôn dân của Hắc Mạch thôn cũng bị những người ở vương đô phái tới điều tra. Rất nhiều bằng chứng đã được thu thập rồi.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Xe luyện khí gì cơ? Bên kia có xe luyện khí gì sao?”
Dạ U nhìn Trình Chu rồi nói: “Là chiếc Minibus cũ của anh đó. Cái xe kia đã không thể sử dụng được nữa nên anh đã vứt lại đó mà.”
Trình Chu: “……” Hình như đúng là có việc như vậy thì phải.
Năm đó, khi hắn mới khởi nghiệp cho nên hắn đang còn nghèo lắm, xe mới không thể mua được nên cũng chỉ có thể mua được một chiếc xe cũ để chắp vá đi lại mà thôi. Năm đó, hình như hắn đã vứt chiếc Minibus đó vào bên trong khu rừng nào đó rồi thì phải, sau đó hắn cũng quên luôn. Rốt cuộc chiếc xe đó cũng bị tìm ra rồi sao? Vậy thì bị phát hiện ra chuyện thì cũng không quá kỳ quái rồi.
Michael nhăn mày, thật ra hắn cũng không ngờ là Trình Chu lại vứt một chiếc xe luyện khí ở Bàn Thạch đảo rồi quên mất. Mà chiếc xe luyện khí trên Bàn Thạch đảo này hắn cũng không biết nên sau này bị người ở vương đô phát hiện thì hắn cũng mới nghe nói tới chiếc xe này.
Michael có chút áy náy nói: “Việc này thì tôi biết tới cũng quá trễ cho nên chiếc xe luyện khí quý giá kia đã bị người của vương đô mang về rồi. Lúc tôi biết tin thì bọn họ cũng đã đi được một thời gian rồi cho nên tôi cũng không ngăn cản được.”
Trình Chu: “……”
Không cản được cũng không sao đâu, vì một chiếc xe phế thải mà tiếc rẻ thì hắn cũng không có tâm trạng đó đâu. Hắn cũng đâu có muốn bán sắt vụn.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Không sao, không sao, cũng không phải là đồ gì quá trân quý.”
Michael cau mày nói: “Các hạ nói đùa, chiếc xe luyện khí trân quý như vậy mà.”
Trình Chu: “……”
Thật sự thì chiếc xe đó đối với hắn cũng không hề trân quý, nhưng mà chiếc xe đó đối với thế giới này có lẽ là rất trân quý.
Trình Chu thở dài nói: “Không nghĩ tới là chúng ta lại bị lộ.”
Dạ U trợn mắt nói: “Anh đã để lộ ra nhiều sơ hở như vậy thì bị bại lộ cũng là chuyện bình thường mà.”
Trước đó khi đảo San Hô đã phát sinh chuyện bị trộm sạch bảo khố thì những người của vương thất cũng đã đoán sai hướng điều tra rồi. Lúc đó thì trình độ đấu khí của Trình Chu cũng không hề thấp nên lúc đó vương thất đã hoài nghi Trình Chu là một thế lực bí mật nào đó của giới quý tộc đã bồi dưỡng ra mà thôi. Nên lúc đó họ cũng bỏ qua và không chú ý tới cái địa phương cằn cỗi như đảo San Hô.
Nhưng mà có rất nhiều chuyện một khi đã làm thì cũng sẽ để lại rất nhiều manh mối, người của liên minh Thiên Tuyển giả có thể đoán được Trình Chu và Michael có liên hệ thì những người ở vương đô cũng có thể đoán ra được.
Sau khi mấy người ở vương đô phái thám tử đến đảo San Hô để điều tra thì họ cũng nhanh chóng phát hiện ra sự việc bất thường ở Bàn Thạch đảo.
Năm đó thì Bàn Thạch đảo chính là nơi đầu tiên mà Trình Chu đặt chân đến, Trình Chu còn giao thương ở đây một thời gian dài cho nên dấu vết để lại là không hề ít.
Trình Chu nói: “Thôn dân của Hắc Mạch thôn thế nào rồi?”
Michael cau mày nói: “Mấy điều tra viên của vương đô muốn bắt hết những người dân của Hắc Mạch thôn đến vương đô để thẩm vấn nhưng may mà Movic đã kịp thời phát hiện ra chuyện bất ổn cho nên hắn ta đã truyền tin đến đây. Người tới đã bị giải quyết nhưng mà thôn dân đã bị chết mất 2 người. Số người dư lại tôi cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Trình Chu thở dài nói: “Dàn xếp xong là tốt rồi.”
Người dân của Hắc Mạch thôn bởi vì hắn nên mới bị tai bay vạ gió. Tuy hắn cũng không phải là cố ý nhưng cũng bởi vì hắn nên mới xảy ra cớ sự này.
Michael có chút xấu hổ nói: “Bởi vì không liên hệ được với các hạ nên tôi đành phải cầu viện người của liên minh Thiên Tuyển giả, cũng may là thủ lĩnh Vân Phong cũng rất hỗ trợ nên đảo San Hô mới được an toàn tới giờ.”
Michael cũng thở dài ở trong lòng, trước đây hắn cứ nghĩ là bản thân hắn cũng chỉ cần làm một bá tước nhỏ nhoi không tranh với đời, một lòng rúc ở cái địa phương cằn cỗi như đảo San Hô này làm ăn buôn bán nhỏ là được rồi. Không nghĩ là hắn cứ như vậy mà bị lộ và bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Khoảng thời gian này Michael cũng rất khổ sở, ngủ cũng không thể yên được, mỗi khi nằm ngủ thì hắn vẫn luôn lo lắng là nửa đêm sẽ có người chạy tới đây chém bay đầu hắn.
Hiện tại thì trong giới quý tộc là hắn không thể trộn lẫn vào được rồi đấy cho nên hắn cũng chỉ có thể bước lên con đường làm ăn với Đoạ ma giả mà thôi.
Michael cũng hiểu rất rõ ràng là người của liên minh Thiên Tuyển giả này nguyện ý hỗ trợ hắn là vì bọn họ nể mặt của Trình Chu và Dạ U, họ đang muốn bán cái nhân tình này cho Trình Chu và Dạ U mà thôi.
Dạ U nhíu mày nói: “Lúc tôi vừa mới đến nơi này thì tôi cũng phát hiện có rất nhiều nhà trống trong thành.”
Michael gật đầu nói: “Bọn họ đã chạy nạn hết rồi, dạo gần đây bọn họ cũng nghe được quá nhiều thông tin xấu.”
Những tin đồn thất thiệt về Đoạ ma giả cũng đã ăn sâu vào trong tâm trí của những người dân đó rồi cho nên bọn họ cũng không thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều được. Sau khi cái tin đồn đảo San Hô là hang ổ của Đoạ ma giả cũng có rất nhiều người đã sợ hãi cái gọi là nanh vuốt của ma quỷ đó mà lựa chọn chạy trốn. Ai có chí nấy, người muốn chạy thì cũng cứ chạy đi, Michael cũng giữ không nổi và cũng không ngăn cản được.
Trình Chu cũng có chút nghi hoặc nói: “Bá tước đại nhân cũng mặc kệ cho bọn họ chạy trốn đi sao?”
Michael cười cười nói: “Nếu không phải là thủ lĩnh Vân Phong đến đây để toạ trấn thì những người của vương đô đã đánh đến tận đây rồi. Bọn họ muốn chạy thì cứ chạy thôi, cản cũng vô dụng.”
Những người đã có ý định chạy trốn rồi thì hắn cũng không có cái mong muốn cao xa là bọn họ sẽ quay lại hỗ trợ cho hắn được. Nếu đại công tước mà đánh tới đây thật thì những người này cũng trực tiếp phản bội mà đâm sau lưng tất cả những người khác mà thôi. Nếu vậy thì chạy đi cũng tốt, đỡ tốn công lo lắng nhiều.
Trình Chu gật đầu nói: “Thành chủ đại nhân thật quảng đại.”
Người dân trên đảo cũng coi như là một dạng tài sản mềm của Michael, nếu như giới quý tộc cứ để cho số tài sản này cứ chảy ra ngoài nhiều như vậy thì giới quý nhất định sẽ có một loại cảm giác như đang cắt từng lớp thịt trên cơ thể vậy.
Michael cười khổ nói: “Ta cũng không có cách nào khác.” Hắn cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi.
Trình Chu nói: “Vậy thì ta cũng phải cảm tạ thủ lĩnh Vân Phong rồi.”
Michael nhìn hai người trước mặt rồi thử hỏi: “Thời gian này hai vị không có việc gì chứ?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Cũng không có việc gì. Sao vậy?”
Michael vội vàng lắc đầu nói: “Không có, không có việc gì. Chỉ là lần này hai người mất tích tương đối lâu nên tôi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.”
Lần này Trình Chu và Dạ U mất tích tương đối dài, cũng đã hơn nửa tháng rồi. Lúc đầu thì các quý tộc còn cảm thấy rất mừng rỡ là hai tên ôn thần đó cũng chịu dừng lại, nhưng sau đó thì bọn họ lại run rẩy là không biết hai người này chuẩn bị mưu đồ làm cái gì, có tính làm một cú lớn luôn không? Để thêm một thời gian nữa thì mọi người cũng không ngừng suy đoán và nghe ngóng thông tin thì cũng đã xuất hiện vài lời đồn là hai người này đã bỏ mạng rồi.
Dạ U nhìn biểu tình của Michael thì mỉm cười nói: “Có phải là thành chủ đại nhân lo lắng về mấy lời đồn đó đúng không?”
Michael xấu hổ cười cười nói: “Mấy lời đồ kia đều là những lời nói vô căn cứ.”
Dạ U bỡn cợt hỏi: “Thành chủ đại nhân đang lo lắng về việc chúng tôi đã chết rồi sao?”
Michael ngượng ngùng cười cười nói: “Thực lực của hai vị vẫn luôn phi phàm như thế thì làm sao mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn được chứ? Lời của mấy người đó cũng chỉ là lời nói vô căn cứ, đa phần đều là lời bịa đặt mà thôi.”
Ban đầu thì cũng không có ai tin là hai người Trình Chu và Dạ U đã xảy ra nguyện ngoài ý muốn, nhưng mà về sau thì lời đồn cũng càng lúc càng nhiều và lời đồn cũng tự dưng được truyền bá đi khắp nơi rồi, mà sau đó hai người này lại không hề xuất hiện cho nên đã có không ít quý tộc lại bắt đầu chuyển hướng rồi quay ra tin tưởng chuyện hai người này đã xảy ra chuyện gì đó rồi vui mừng.
Dạ U lắc đầu nói: “Đúng là bên phía vương thất cũng có chút thủ đoạn, cũng thiếu chút nữa thì tôi cũng dính chưởng mà bị lật thuyền trong mương, lời đồn này cũng không phải là không có căn cứ.”
Michael xấu hổ cười cười rồi ngay lập tức đổi đề tài nói: “Hai vị có muốn gặp người của liên minh Thiên Tuyển giả không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.”
……
Trình Chu và Dạ U cùng Michael đi tới phòng tiếp khách của thành chủ phủ để gặp đám người Vân Phong.
Sau khi bước vào thì Trình Chu cũng lên tiếng chào hỏi: “Thủ lĩnh Vân Phong, đã lâu không gặp.”
Vân Phong nhìn về phía hai người rồi gật đầu rồi sau đó cũng lên tiếng chào hỏi: “Đã lâu rồi không gặp hai vị.”
Vân Phong nhìn qua Dạ U dò hỏi: “Hơn nửa tháng trước thì phía chúng tôi đã phát hiện ra là bên phía vương đô có một nguồn sức mạnh ma lực cực kỳ khổng lồ đã xuất hiện. Sau đó thì chúng tôi lại phát hiện em trai cậu là Baker đã mất tích. Cho nên chúng tôi suy đoán là bên phía đại công tước Oss đã làm ra việc gì đó. May mắn là hai vị không sao.”
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút khác thường nói: “Phía đại công tước Oss đúng là đã xuống tay với tôi. Bên người hắn ta hẳn là có một nguyền rủa Năng lực giả. Tôi cũng đã trúng nguyền rủa vào khoảng thời gian đó.”
Vân Phong sửng sốt, hắn cũng không nghĩ là Dạ U lại thẳng thắn như vậy. Ngay sau đó hắn cũng lên tiếng hỏi thăm: “Dạ U các hạ không sao chứ?”
Dạ U gật đầu nói: “Vẫn tốt, đã giải quyết xong.”
Mir cau mày nói: “Nguồn ma lực bên phía vương tộc kia rất cường hãn, hơn nữa năng lượng cũng rất pha tạp. Chúng tôi đang hoài nghi là tên Năng lực giả bên phía vương thất kia có năng lực thôn phệ, rất có khả năng là hắn ta đã cắn nuốt năng lực của rất nhiều Năng lực giả rồi.”
Dạ U nghe vậy thì ngẩn ra một chút rồi nói: “Năng lực thôn phệ sao? Nếu đúng là vậy thì mọi chuyện cũng đã hợp lý hơn rồi.”
Mir gật đầu nói: “Với cái năng lực kia mà các hạ có thể tránh được một kiếp thì các hạ mới thực sự là người lợi hại.”
Dạ U: “……”
Michael đứng ở một bên nghe chuyện những người này nói thì cũng hãi hùng khiếp vía. Hoá ra là như vậy sao? Hoá ra là vương thất một mực muốn tàn sát Đoạ ma giả là vì vậy sao? Hoá ra là chỉ vì tinh hạch thôi sao? Chỉ vì số tinh hạch để cung cấp cho tên cắn nuốt Đoạ ma giả kia thôi sao?
Mir vừa định mở miệng ra để nói nói cái gì đó thì sắc mặt hắn cũng đột nhiên biến đổi mà nói: “Tới.”
Trình Chu nhăn mày rồi thầm nghĩ: Tên kia lại muốn bắt đầu rồi sao?
Dạ U nhắm mắt sau đó điều động sức mạnh của quang chủng và ám chủng để chống đỡ lại sự tấn công của nguyền rủa. Hai loại năng lượng bên trong quang chủng và ám chủng cũng nhanh chóng lan toả ra khắp nơi.
Năng lượng bên trong quang chủng và ám chủng là vô cùng khổng lồ, thời điểm Dạ U ở hiện thế cũng đã vài ngày như vậy rồi nhưng cũng chỉ có thể luyện hoá được 1/5 số năng lượng bên trong hai viên linh chủng này mà thôi.
Dưới tác dụng mạnh mẽ của nguyền rủa thì tốc độ luyện hoá quang chủng và ám chủng của Dạ U cũng được thúc đẩy mà biến thành nhanh hơn trước rất nhiều.
Nguyền rủa đã bị năng lượng của hắc ám phân giải thành nguồn năng lượng cực kỳ tinh thuần rồi dung nhập vào bên trong thân thể của Dạ U, cũng nhờ vậy mà dị năng của Dạ U cũng bay lên rất nhiều.
Một đợt nguyền rủa nữa lại tiếp tục đánh úp lên người làm Dạ U cũng phải nhanh chóng vận chuyển dị năng để tiếp tục luyện hoá năng lượng của nguyền rủa và sắc mặt của Dạ U thì vẫn bình tĩnh như không có việc gì xảy ra.
Mir nhìn chằm chằm vào Dạ U với một đôi mắt cực kỳ kích động sau đó hắn cứ kinh ngạc mà mở to đôi mắt ra nhìn.
Cuộc giao chiến cách không này cũng phải giằng co hơn một tiếng đồng hồ, người phát động công kích nguyền rủa cũng dường như có cảm giác là hắn ta không thể thành công được, cho nên hắn ta cũng rất biết điều mà buộc phải ngưng không tiếp tục phát động thêm công kích nguyền rủa nữa.
Vân Phong nhìn Dạ U có chút quan tâm mà hỏi thăm: “Dạ U các hạ không sao chứ?”
Dạ U cười cười nói: “Các hạ yên tâm, vẫn tốt.”
Dạ U nhìn vẻ mặt đi từ khiếp sợ đến hoảng sợ của Mir thì lên tiếng dò hỏi: “Các hạ làm sao vậy? Không có việc gì chứ?”
Mir cũng có chút khác thường mà nói: “Hình như là thực lực của các hạ lại tăng lên rồi đúng không?”
Vừa nãy thì hắn vẫn còn cảm nhận được hai nguồn năng lượng đang giằng co với nhau cực kỳ ác liệt, một nguồn chính là năng lượng vô cùng mạnh mẽ mà hỗn tạp kia, nguồn năng lượng đó đã tràn tới một cách cực kỳ dồn dập, cũng hung ác và rất dã man. Còn một nguồn năng lượng khác là của Dạ U, nếu như phải so sánh nguồn năng lượng của Dạ U với nguồn năng lực hung ác kia thì có vẻ như nguồn năng lượn của Dạ U cũng yếu hơn một chút, nhưng mà nguồn năng lượng của vương đô bên kia cũng quá hỗn loạn còn nguồn năng lượng của Dạ U lại tinh thuần hơn rất nhiều.
Hai nguồn năng lực giằng co được một lúc thì cũng rơi vào thế cân bằng.
Có thể nói thì Năng lực giả của phía vương đô kia cực kỳ cường đại, đây cũng có thể là một loại năng lực đặc thù của cắn nuốt Năng lực giả, nhưng mà thực lực của Dạ U thì lại cũng vô cùng cường hãn.
Hơn nữa thì nhìn vào những hành động vừa rồi thì thực lực của Dạ U vẫn còn ở trong thời kỳ đang tăng trưởng.
Rõ ràng là lúc giao chiến ở trận chiến trên quần đảo núi lửa thì thực lực của Dạ U cũng không hề cao tới mức như vậy, sao mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà thực lực của Dạ U lại có thể tinh tiến đến trình độ như thế này được chứ? Rốt cuộc là người này đã dùng cách gì để tu luyện như vậy hả?
Dạ U cũng gật đầu mà nói: “Đúng vậy. Trong thời gian này chúng tôi đã có chút thu hoạch vài thứ tốt.”
Mir thử nói: “Các hạ đã luyện hoá được nguyền rủa rồi đúng không?”
Dạ U gật đầu nói: “Nhãn lực của các hạ cũng quá tốt rồi.”
Vân Phong: “……”
Người ta thì muốn tránh nguyền rủa cho nhanh còn không kịp, trong khi đó Dạ U lại đem nguyền rủa này chuyển hoá thành năng lượng đặc thù cho bản thân hấp thụ sao? Vậy thì cũng quá lợi rồi đấy.
Dạ U cau mày rồi sắc mặt cũng có chút khác thường.
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Em làm sao thế? Nguyền rủa vẫn khuếch tán sao?
Dạ U lắc đầu rồi nói: “Không có.”
Dạ U cũng dừng một chút rồi mới tiếp tục nói: “Hình như là em đã nhìn thấy qua bóng dáng của Baker thì phải?”
Trình Chu cũng có chút tò mò mànói: “Thằng ngốc đó thế nào rồi?”
Dạ U cau mày nói: “Không tốt lắm thì phải.”
Dạ U đã mơ hồ nhìn thấy hình ảnh những cái xúc tu nhìn rất kỳ lạ đang thọc thẳng lên trên người Baker, khí huyết bên trong cơ thể Baker cũng theo những cái xúc tu đó chảy ra ngoài mà bị xói mòn rất nghiêm trọng, cả người của thằng nhóc đó cũng chuyển sang màu xanh xao thiếu máu mà nhìn cũng rất gầy gò. Đúng là thời điểm khi Baker mất tích thì thằng nhóc ngu ngốc đó cũng đã bị rơi vào tay người của vương thất rồi, cũng có vẻ như là người của vương thất đã rất tức giận cho nên người đó đã mang Baker ra để trút giận thì phải? Nhìn qua thì Baker đã bị hành hạ cũng có chút thê thảm.
Trình Chu mỉm cười nói: “Em đừng để mắt đến nó.”
Nếu như năm đó tên ngu ngốc Baker kia không báo cáo Dạ U lên phía trên thì thằng ngu đó cũng không phải đi đến kết cục như thế này. Trình Chu hoàn toàn không thể dâng được một chút đồng tình nào đối với tên Baker này đâu.
Mir đánh giá rồi nhìn Dạ U một hồi sau đó rất khẳng định mà nói: “Hai vị đã kiếm được linh chủng rồi sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng là vậy. May mắn tới tay được hai viên linh chủng nên cũng có thể hoá giải được nguyền rủa.”
Mir nghe vậy cũng ngẩng đầu mà nhìn Dạ U bằng ánh mắt hâm mộ không thôi. Linh chủng là thứ cực kỳ khan hiếm đấy, ấy vậy mà Dạ U lại tới được hai viên luôn sao? Cùng một lúc mà có thể hấp thu được sức mạnh của hai viên linh chủng thì Dạ U cũng quá là may mắn rồi đấy, không biết là hai người này đã tìm thấy ở chỗ nào chứ?
Vân Phong nhìn Dạ U và Trình Chu rồi dò hỏi: “Không biết là hai vị có tính toán làm gì tiếp không?”
Trình Chu chống cằm cũng rất hào hứng mà nói: “Chúng tôi đang tính mở mấy cái cửa hàng ở nơi này đấy.”
Mir cau mày, hắn cũng có chút khó hiểu mà nói: “Mở cửa hàng?”
Đã là lúc nào rồi mà tên Trình Chu này còn có tâm trạng để đi mở nhà hàng như vậy là sao? Người này đang tính toán làm cái gì vậy? Thật sự không lo lắng gì sao? Địch đã đánh đến tận cổ rồi kia kìa.
Trình Chu nhìn biểu tình của đám người Vân Phong thì có chút đắc ý nói: “Tôi đang muốn đầu tư để xây dựng đảo San Hô này thành một trung tâm thương mại lớn, chuyên dùng để bán các loại thổ đặc sản. Lúc đó thì các vị có rảnh thì cũng ghé để tham quan một chút. Chúng tôi sẽ tặng phiếu giảm giá cho các vị.”
Trình Chu vẫn luôn có tính toán muốn phát triển các loại giao dịch cũng như các hình thức mậu dịch giữa hai thế giới. nhưng mà thế giới này quá bài xích Đọa ma giả cho nên thời gian trước cũng không thích hợp để mở cửa hàng.
Lần này thì Michael cũng đã bị bại lộ thân phận rồi, tuy là việc này cũng có rất nhiều bất lợi nhưng mà việc bị lộ này đối với Trình Chu cũng là một cơ hội tốt đấy. Hắn đang có một tính toán muốn trực tiếp mở luôn một cái trung tâm thương mại lớn và lấy đảo San Hô làm địa điểm trung tâm phát triển giao dịch.
Mil: “……”
Đầu óc của tên Trình Chu này cũng không giống với người bình thường cho lắm nhỉ? Không gian Năng lực giả đều giống như vậy sao?
Vân Phong cười cười nói: “Vậy sao? Trung tâm thương mại lớn á? Các hạ muốn kinh doanh cái gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Ăn, mặc, dùng, thổ đặc sản, … cái gì cũng có thể bán.”
Vân Phong: “Thổ đặc sản, chính là đặc sản của biển bên kia sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong gật đầu nói: “Thật kích thích.”
Trình Chu tự tin nói: “Kích thích là đúng rồi, yên tâm, chúng tôi đảm bảo là sẽ không làm các vị thất vọng đâu.”
Vân Phong: “……”
Phi Ưng có chút tò mò nói: “Lúc đó sẽ bán thêm kem đúng không?”
Trình Chu nhìn Phi Ưng nói: “Đúng.”
Phi Ưng nhìn Trình Chu rất hào hứng mà nói: “Nghe hay đấy, hy vọng là việc kinh doanh sẽ phát đạt.”
Trình Chu: “……”
Hoá ra tên người chim Phi Ưng này rất thích kem sao? Quả nhiên đây là mị lực vô hạn của các loại đồ uống mát mà.
Mir nhìn Trình Chu rồi nhìn Phi Ưng một hồi thì thầm nghĩ: Đúng là kem ngon thật, nhưng mà có bao nhiêu người dám tới đây để ăn chứ.
Phi Ưng gãi đầu nói: “Nếu hai vị muốn mở cửa hàng ở đảo này thì có một vấn đề nghiêm trọng muốn hai vị giải quyết trước đã.”
Trình Chu cau mày nói: “Vấn đề gì?”
Phi Ưng chớp mắt nói: “Bên phía vương đô sắp phái người tới đây để công kích đảo San Hô này đấy.”
Hiện nay thì toàn bộ Hiệp Loan quần đảo đã biệt chuyện đảo San Hô bên này đã đầu nhập vào thế lực dưới trướng của Trình Chu rồi, tất nhiên đây cũng không phải là chuyện bí mật gì nữa, nếu người bên phía vương đô mà không chịu có thêm bất kỳ phản ứng nào nữa thì e là vương quyền cũng lung lay và bay luôn cho nhẹ nhàng cũng được.
Bên phía vương đô muốn làm như vậy chắc là bọn họ cũng muốn thử xem tình hình của Trình Chu và Dạ U dạo này sao rồi đây mà. Coi thử coi hai người này sống chết ra sao? Có ổn không? Tiện thì giải quyết một đám tiện dân dám phản kháng ấy mà.
Ban đầu thì Vân Phong cũng đã đáp ứng hỗ trợ giữ đảo cho Michael nhưng mà nếu như hai người này đã trở lại rồi thì hắn cũng nên buông tay thôi là được rồi. Hơn nữa thì năng lực của Dạ U cũng đã tăng trưởng lên rất nhiều so với thời điểm cuối mà hắn gặp, cho nên hắn cũng không muốn làm chuyện bao đồng làm gì nữa.
Trình Chu cười cười cũng có chút chờ mong nói: “Họ sẽ phái một con thuyền Hoàng kim tới đây sao? Hay là trực tiếp phái con thuyền Địa giai kia luôn vậy?”
Vân Phong nghe vậy cũng trợn mắt thầm nghĩ: Tên Trình Chu này lại tâm động tới cái quỷ gì nữa vậy?
Theo như những gì mà hắn nghe ngóng được thì hình như là cái tồn tại khủng bố ở vương đô kia không thể rời khỏi lãnh địa của vương thành thì phải. Nếu như vậy thì nếu như mà bên phía vương đô dám phái một con thuyền Hoàng kim tới đây sao? Chắc không phải là bọn họ muốn nướng quân đấy chứ? Này còn không phải là đám người kia đã dùng bánh bao nhân thịt để đánh chó rồi sao?
Phi Ưng híp mắt nói: “Ban đầu tôi nghe nói là bên phía vương đô kia cũng muốn phái tới mấy con thuyền Hoàng kim tới đây để tuần tra cơ, cũng có mấy hầu tước đã lên tiếng hưởng ứng muốn tiến quân đi vây đánh đảo San Hô. Nhưng mà nếu như các hạ đã trở lại thì mấy hầu tước kia cũng không dám tới rồi.”
Mir híp mắt nói: “The như tôi đoán lần này sẽ không có một con thuyền hoàng kim nào tới đây đâu.”
Cái đám quý tộc kia cũng đã bị Trình Chu trộm một đống con thuyền Hoàng kim rồi, chẳng lẽ họ lại không nhớ? Hay là mấy quý tộc này đã mặc bệnh lú của tuổi già nên đã quên đi cái sự việc vừa mới xảy ra rồi sao? Đám người này còn tự mình chủ động đưa thuyền tới đây cho Trình Chu mang đi như vậy sao?
Trình Chu híp mắt nói: “Ồ, có tới mấy hầu tước cơ à? Cũng không biết là vị hầu tước nào đã lên tiếng muốn đi thảo phạt chúng tôi vậy nhỉ? Cũng đúng lúc tôi cũng muốn đi bái kiến mấy người này một chút. Các vị có biết mấy người này là ai không?”
Vân Phong: “……” Tên Trình Chu đang muốn tính toán tính sổ đấy hả? Thật muốn thắp nhanh cho đám người to gan đó mà.
End chap 194
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Dạ U vừa đáp xuống đảo San Hô thì cậu cũng theo bản năng mà chớp mắt, trên mặt còn mang theo vẻ ngoài ý muốn.
Trình Chu nhanh chóng phát hiện ra trạng thái bất thường của Dạ U thì dò hỏi: “Sao vậy? Em phát hiện ra cái gì bất thường đúng không?”
Dạ U cau mày rồi sắc mặt cũng có chút cổ quái nói: “Không có gì, có khí tức của mấy Năng lực giả ở hướng thành chủ phủ. Có vẻ như phía bên trong thành chủ phủ đang có rất nhiều Năng lực giả tới.”
Trình Chu nhướn mày nói: “Vậy sao?”
Trình Chu thầm nghĩ: Sao lại có nhiều Năng lực giả lại tới thành chủ phủ chứ? Chẳng lẽ là cái liên minh Thiên Tuyển giả này lại thành lập một chi nhánh trên đảo San Hô này rồi sao? Theo lý thì không thể có chuyện này chứ nhỉ.
Trình Chu và Dạ U cũng di chuyển khắp nơi trên Hiệp Loan quần đảo nhưng mà bọn họ cũng không ghé qua đảo San Hô này được một thời gian dài rồi. Có vẻ như đảo San Hô này thay đổi không ít.
Trên đường đi thì Trình Chu cũng nghe được vài thông tin mà dân chúng đang to nhỏ với nhau là hình như bá tước Michael đã hợp tác với Đoạ ma giả từ sớm rồi. Có vẻ như đại công tước đã biết chuyện nên cũng rất giận dữ và sắp phái binh tới đánh đảo San Hô. Còn nghe nói là Trình Chu và Dạ U có thể là quá sợ hãi hoặc là đã chết rồi cho nên hai người đó không dám lộ diện. Lẽ tất nhiên là cục diện hiện tại thì Đoạ ma giả không thể mạnh bằng đại công tước.
Người dân ở trên đảo cũng đã lâm vào tình trạng hoảng sợ, dân chúng cũng đã lo sợ mà chạy trốn đi nơi khác rồi, đường phố hiện nay nhìn cũng rất tiêu điều và hiu quạnh, phần lớn thì dân chúng ở lại đang rất sợ hãi mà trốn ở trong nhà.
Trình Chu thầm nghĩ: Chỉ một thời gian ngắn bọn họ không đi tới nơi này mà đảo San Hô cũng thay đổi nhiều quá. Không ngờ là Michael đã bị bại lộ, mà hắn thì lại trở thành người chết rồi. Thú vị thật.
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút khó coi nói: “Trong thời gian chúng ta không ở đây thì nơi này hẳn là đã xảy ra chuyện. Đi gặp Michael hỏi thăm tình huống đã.”
Trình Chu và Dạ U thuấn di đến thành chủ phủ rồi nhanh chóng tìm thấy Michael đang ngồi ở trong thư phòng.
Michael nhìn thấy hai người bọn họ đi tới thì thở phào một hơi, mà tâm trạng của hắn cũng nhẹ nhõm hơn nhiều rồi mới lên tiếng: ‘Hai người đã tới rồi, nhìn hai người không sao thì tôi cũng an tâm rồi.”
Trình Chu nhìn Michael rồi cười cười nói: “Bá tước đại nhân à, Năng lực giả có mặt ở nơi này cũng không ít đấy nhỉ.”
Michael ngượng ngùng nói: “Quan hệ của đảo San Hô và hai vị đã bị bại lộ rồi, mấy cái xe luyện khí của hai vị để lại Bàn Thạch đảo đã bị người ta phát hiện ra. Còn có nhưng thôn dân của Hắc Mạch thôn cũng bị những người ở vương đô phái tới điều tra. Rất nhiều bằng chứng đã được thu thập rồi.”
Trình Chu có chút nghi hoặc nói: “Xe luyện khí gì cơ? Bên kia có xe luyện khí gì sao?”
Dạ U nhìn Trình Chu rồi nói: “Là chiếc Minibus cũ của anh đó. Cái xe kia đã không thể sử dụng được nữa nên anh đã vứt lại đó mà.”
Trình Chu: “……” Hình như đúng là có việc như vậy thì phải.
Năm đó, khi hắn mới khởi nghiệp cho nên hắn đang còn nghèo lắm, xe mới không thể mua được nên cũng chỉ có thể mua được một chiếc xe cũ để chắp vá đi lại mà thôi. Năm đó, hình như hắn đã vứt chiếc Minibus đó vào bên trong khu rừng nào đó rồi thì phải, sau đó hắn cũng quên luôn. Rốt cuộc chiếc xe đó cũng bị tìm ra rồi sao? Vậy thì bị phát hiện ra chuyện thì cũng không quá kỳ quái rồi.
Michael nhăn mày, thật ra hắn cũng không ngờ là Trình Chu lại vứt một chiếc xe luyện khí ở Bàn Thạch đảo rồi quên mất. Mà chiếc xe luyện khí trên Bàn Thạch đảo này hắn cũng không biết nên sau này bị người ở vương đô phát hiện thì hắn cũng mới nghe nói tới chiếc xe này.
Michael có chút áy náy nói: “Việc này thì tôi biết tới cũng quá trễ cho nên chiếc xe luyện khí quý giá kia đã bị người của vương đô mang về rồi. Lúc tôi biết tin thì bọn họ cũng đã đi được một thời gian rồi cho nên tôi cũng không ngăn cản được.”
Trình Chu: “……”
Không cản được cũng không sao đâu, vì một chiếc xe phế thải mà tiếc rẻ thì hắn cũng không có tâm trạng đó đâu. Hắn cũng đâu có muốn bán sắt vụn.
Trình Chu cười cười rồi nói: “Không sao, không sao, cũng không phải là đồ gì quá trân quý.”
Michael cau mày nói: “Các hạ nói đùa, chiếc xe luyện khí trân quý như vậy mà.”
Trình Chu: “……”
Thật sự thì chiếc xe đó đối với hắn cũng không hề trân quý, nhưng mà chiếc xe đó đối với thế giới này có lẽ là rất trân quý.
Trình Chu thở dài nói: “Không nghĩ tới là chúng ta lại bị lộ.”
Dạ U trợn mắt nói: “Anh đã để lộ ra nhiều sơ hở như vậy thì bị bại lộ cũng là chuyện bình thường mà.”
Trước đó khi đảo San Hô đã phát sinh chuyện bị trộm sạch bảo khố thì những người của vương thất cũng đã đoán sai hướng điều tra rồi. Lúc đó thì trình độ đấu khí của Trình Chu cũng không hề thấp nên lúc đó vương thất đã hoài nghi Trình Chu là một thế lực bí mật nào đó của giới quý tộc đã bồi dưỡng ra mà thôi. Nên lúc đó họ cũng bỏ qua và không chú ý tới cái địa phương cằn cỗi như đảo San Hô.
Nhưng mà có rất nhiều chuyện một khi đã làm thì cũng sẽ để lại rất nhiều manh mối, người của liên minh Thiên Tuyển giả có thể đoán được Trình Chu và Michael có liên hệ thì những người ở vương đô cũng có thể đoán ra được.
Sau khi mấy người ở vương đô phái thám tử đến đảo San Hô để điều tra thì họ cũng nhanh chóng phát hiện ra sự việc bất thường ở Bàn Thạch đảo.
Năm đó thì Bàn Thạch đảo chính là nơi đầu tiên mà Trình Chu đặt chân đến, Trình Chu còn giao thương ở đây một thời gian dài cho nên dấu vết để lại là không hề ít.
Trình Chu nói: “Thôn dân của Hắc Mạch thôn thế nào rồi?”
Michael cau mày nói: “Mấy điều tra viên của vương đô muốn bắt hết những người dân của Hắc Mạch thôn đến vương đô để thẩm vấn nhưng may mà Movic đã kịp thời phát hiện ra chuyện bất ổn cho nên hắn ta đã truyền tin đến đây. Người tới đã bị giải quyết nhưng mà thôn dân đã bị chết mất 2 người. Số người dư lại tôi cũng đã sắp xếp xong xuôi rồi.”
Trình Chu thở dài nói: “Dàn xếp xong là tốt rồi.”
Người dân của Hắc Mạch thôn bởi vì hắn nên mới bị tai bay vạ gió. Tuy hắn cũng không phải là cố ý nhưng cũng bởi vì hắn nên mới xảy ra cớ sự này.
Michael có chút xấu hổ nói: “Bởi vì không liên hệ được với các hạ nên tôi đành phải cầu viện người của liên minh Thiên Tuyển giả, cũng may là thủ lĩnh Vân Phong cũng rất hỗ trợ nên đảo San Hô mới được an toàn tới giờ.”
Michael cũng thở dài ở trong lòng, trước đây hắn cứ nghĩ là bản thân hắn cũng chỉ cần làm một bá tước nhỏ nhoi không tranh với đời, một lòng rúc ở cái địa phương cằn cỗi như đảo San Hô này làm ăn buôn bán nhỏ là được rồi. Không nghĩ là hắn cứ như vậy mà bị lộ và bị người khác nhìn chằm chằm vào.
Khoảng thời gian này Michael cũng rất khổ sở, ngủ cũng không thể yên được, mỗi khi nằm ngủ thì hắn vẫn luôn lo lắng là nửa đêm sẽ có người chạy tới đây chém bay đầu hắn.
Hiện tại thì trong giới quý tộc là hắn không thể trộn lẫn vào được rồi đấy cho nên hắn cũng chỉ có thể bước lên con đường làm ăn với Đoạ ma giả mà thôi.
Michael cũng hiểu rất rõ ràng là người của liên minh Thiên Tuyển giả này nguyện ý hỗ trợ hắn là vì bọn họ nể mặt của Trình Chu và Dạ U, họ đang muốn bán cái nhân tình này cho Trình Chu và Dạ U mà thôi.
Dạ U nhíu mày nói: “Lúc tôi vừa mới đến nơi này thì tôi cũng phát hiện có rất nhiều nhà trống trong thành.”
Michael gật đầu nói: “Bọn họ đã chạy nạn hết rồi, dạo gần đây bọn họ cũng nghe được quá nhiều thông tin xấu.”
Những tin đồn thất thiệt về Đoạ ma giả cũng đã ăn sâu vào trong tâm trí của những người dân đó rồi cho nên bọn họ cũng không thể thay đổi chỉ trong một sớm một chiều được. Sau khi cái tin đồn đảo San Hô là hang ổ của Đoạ ma giả cũng có rất nhiều người đã sợ hãi cái gọi là nanh vuốt của ma quỷ đó mà lựa chọn chạy trốn. Ai có chí nấy, người muốn chạy thì cũng cứ chạy đi, Michael cũng giữ không nổi và cũng không ngăn cản được.
Trình Chu cũng có chút nghi hoặc nói: “Bá tước đại nhân cũng mặc kệ cho bọn họ chạy trốn đi sao?”
Michael cười cười nói: “Nếu không phải là thủ lĩnh Vân Phong đến đây để toạ trấn thì những người của vương đô đã đánh đến tận đây rồi. Bọn họ muốn chạy thì cứ chạy thôi, cản cũng vô dụng.”
Những người đã có ý định chạy trốn rồi thì hắn cũng không có cái mong muốn cao xa là bọn họ sẽ quay lại hỗ trợ cho hắn được. Nếu đại công tước mà đánh tới đây thật thì những người này cũng trực tiếp phản bội mà đâm sau lưng tất cả những người khác mà thôi. Nếu vậy thì chạy đi cũng tốt, đỡ tốn công lo lắng nhiều.
Trình Chu gật đầu nói: “Thành chủ đại nhân thật quảng đại.”
Người dân trên đảo cũng coi như là một dạng tài sản mềm của Michael, nếu như giới quý tộc cứ để cho số tài sản này cứ chảy ra ngoài nhiều như vậy thì giới quý nhất định sẽ có một loại cảm giác như đang cắt từng lớp thịt trên cơ thể vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Michael cười khổ nói: “Ta cũng không có cách nào khác.” Hắn cũng chỉ là tiểu nhân vật mà thôi.
Trình Chu nói: “Vậy thì ta cũng phải cảm tạ thủ lĩnh Vân Phong rồi.”
Michael nhìn hai người trước mặt rồi thử hỏi: “Thời gian này hai vị không có việc gì chứ?”
Trình Chu lắc đầu nói: “Cũng không có việc gì. Sao vậy?”
Michael vội vàng lắc đầu nói: “Không có, không có việc gì. Chỉ là lần này hai người mất tích tương đối lâu nên tôi cảm thấy có chút ngoài ý muốn.”
Lần này Trình Chu và Dạ U mất tích tương đối dài, cũng đã hơn nửa tháng rồi. Lúc đầu thì các quý tộc còn cảm thấy rất mừng rỡ là hai tên ôn thần đó cũng chịu dừng lại, nhưng sau đó thì bọn họ lại run rẩy là không biết hai người này chuẩn bị mưu đồ làm cái gì, có tính làm một cú lớn luôn không? Để thêm một thời gian nữa thì mọi người cũng không ngừng suy đoán và nghe ngóng thông tin thì cũng đã xuất hiện vài lời đồn là hai người này đã bỏ mạng rồi.
Dạ U nhìn biểu tình của Michael thì mỉm cười nói: “Có phải là thành chủ đại nhân lo lắng về mấy lời đồn đó đúng không?”
Michael xấu hổ cười cười nói: “Mấy lời đồ kia đều là những lời nói vô căn cứ.”
Dạ U bỡn cợt hỏi: “Thành chủ đại nhân đang lo lắng về việc chúng tôi đã chết rồi sao?”
Michael ngượng ngùng cười cười nói: “Thực lực của hai vị vẫn luôn phi phàm như thế thì làm sao mà xảy ra chuyện ngoài ý muốn được chứ? Lời của mấy người đó cũng chỉ là lời nói vô căn cứ, đa phần đều là lời bịa đặt mà thôi.”
Ban đầu thì cũng không có ai tin là hai người Trình Chu và Dạ U đã xảy ra nguyện ngoài ý muốn, nhưng mà về sau thì lời đồn cũng càng lúc càng nhiều và lời đồn cũng tự dưng được truyền bá đi khắp nơi rồi, mà sau đó hai người này lại không hề xuất hiện cho nên đã có không ít quý tộc lại bắt đầu chuyển hướng rồi quay ra tin tưởng chuyện hai người này đã xảy ra chuyện gì đó rồi vui mừng.
Dạ U lắc đầu nói: “Đúng là bên phía vương thất cũng có chút thủ đoạn, cũng thiếu chút nữa thì tôi cũng dính chưởng mà bị lật thuyền trong mương, lời đồn này cũng không phải là không có căn cứ.”
Michael xấu hổ cười cười rồi ngay lập tức đổi đề tài nói: “Hai vị có muốn gặp người của liên minh Thiên Tuyển giả không?”
Trình Chu gật đầu nói: “Cũng được.”
……
Trình Chu và Dạ U cùng Michael đi tới phòng tiếp khách của thành chủ phủ để gặp đám người Vân Phong.
Sau khi bước vào thì Trình Chu cũng lên tiếng chào hỏi: “Thủ lĩnh Vân Phong, đã lâu không gặp.”
Vân Phong nhìn về phía hai người rồi gật đầu rồi sau đó cũng lên tiếng chào hỏi: “Đã lâu rồi không gặp hai vị.”
Vân Phong nhìn qua Dạ U dò hỏi: “Hơn nửa tháng trước thì phía chúng tôi đã phát hiện ra là bên phía vương đô có một nguồn sức mạnh ma lực cực kỳ khổng lồ đã xuất hiện. Sau đó thì chúng tôi lại phát hiện em trai cậu là Baker đã mất tích. Cho nên chúng tôi suy đoán là bên phía đại công tước Oss đã làm ra việc gì đó. May mắn là hai vị không sao.”
Sắc mặt của Dạ U cũng có chút khác thường nói: “Phía đại công tước Oss đúng là đã xuống tay với tôi. Bên người hắn ta hẳn là có một nguyền rủa Năng lực giả. Tôi cũng đã trúng nguyền rủa vào khoảng thời gian đó.”
Vân Phong sửng sốt, hắn cũng không nghĩ là Dạ U lại thẳng thắn như vậy. Ngay sau đó hắn cũng lên tiếng hỏi thăm: “Dạ U các hạ không sao chứ?”
Dạ U gật đầu nói: “Vẫn tốt, đã giải quyết xong.”
Mir cau mày nói: “Nguồn ma lực bên phía vương tộc kia rất cường hãn, hơn nữa năng lượng cũng rất pha tạp. Chúng tôi đang hoài nghi là tên Năng lực giả bên phía vương thất kia có năng lực thôn phệ, rất có khả năng là hắn ta đã cắn nuốt năng lực của rất nhiều Năng lực giả rồi.”
Dạ U nghe vậy thì ngẩn ra một chút rồi nói: “Năng lực thôn phệ sao? Nếu đúng là vậy thì mọi chuyện cũng đã hợp lý hơn rồi.”
Mir gật đầu nói: “Với cái năng lực kia mà các hạ có thể tránh được một kiếp thì các hạ mới thực sự là người lợi hại.”
Dạ U: “……”
Michael đứng ở một bên nghe chuyện những người này nói thì cũng hãi hùng khiếp vía. Hoá ra là như vậy sao? Hoá ra là vương thất một mực muốn tàn sát Đoạ ma giả là vì vậy sao? Hoá ra là chỉ vì tinh hạch thôi sao? Chỉ vì số tinh hạch để cung cấp cho tên cắn nuốt Đoạ ma giả kia thôi sao?
Mir vừa định mở miệng ra để nói nói cái gì đó thì sắc mặt hắn cũng đột nhiên biến đổi mà nói: “Tới.”
Trình Chu nhăn mày rồi thầm nghĩ: Tên kia lại muốn bắt đầu rồi sao?
Dạ U nhắm mắt sau đó điều động sức mạnh của quang chủng và ám chủng để chống đỡ lại sự tấn công của nguyền rủa. Hai loại năng lượng bên trong quang chủng và ám chủng cũng nhanh chóng lan toả ra khắp nơi.
Năng lượng bên trong quang chủng và ám chủng là vô cùng khổng lồ, thời điểm Dạ U ở hiện thế cũng đã vài ngày như vậy rồi nhưng cũng chỉ có thể luyện hoá được 1/5 số năng lượng bên trong hai viên linh chủng này mà thôi.
Dưới tác dụng mạnh mẽ của nguyền rủa thì tốc độ luyện hoá quang chủng và ám chủng của Dạ U cũng được thúc đẩy mà biến thành nhanh hơn trước rất nhiều.
Nguyền rủa đã bị năng lượng của hắc ám phân giải thành nguồn năng lượng cực kỳ tinh thuần rồi dung nhập vào bên trong thân thể của Dạ U, cũng nhờ vậy mà dị năng của Dạ U cũng bay lên rất nhiều.
Một đợt nguyền rủa nữa lại tiếp tục đánh úp lên người làm Dạ U cũng phải nhanh chóng vận chuyển dị năng để tiếp tục luyện hoá năng lượng của nguyền rủa và sắc mặt của Dạ U thì vẫn bình tĩnh như không có việc gì xảy ra.
Mir nhìn chằm chằm vào Dạ U với một đôi mắt cực kỳ kích động sau đó hắn cứ kinh ngạc mà mở to đôi mắt ra nhìn.
Cuộc giao chiến cách không này cũng phải giằng co hơn một tiếng đồng hồ, người phát động công kích nguyền rủa cũng dường như có cảm giác là hắn ta không thể thành công được, cho nên hắn ta cũng rất biết điều mà buộc phải ngưng không tiếp tục phát động thêm công kích nguyền rủa nữa.
Vân Phong nhìn Dạ U có chút quan tâm mà hỏi thăm: “Dạ U các hạ không sao chứ?”
Dạ U cười cười nói: “Các hạ yên tâm, vẫn tốt.”
Dạ U nhìn vẻ mặt đi từ khiếp sợ đến hoảng sợ của Mir thì lên tiếng dò hỏi: “Các hạ làm sao vậy? Không có việc gì chứ?”
Mir cũng có chút khác thường mà nói: “Hình như là thực lực của các hạ lại tăng lên rồi đúng không?”
Vừa nãy thì hắn vẫn còn cảm nhận được hai nguồn năng lượng đang giằng co với nhau cực kỳ ác liệt, một nguồn chính là năng lượng vô cùng mạnh mẽ mà hỗn tạp kia, nguồn năng lượng đó đã tràn tới một cách cực kỳ dồn dập, cũng hung ác và rất dã man. Còn một nguồn năng lượng khác là của Dạ U, nếu như phải so sánh nguồn năng lượng của Dạ U với nguồn năng lực hung ác kia thì có vẻ như nguồn năng lượn của Dạ U cũng yếu hơn một chút, nhưng mà nguồn năng lượng của vương đô bên kia cũng quá hỗn loạn còn nguồn năng lượng của Dạ U lại tinh thuần hơn rất nhiều.
Hai nguồn năng lực giằng co được một lúc thì cũng rơi vào thế cân bằng.
Có thể nói thì Năng lực giả của phía vương đô kia cực kỳ cường đại, đây cũng có thể là một loại năng lực đặc thù của cắn nuốt Năng lực giả, nhưng mà thực lực của Dạ U thì lại cũng vô cùng cường hãn.
Hơn nữa thì nhìn vào những hành động vừa rồi thì thực lực của Dạ U vẫn còn ở trong thời kỳ đang tăng trưởng.
Rõ ràng là lúc giao chiến ở trận chiến trên quần đảo núi lửa thì thực lực của Dạ U cũng không hề cao tới mức như vậy, sao mà chỉ trong thời gian ngắn ngủi như vậy mà thực lực của Dạ U lại có thể tinh tiến đến trình độ như thế này được chứ? Rốt cuộc là người này đã dùng cách gì để tu luyện như vậy hả?
Dạ U cũng gật đầu mà nói: “Đúng vậy. Trong thời gian này chúng tôi đã có chút thu hoạch vài thứ tốt.”
Mir thử nói: “Các hạ đã luyện hoá được nguyền rủa rồi đúng không?”
Dạ U gật đầu nói: “Nhãn lực của các hạ cũng quá tốt rồi.”
Vân Phong: “……”
Người ta thì muốn tránh nguyền rủa cho nhanh còn không kịp, trong khi đó Dạ U lại đem nguyền rủa này chuyển hoá thành năng lượng đặc thù cho bản thân hấp thụ sao? Vậy thì cũng quá lợi rồi đấy.
Dạ U cau mày rồi sắc mặt cũng có chút khác thường.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trình Chu nhìn Dạ U rồi dò hỏi: “Em làm sao thế? Nguyền rủa vẫn khuếch tán sao?
Dạ U lắc đầu rồi nói: “Không có.”
Dạ U cũng dừng một chút rồi mới tiếp tục nói: “Hình như là em đã nhìn thấy qua bóng dáng của Baker thì phải?”
Trình Chu cũng có chút tò mò mànói: “Thằng ngốc đó thế nào rồi?”
Dạ U cau mày nói: “Không tốt lắm thì phải.”
Dạ U đã mơ hồ nhìn thấy hình ảnh những cái xúc tu nhìn rất kỳ lạ đang thọc thẳng lên trên người Baker, khí huyết bên trong cơ thể Baker cũng theo những cái xúc tu đó chảy ra ngoài mà bị xói mòn rất nghiêm trọng, cả người của thằng nhóc đó cũng chuyển sang màu xanh xao thiếu máu mà nhìn cũng rất gầy gò. Đúng là thời điểm khi Baker mất tích thì thằng nhóc ngu ngốc đó cũng đã bị rơi vào tay người của vương thất rồi, cũng có vẻ như là người của vương thất đã rất tức giận cho nên người đó đã mang Baker ra để trút giận thì phải? Nhìn qua thì Baker đã bị hành hạ cũng có chút thê thảm.
Trình Chu mỉm cười nói: “Em đừng để mắt đến nó.”
Nếu như năm đó tên ngu ngốc Baker kia không báo cáo Dạ U lên phía trên thì thằng ngu đó cũng không phải đi đến kết cục như thế này. Trình Chu hoàn toàn không thể dâng được một chút đồng tình nào đối với tên Baker này đâu.
Mir đánh giá rồi nhìn Dạ U một hồi sau đó rất khẳng định mà nói: “Hai vị đã kiếm được linh chủng rồi sao?”
Dạ U gật đầu nói: “Đúng là vậy. May mắn tới tay được hai viên linh chủng nên cũng có thể hoá giải được nguyền rủa.”
Mir nghe vậy cũng ngẩng đầu mà nhìn Dạ U bằng ánh mắt hâm mộ không thôi. Linh chủng là thứ cực kỳ khan hiếm đấy, ấy vậy mà Dạ U lại tới được hai viên luôn sao? Cùng một lúc mà có thể hấp thu được sức mạnh của hai viên linh chủng thì Dạ U cũng quá là may mắn rồi đấy, không biết là hai người này đã tìm thấy ở chỗ nào chứ?
Vân Phong nhìn Dạ U và Trình Chu rồi dò hỏi: “Không biết là hai vị có tính toán làm gì tiếp không?”
Trình Chu chống cằm cũng rất hào hứng mà nói: “Chúng tôi đang tính mở mấy cái cửa hàng ở nơi này đấy.”
Mir cau mày, hắn cũng có chút khó hiểu mà nói: “Mở cửa hàng?”
Đã là lúc nào rồi mà tên Trình Chu này còn có tâm trạng để đi mở nhà hàng như vậy là sao? Người này đang tính toán làm cái gì vậy? Thật sự không lo lắng gì sao? Địch đã đánh đến tận cổ rồi kia kìa.
Trình Chu nhìn biểu tình của đám người Vân Phong thì có chút đắc ý nói: “Tôi đang muốn đầu tư để xây dựng đảo San Hô này thành một trung tâm thương mại lớn, chuyên dùng để bán các loại thổ đặc sản. Lúc đó thì các vị có rảnh thì cũng ghé để tham quan một chút. Chúng tôi sẽ tặng phiếu giảm giá cho các vị.”
Trình Chu vẫn luôn có tính toán muốn phát triển các loại giao dịch cũng như các hình thức mậu dịch giữa hai thế giới. nhưng mà thế giới này quá bài xích Đọa ma giả cho nên thời gian trước cũng không thích hợp để mở cửa hàng.
Lần này thì Michael cũng đã bị bại lộ thân phận rồi, tuy là việc này cũng có rất nhiều bất lợi nhưng mà việc bị lộ này đối với Trình Chu cũng là một cơ hội tốt đấy. Hắn đang có một tính toán muốn trực tiếp mở luôn một cái trung tâm thương mại lớn và lấy đảo San Hô làm địa điểm trung tâm phát triển giao dịch.
Mil: “……”
Đầu óc của tên Trình Chu này cũng không giống với người bình thường cho lắm nhỉ? Không gian Năng lực giả đều giống như vậy sao?
Vân Phong cười cười nói: “Vậy sao? Trung tâm thương mại lớn á? Các hạ muốn kinh doanh cái gì?”
Trình Chu cười cười nói: “Ăn, mặc, dùng, thổ đặc sản, … cái gì cũng có thể bán.”
Vân Phong: “Thổ đặc sản, chính là đặc sản của biển bên kia sao?”
Trình Chu gật đầu nói: “Đúng vậy.”
Vân Phong gật đầu nói: “Thật kích thích.”
Trình Chu tự tin nói: “Kích thích là đúng rồi, yên tâm, chúng tôi đảm bảo là sẽ không làm các vị thất vọng đâu.”
Vân Phong: “……”
Phi Ưng có chút tò mò nói: “Lúc đó sẽ bán thêm kem đúng không?”
Trình Chu nhìn Phi Ưng nói: “Đúng.”
Phi Ưng nhìn Trình Chu rất hào hứng mà nói: “Nghe hay đấy, hy vọng là việc kinh doanh sẽ phát đạt.”
Trình Chu: “……”
Hoá ra tên người chim Phi Ưng này rất thích kem sao? Quả nhiên đây là mị lực vô hạn của các loại đồ uống mát mà.
Mir nhìn Trình Chu rồi nhìn Phi Ưng một hồi thì thầm nghĩ: Đúng là kem ngon thật, nhưng mà có bao nhiêu người dám tới đây để ăn chứ.
Phi Ưng gãi đầu nói: “Nếu hai vị muốn mở cửa hàng ở đảo này thì có một vấn đề nghiêm trọng muốn hai vị giải quyết trước đã.”
Trình Chu cau mày nói: “Vấn đề gì?”
Phi Ưng chớp mắt nói: “Bên phía vương đô sắp phái người tới đây để công kích đảo San Hô này đấy.”
Hiện nay thì toàn bộ Hiệp Loan quần đảo đã biệt chuyện đảo San Hô bên này đã đầu nhập vào thế lực dưới trướng của Trình Chu rồi, tất nhiên đây cũng không phải là chuyện bí mật gì nữa, nếu người bên phía vương đô mà không chịu có thêm bất kỳ phản ứng nào nữa thì e là vương quyền cũng lung lay và bay luôn cho nhẹ nhàng cũng được.
Bên phía vương đô muốn làm như vậy chắc là bọn họ cũng muốn thử xem tình hình của Trình Chu và Dạ U dạo này sao rồi đây mà. Coi thử coi hai người này sống chết ra sao? Có ổn không? Tiện thì giải quyết một đám tiện dân dám phản kháng ấy mà.
Ban đầu thì Vân Phong cũng đã đáp ứng hỗ trợ giữ đảo cho Michael nhưng mà nếu như hai người này đã trở lại rồi thì hắn cũng nên buông tay thôi là được rồi. Hơn nữa thì năng lực của Dạ U cũng đã tăng trưởng lên rất nhiều so với thời điểm cuối mà hắn gặp, cho nên hắn cũng không muốn làm chuyện bao đồng làm gì nữa.
Trình Chu cười cười cũng có chút chờ mong nói: “Họ sẽ phái một con thuyền Hoàng kim tới đây sao? Hay là trực tiếp phái con thuyền Địa giai kia luôn vậy?”
Vân Phong nghe vậy cũng trợn mắt thầm nghĩ: Tên Trình Chu này lại tâm động tới cái quỷ gì nữa vậy?
Theo như những gì mà hắn nghe ngóng được thì hình như là cái tồn tại khủng bố ở vương đô kia không thể rời khỏi lãnh địa của vương thành thì phải. Nếu như vậy thì nếu như mà bên phía vương đô dám phái một con thuyền Hoàng kim tới đây sao? Chắc không phải là bọn họ muốn nướng quân đấy chứ? Này còn không phải là đám người kia đã dùng bánh bao nhân thịt để đánh chó rồi sao?
Phi Ưng híp mắt nói: “Ban đầu tôi nghe nói là bên phía vương đô kia cũng muốn phái tới mấy con thuyền Hoàng kim tới đây để tuần tra cơ, cũng có mấy hầu tước đã lên tiếng hưởng ứng muốn tiến quân đi vây đánh đảo San Hô. Nhưng mà nếu như các hạ đã trở lại thì mấy hầu tước kia cũng không dám tới rồi.”
Mir híp mắt nói: “The như tôi đoán lần này sẽ không có một con thuyền hoàng kim nào tới đây đâu.”
Cái đám quý tộc kia cũng đã bị Trình Chu trộm một đống con thuyền Hoàng kim rồi, chẳng lẽ họ lại không nhớ? Hay là mấy quý tộc này đã mặc bệnh lú của tuổi già nên đã quên đi cái sự việc vừa mới xảy ra rồi sao? Đám người này còn tự mình chủ động đưa thuyền tới đây cho Trình Chu mang đi như vậy sao?
Trình Chu híp mắt nói: “Ồ, có tới mấy hầu tước cơ à? Cũng không biết là vị hầu tước nào đã lên tiếng muốn đi thảo phạt chúng tôi vậy nhỉ? Cũng đúng lúc tôi cũng muốn đi bái kiến mấy người này một chút. Các vị có biết mấy người này là ai không?”
Vân Phong: “……” Tên Trình Chu đang muốn tính toán tính sổ đấy hả? Thật muốn thắp nhanh cho đám người to gan đó mà.
End chap 194
-------------XuYing90--------------
------oOo------
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro