Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Thu Hoạch

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 00:11:43

Hiện thế.

Lần này Trình Chu chỉ đi ra ngoài một chuyến rồi quay về mà thu hoạch có thể nói là vụ mùa bội thu, một vố kiếm lớn.

Mạc Lạc hưng phấn kiểm tra thi thể của con rồng lửa rồi nói: “Thi thể bảo tồn rất tốt, thịt rồng ẩn chứa năng lượng cực kỳ phong phú nên số lượng thịt này có giá trị rất cao trong việc tu luyện, loại thịt rồng này có thể dùng để tăng cường đấu khí và dị năng.”

Đàm Thiếu Thiên kích động nói: “Thật chứ? Thịt rồng cũng có thể ăn được sao? Không có độc chứ?”

Hắn đã từng ăn qua thịt gà, vịt, heo, dê, bò, lừa, …. Còn chưa từng ăn qua thịt rồng đâu.

Mạc Lạc gật đầu nói: “Tất nhiên có thể ăn, ăn rất tốt cũng rất bổ.”

Mạc Lạc nhìn qua Carey nghĩ: Thịt của con rồng lửa này cực kỳ phù hợp với thể chất của Carey. Nếu Carey mà ăn thịt con rồng lửa này thì dị năng cũng có thể tiến một bước lớn.

Mạc Lạc dừng một chút cũng có chút tiếc nuối mà nói: “Thật ra thì toàn bộ cả cái con rồng này thì phần quý nhất vẫn là tinh hạch của nó. Đáng tiếc là tinh hạch này đã bị người của liên minh Thiên Tuyển giả kia cầm đi rồi. Chúng ta bị thiệt thòi lớn.”

Trình Chu lắc đầu rồi lạnh nhạt nói: “Cũng đâu còn cách nào khác, coi như là kết một cái thiện duyên thôi.”

Tất nhiên Trình Chu cũng biết rất rõ chuyện trên thân thể của con rồng lửa này thì thứ quý giá nhất chính là tinh hạch của nó rồi. Nhưng mà đám Vân Phong rất chấp nhất với viên tinh hạch này, nếu như hắn vẫn khăng khăng muốn có thì đôi bên sẽ phải đánh một hồi mới quyết định được quyền sở hữu mất. Thôi, hắn cũng không thể vì một viên tinh hạch nhỏ mà xé mặt với đối phương. Không đáng.

Mà ngay từ ban đầu thì cái bẫy này cũng là do người của liên minh này đã dày công thiết kế ra, mà bọn hắn cũng là gặp dịp nên cảm đám đã nhận được không ít lợi lộc rồi còn gì nữa? Thôi thì chuyện này cũng bỏ qua, coi như là lui một bước để làm cho người của liên minh này phải nhớ mãi cái nhân tình này của hắn vậy.

Lấy thực lực đã thể hiển ra của liên minh Thiên Tuyển giả thì hắn cũng suy đoán là sau này bọn họ còn phải hợp tác rất nhiều lần với bọn họ đây.

Mạc Lạc gật đầu nói: “Cũng đúng.”

Dị năng của mấy Dị năng giả bên phía liên minh Thiên Tuyển giả bên kia cũng rất đa dạng nên bọn họ cũng không thể khinh thường được.

Lần này thì Trình Chu làm một vố lớn, coi như triệt để mà đắc tội với đại công tước rồi, nếu Trình Chu mà đắc tội luôn với cái liên minh này thì e là hắn ta cũng đắc tội với toàn bộ Hiệp Loan quần đảo mất.

Dạ U nhờ Đông Đông tới hỗ trợ xử lý con rồng lửa.

Đông Đông sử dụng dị năng của mình để bảo quản cho thịt của con rồng lửa này giữ nguyên độ tươi.

Thịt của rồng lửa dĩ nhiên là rất tốt. Nhưng mà kích thước của con rồng lửa này cũng quá khổng lồ rồi, nếu như bọn họ mà xử lý cho nhanh chóng rồi tiến hành bảo quản luôn thì đám thịt này rất dễ bị hư thối.

Trước kia thì Đông Đông vẫn luôn gánh vác nhiệm vụ làm tươi mới cho nguyên liệu nấu ăn của tổ chức Quang Minh, cho nên xử lý con rồng lửa này cũng khá tốt. Nhìn ở một góc độ khác thì thịt của con rồng lửa này cũng được coi là một loại nguyên liệu nấu ăn nhỉ?

Mạc Lạc kích động nói: “Nhanh, nhanh, nhanh lấy máu của con rồng lửa này ra đi, máu của nó có tác dụng trong việc chế tác linh dược đấy. Máu của nó cũng được dùng để bồi dưỡng linh thảo hệ hoả, nếu ở Tinh Linh thế giới thì dùng máu của con rồng lửa này đi tưới linh thảo thì cũng có thể đề cao xác suất ra đời Tinh Linh hệ hoả đấy.”

Trình Chu có chút động tâm nói: “Tinh Linh hệ hoả sao?”

Dạ U nhìn Trình Chu rồi lắc đầu nói: “Anh đừng nghĩ linh tinh nữa. Anh vừa mới thu nhận thêm một đống Tinh Linh đấy. Mấy con Tinh Linh mới thu nhận được đang cần anh phải chăm sóc đấy.”

Bồi dưỡng một con Tinh Linh hệ hoả cũng không phải là sự việc có thể giải quyết trong một sớm một chiều, muốn đạt được kết quả thì cũng cần thời gian không hề ngắn. Mà tình hình ở hiện thế bên này cũng như là ở Tinh Linh thế giới bên kia đang trong tình trạng thay đổi với tốc độ chóng mặt. Việc mà Trình Chu cần phải làm bây giờ cũng rất nhiều nên Trình Chu cũng không cần phải tiêu phí công sức vào một chuyện không có lợi làm gì.

Trình Chu gật đầu nói: “Cũng đúng.”

Muốn Tinh Linh sao? Bọn họ trực tiếp đi cướp cũng nhanh hơn nhiều.

Lúc trước hắn cũng cực khổ mà nuôi nấng và bồi dưỡng thì hắn cũng chỉ thu nhạn có hơn mười con Tinh Linh trùng thôi. Một lần đi ăn hôi như này mà hắn cũng thu nhập thêm một số lượng lớn Tinh Linh rồi. Đúng là muốn phất lên nhanh thì chỉ có thể ăn chặn và cướp bóc là nhanh nhất thôi. Cái việc cướp đoạt của người khác cũng làm người ta phát nghiện đấy nhỉ? Thảo nào. Hiện tại thì hắn cũng cần phải tém tém lại thôi chứ cảm thấy bản thân càng ngày càng sa đoạ rồi.

……

Lần này đồ mang về quá nhều nên đám Trình Chu cũng nhanh chóng phân công công việc cho mọi người cùng làm.

Trình Chu sử dụng sức mạnh không gian phân cắt thi thể con rồng lửa ra nhanh nhất có thể.

Dạ U thì mang theo vài người phân chia nhau ra rồi đi vào mấy con Hoàng kim thuyền chiến để tầm bảo.

Lần này Trình Chu mang tới 6 con thuyền Hoàng kim trở về và chất đống ở trong sơn trang mới mua của Annie. À sơn trang này đã đổi thành sơn trang của tổ chức Quang Minh luôn rồi.

Tình trạng quỷ dị của sơn trang cũng nhanh chóng bị người của cục dị năng chú ý đến.

Cũng may Annie hốt bạc mỗi ngày nên diện tích của sơn trang này cũng rất rộng lớn. Khi chọn mua sơn trang thì Annie cũng nhận thầu luôn cả những cánh đồng rộng lớn xung quanh, sau khi nhận thầu hết khu vực xung quanh thì Clara cũng nhanh chóng thúc giục từng hàng rào gai bao vây toàn bộ khu vực sơn trang này lại.

Sở dĩ Annie làm vậy cũng là vì cô bé nghĩ tới việc Melissa cần phỉa có một không gian lớn để nuôi rắn, dùng dây leo bao quanh lại sơn trang thì rắn có lớn cũng không doạ cho dân xung quanh phải sợ hãi.

Cũng may là tính sớm nên một cái sơn trang rộng lớn như vậy cũng có chỗ để đặt mấy con thuyền Hoàng kim này rồi. Nhưng mà sơn trang dù có rộng tới đâu thì đặt 6 con thuyền Hoàng kim cũng là quá sức, nhìn 6 chiếc thuyền đặt ở đây nhìn kiểu gì cũng rất gây chú ý.

Clara cũng nhanh chóng giục sinh ra một lượng lớn dây leo nữa để nguỵ trang cho những con thuyền này. Tuy là đã nguỵ trang nhưng mà nhìn kiểu gì thì người ta cũng nhanh chóng nhận ra có việc bất ổn ở sơn trang.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Melissa ra lệnh cho đám Tiểu Kim và Tiểu Hắc liên tục tuần tra xung quanh sơn trang, nhìn thấy bất kỳ máy bay không người lái nào xuất hiện đi tới thì hai con rắn cũng nhanh chóng mà đánh hạ luôn cả đám.

Trong sân thì Dạ U cũng đã trang bị thêm thiết bị nhiễu sóng, thôi thì trang bị đầy đủ nên hiện tại cũng đủ để ngăn cản những người tới nhìn trộm.

Bên trong chiến thuyền cũng có không ít thi thể, lúc thuyền bị đắm thì những kỵ sĩ có thực lực cao một chút còn có thể trốn thoát được chứ nhũng tuỳ tùng và người hầu, thêm một số thuyền viên thì không thể nhanh chân mà bỏ chạy được.

Carey sử dụng dị năng của mình để hoả táng luôn cho những thi thể bên trong chiến thuyền.

Dạ U cũng đã tìm được không ít đồ hữu dụng bên trong chiến thuyền như: linh dược, linh thực, linh thảo, ngọc thạch, bột ngọc, vũ khí, quần áo, trang sức, đồng vàng và đồng bạc, …. Một chiếc thuyền cũng đã có rất nhiều, đằng này bọn họ có tới tận 6 con thuyền nên thu nhập cũng rất phong pha.

Trình Chu cũng phát hiện ở trong chiến thuyền có một căn phòng chất đầy quần áo lụa là thì nhăn mặt nói: “Mấy tên quý tộc này cũng đỏm dáng ghê, bọn họ còn làm một phòng riêng để chất quần áo.”

Dạ U cười cười nói: “Đa số quý tộc đều coi trọng mặt mũi mà, thói đua đòi cũng ăn vào máu rồi. Hơn nữa thì lần này đại công tước cũng cho tụ tập tất cả quý tộc lại nên mỗi người bọn họ cũng chuẩn bị ít nhất hơn chục bộ quần áo là ít, mỗi ngày đổi một bộ tránh bị các quý tộc khác coi thường.”

Trình Chu lắc đầu thầm nghĩ: Những kẻ có tiền cũng phải chú ý quá nhiều chuyện. Mấy người đó quá bận rộn trong mấy chuyện kỳ quặc, mỗi ngày bọn họ phải nghĩ coi mặc quần áo gì, đeo trang sức gì cũng thật quá mệt mỏi, may là có người hầu giúp đỡ chứ gặp những người mắc chứng chướng ngại lựa chọn thì chắc cũng khó khăn đây.

Bên trong con thuyền Hoàng kim này bọn họ cũng tìm ra được rất nhiều sản phẩm luyện chế, cũng có không ít đồ vật kỳ quái. Ví dụ như trong mấy con thuyền này có không ít những bức hoạ mỹ nhân đồ (美女圖: Měinǚ tú), hành lạc đồ (行樂圖: xínglè tú) …., chất lượng của những bức tranh này cũng không tệ lắm, không hề thấm nước, tranh cũng rất sắc nét, mỹ nữ cũng rất đặc sắc và vô cùng sống động, nhìn cũng rất có phong tình. Không chỉ như vậy, những đường nét của hoạ sĩ đã vẽ ra những bức tranh này cũng rất thăng hoa, nếu như mà đem đi đấu giá thì không chừng cũng bị những tên háo sắc đấu với giá cao để tranh giành mất.

Trình Chu cũng phát hiện một bộ bàn cờ bên trong mấy con thuyền, tất nhiên thì chất liệu để đúc những quân cờ này chính là vàng và ngọc thạch, thiết kế nhìn rất xa hoa và đẹp đẽ, thoạt nhìn vào thì thợ chế tác hẳn là đã tốn rất nhiều công sức để làm ra bàn cờ này.

Cảm giác một đêm phất nhanh cũng làm cho người ta cực kỳ hưng phấn nên đám Trình Chu cũng rất hào hứng mà tầm bảo.

Đám Clara vây quanh đống đồ mới tìm được mà ríu rít bàn luận không ngừng.

……

Cục dị năng.

“Đám người Trình Chu hình như đã trở về rồi.” Lý Thanh Văn nói.

Đoạn Phẩm Nhất tò mò nói: “Đã trở lại rồi sao? Cũng không biết là bọn họ đã chạy tới chỗ nào nữa.”

Các đây mấy ngày thì Đàm Thiếu Thiên bỗng nhiên chạy tới rồi xin nghỉ một thời gian, nói là cậu ta phải đi cùng anh trai mình đi tới nhà Dạ U để thăm người thân.

Đàm Thiếu Thiên vừa xin nghỉ thì phía trên cũng ngay lập tức triệu tập mọi người để họp gấp.

Phía trên cũng cảm thấy là cái lý do mà Đàm Thiếu Thiên đưa ra cũng quá là qua loa rồi, đi cùng anh trai đi thăm nhà anh dâu sao? Đi mấy ngày? Đi như thế nào? Thăm người thân rồi có muốn chuẩn bị đồ gì để mang theo? Nếu đi gặp gia trưởng thì mấy người đó cũng không thể quá là keo kiệt nên có yêu cầu gì thì cũng nên nói với bọn họ một chút, cũng để họ kiếm dùm một ít cũng được? Hiện tại thì bọn họ cũng coi như quen biết, có thể giúp để chuẩn bị thì cũng không thành vấn đề mà.

Tuy là phía trên đối với việc Đàm Thiếu Thiên đi thăm người thân này cũng rất tò mò nhưng mà đây là chuyện nhà của Đàm Thiếu Thiên nên bọn họ cũng không hỏi nhiều, cuối cùng thì phía trên cũng nhanh chóng chấp nhận lý do xin nghỉ của Đàm Thiếu Thiên.

Sau khi Đàm Thiếu Thiên nhận được chỉ thị phê duyệt thì đám Trình Chu, Dạ U và mấy người liên quan cũng biến mất luôn, giống như là đám người đó cũng triệt để mà biến mất như chưa hề tồn tại, di động và định vị cũng hoàn toàn không thể bắt được tín hiệu.

Đám Đàm Thiếu Thiên rời đi mấy ngày thì người của cục dị năng cũng vò đầu bứt tai vì không thể tìm được nguyên nhân.

Đã vậy thì sau khi mấy người này trở về thì cao tầng lại càng không thể ngủ được.

Ban đầu thì Lý Thanh Văn còn cho rằng mấy người Dạ U này đều là các ẩn sĩ từ các gia tộc lánh đời, bởi vì thế giới đã biến đổi nên bọn họ phải xuống núi gia nhập với hiện tại.

Nhưng mà dạo gần đây thì hành động của Trình Chu càng ngày càng không kiêng nể gì nên thân phận của đám Dạ U cũng dần bị lộ ra. Lý Thanh Văn càng ngày càng cảm thấy bản thân ông đang phán đoán sai việc gì đó rồi thì phải? Có vẻ như đám Dạ U này không phải là ẩn sĩ mà bọn họ rất có thể là lai khách từ thế giới khác đến đây. Và nếu như thân phận đám Dạ U là lai khách thì có rất nhiều chuyện cũng có thể giải thích được rõ ràng rồi.

Ví dụ như lúc mấy người Dạ U vừa mới tới thì họ hoàn toàn không hiểu ngôn ngữ của nơi này, hệ thống nhận dạng ngôn ngữ cũng không hề tra ra được bất kỳ một ngôn ngữ nào tương tự như vậy trên thế giới. Hoặc là như lúc cứu con trai của Hoàng Văn Hồng thì Dạ U còn dắt Annie đi nhầm cửa vì Dạ U không đọc được số và không nhận được văn tự, nếu là lai khách thì hẳn là đám Dạ U cũng không thể hiểu được hệ thống văn tự của thế giới này.

Dị năng của Trình Chu có vẻ như là cao cấp hơn các không gian Dị năng giả khác, cậu ta rất có thể là có khả năng đi xuyên qua hai vị diện khác nhau. Nếu suy đoán này mà đúng thì năng lực của Trình Chu cũng quá doạ người rồi.

Sau khi Annie mua cái sơn trang kia thì phía trên cũng mua đứt luôn mấy cái sơn trang ở vùng phụ cận làm hàng xóm vủa Annie, và lúc nãy thì họ cũng đã đo được một số dao động năng lượng khá đặc biệt.

Phía trên cũng đoán là lần này Trình Chu đi thăm người thân cũng mang về rất nhiều thổ đặc sản khác nhau về cùng.

Đáng tiếc là sơn trang mà Annie mua là thuộc về tài sản cá nhân của họ, được bảo vệ cũng quá kỹ càng nên họ cũng không thể tự tiện đi vào được.

……

Bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh.

“Thơm quá, thơm quá.”

Mùi hương nồng nặc cũng từ bên trong sơn trang của tổ chức Quang Minh truyền ra ngoài, mùi hương này rất nồng nên cư dân sống xung quanh đều ngửi thấy được.

“Đây là mùi hương gì vậy chứ?”

“Hình như là mùi thịt nướng đấy. Nghe nói tiểu thư Clara là đệ tử của ngự trù thế gia Hoàng hội trưởng đấy, cũng nghe nói là cô ấy xuất sư rồi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Mới vậy mà đã xuất sư rồi sao? Chẳng lẽ tay nghề gia truyền của Hoàng hội trưởng lại dễ học vậy hả?”

“Người khác thì khó có thể xuất sư nhưng Clara là Dị năng giả hệ mộc đó.”

“….”

Clara mà xử lý nguyên liệu nấu ăn thì phẩm chất cũng sẽ tăng lên rất nhiều, hơn nữa thì tay nghề của Clara cũng không kém nên đồ ăn làm ra tuyệt đối là ngon. So sánh với các đầu bếp khác thì Clara vẫn có lợi thế hơn hẳn nên Clara cũng sớm mà xuất sư là chuyện bình thường.

Thị trường hiện nay cũng rất coi trọng nguyên liệu nấu ăn biến dị, nên các loại nguyên liệu này mà xuất hiện thì cũng được bán với cái giá trên trời mà còn không mua được, nhưng mà với Clara thì lại hoàn toàn dễ dàng, nguyên liệu nấu ăn thì muốn là có, thích thì dùng dị năng mà giục một đám cũng có khả năng.

Nghe nói là mỗi lần Clara luyện tập nấu ăn thì đều dùng linh thực để mà thử nghiệm, giàu có cỡ này thì mấy đầu bếp đang phải tranh giành từng chút nguyên liệu biến dị cũng phải ghen tị tới đỏ mắt.

……

Đang kiểm kê thu hoạch thì Trình Chu cũng ngửi thấy hương thơm nồng nàn đập thẳng vào mũi.

“Clara đang làm thịt nướng sao?” Trình Chu dò hỏi.

Dạ U gật đầu nói: “Vâng, Clara đang làm BBQ trên sân thượng.”

Trình Chu cảm thán nói: “Này cũng quá thơm rồi, ngửi thôi cũng khiến cho người ta chảy nước miếng. Tay nghề của Clara càng ngày càng tốt. Chúng ta đi ăn một chút rồi lại tiếp tục nhé.”

Dạ U gật đầu nói: “Cũng được ạ.”

“Nhanh tới đi, thịt cũng gần xong rồi.” Clara cười cười nói.

Trình Chu vui vẻ nói: “Chị vất vả rồi.”

Clara cười cười nói: “Không sao.”

Clara đã dùng một loại gỗ đàn hương để nướng thịt nên trong chất thịt này cũng ngậm thêm một chút mùi thơm của hương gỗ, lẽ tất nhiên là ăn cũng ngon hơn hẳn. Nhược điểm là cái gỗ đàn hương này quá đắt nhưng cũng chẳng là gì với Clara cả.

Thịt của con rồng này ăn cũng rất ngon nhưng mà hơi dai, mà cái vấn đề này cũng không tính là vấn đề gì lớn lao cả.

“Ngon quá.”

Melissa cười cười nói: “Chất lượng thịt của con rồng này đúng là quá tuyệt, mùi vị cũng không tồi.”

Một người vui không bằng cả nhà vui nên Trình Chu cũng mang cha mẹ ruột, cha mẹ nuôi, cả nhà Trình Dương tới để mở party thịt nướng.

Tất nhiên là thịt rồng rất giàu năng lượng nên ăn thịt rồng cũng rất bổ dưỡng với những người như Đàm Tiềm đang tu luyện đấu khí.

Trình Chu vừa ăn thịt vừa kiểm kê thu hoạch, cuộc sống kể ra cũng rất nhàn nhã và rất thảnh thơi, nhìn cũng rất hưởng thụ.

Đàm Tiềm và Dịch Thù Tuyết cũng ngồi lại nói chuyện với cha mẹ Trình. Mấy người bọn họ cũng rất bận nên khó có dịp mà tụ hội như vậy. Cha mẹ Đàm cũng rất tò mò về tuổi thơ của Trình Chu nên hai bên cha mẹ cũng ngồi một bên mà trò chuyện sôi nổi về những gì mà Trình Chu đã trải qua trong quá khứ, nhìn trong quá khứ thì Trình Chu cũngcó vẻ khá ngoan ngoãn và rất ưa nhìn.

Đàm Thiếu Thiên bưng một mâm thịt nướng đi về phía Trình Chu và Dạ U.

Thịt rồng đã được Clara ướp vô cùng ngon, chế biến cũng rất mỹ vị nên làm cho người ta có cảm giác rất thèm ăn. Nhưng mà năng lượng trong thịt rồng cũng quá mạnh nên khó mà có thể tiêu hoá được hết. Đàm Thiếu Thiên ăn một lúc phải dừng lại một chút để tiêu hoá.

Dạ U mở một cái rương mới ra để kiểm kê thu hoạch.

Mỗi lần kiểm kê thì phải note lại trong hệ thống, lần này gom được quá nhiều đồ nên kho hàng cũng tăng lên quá nhiều. Hàng hoá buộc phải rõ ràng nếu không thì sau này muốn tìm cái gì cũng khó mà lôi ra được.

Trình Chu bưng cái mâm mà Đàm Thiếu Thiên đưa rồi thỉnh thoảng đút cho Dạ U một miếng thịt nướng còn bản thân thì lại ăn 2 miếng. Một người kiểm kê một người ngồi đút ăn, Đàm Thiếu Thiên cũng bị vô số bong bóng màu hường đập vào mặt. Ngược kẻ độc thân cũng quá thể rồi đấy. Bớt đi.

Đàm Thiếu Thiên vuốt cằm nghĩ: Hoá ra cũng có một phương pháp mới để hành hạ những kẻ như hắn đó chính là đi đánh cướp và cùng nhau đếm tiền như anh hai và anh dâu hắn sao?

Đàm Thiếu Thiên ở một bên quan sát anh hai và anh dâu mình một lát, tuy là hai người bọn họ một bên làm việc và một bên ăn thịt nhưng mà lượng thịt mà hai người này ăn cũng tuyệt đối là không hề ít.

Trên cơ bản thì lượng thịt mà anh hai và anh dâu hắn đã ăn cũng bằng tổng lượng thịt mà cả nhà bọn họ đã ăn. Có vẻ như thực lực của hai người này cũng khá là mạnh nên cũng yêu cầu một lượng thịt đủ lớn để bổ sung năng lượng.

Toàn bộ quá trình kiểm kê thu hoạch cũng mất hơn 1 ngày.

Cả đám Trình Chu lại giống như mấy con kiến mà chuyển hết mấy đồ hữu dụng vào kho hàng. Sơn trang này của Annie cũng có không ít tầng ngầm nên sau một thời gian vận chuyển thì tầng ngầm cũng đã có xu hướng bị lấp đầy.

End chap 165

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0