Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Thuốc Thức Tỉnh

Diệp Ức Lạc

2024-11-22 00:11:43

Đàm gia.

Đàm Thiếu Thiên nhìn mấy ống nghiệm thuỷ tinh trên bàn thì dò hỏi: “Ba, đây là thuốc thức tỉnh ạ?”

Đàm Tiềm gật đầu nói: “Đúng vậy. Nhóm thuốc thức tỉnh đầu tiên, tổng cộng cũng chỉ có hơn 100 phần thôi. Đây là số lượng thuốc mà ông ngoại con được nhận đấy. Tổng cộng có mười phần.”

Tăng nhiều cháo ít, thời điểm hiện tại thì quốc gia cũng đang phải tăng cường để bồi dưỡng ra Dị năng giả. Một mình Dịch Thành Giang có thể được phân đến mười phần cũng do ông chính là thành viên chủ chốt của dự án này.

“Ba, ba đang rối rắm chuyện gì vậy ạ?” Đàm Thiếu Thiên hỏi.

Đàm Tiềm gật đầu nói: “Đúng vậy! Thuốc thức tỉnh này cũng chỉ có tác dụng trong việc phụ trợ thức tỉnh thôi. Nó cũng không thể bảo đảm 100% là sẽ hoàn toàn thức tỉnh. Lỡ mà anh trai con uống xong mà không thể thức tỉnh dị năng thì cũng sẽ khá phiền toái.”

Không phải là người nào thức tỉnh dị năng thì sẽ sở hữu những loại dị năng có ích được. Hiện tại cũng đã xuất hiện rất nhiều người sở hữu những loại dị năng rất kỳ cục.

Có một Dị năng giả thức tỉnh dị năng nhuộm màu, chỉ cần là quần áo hay giày dép mà đối phương chạm vào thì đều biến thành màu đen, toàn bộ ngôi nhà của cậu ta cũng biến thành màu đen như mực nên nhìn rất âm u. Hiện tại thì cậu ta còn không dám chạm vào bất cứ đồ vật nào nữa rồi.

Cũng có người thức tỉnh dị năng thính giác, hiện tại thì anh ta có thể nghe được những âm thanh rất nhỏ như tiếng kim chạm đất nên không thể yên ổn mà nghỉ ngơi được và hiện tại cũng đã bị suy nhược thần kinh.

Suy nhược thần kinh còn đỡ, có Dị năng giả thức tỉnh dị năng hấp dẫn con gián, khi đối phương mở miệng nói chuyện thì gián sẽ chen chúc mà xuất hiện. Mỗi lần Dị năng giả đó ngủ dậy thì luôn thấy một đống gián ở trong phòng bò tới bò lui. Không quá mấy ngày thì Dị năng giả đó cũng tự sát vì chịu không nổi.

Đàm Thiếu Thiên nhìn Đàm Tiềm nói: “Vậy thì ba cứ đem thuốc này giao cho anh hai đi. Ba cứ để anh hai tự mình lựa chọn uống hay không uống là được.”

Đàm Tiềm lắc đầu có chút lo lắng nói: “Ba chỉ sợ anh con biết con là lôi điện Dị năng giả mà anh con không thức tỉnh dị năng thì anh con sẽ buồn thôi.”

Đàm Thiếu Thiên điên cuồng mà trợn trắng mắt ở trong lòng rồi thầm nghĩ: Ở trên thương trường thì ba của hắn rõ ràng là có thể quyết định như sấm rền gió cuốn, vậy mà cứ nhắc đến vấn đề của anh trai thì cứ sợ trước sợ sau. Thật sự là lo lắng quá rồi, anh trai hắn sẽ buồn phiền sao? Có sao? Anh trai hắn chính là đang chơi nghiện cái trò giả heo ăn thịt hổ và chơi trò giả Muggle thôi, người bị tổn thương là hắn mới đúng. Là hắn đây này. Rõ ràng hắn mới là Dị năng giả hệ lôi điện trân quý đấy, vậy mà anh hai hắn suốt ngày mắng hắn không được tích sự gì, còn thua cây dùi cui điện 800 tệ nữa kìa.

Đàm Thiếu Thiên vỗ ngực cam đoan mà nói: “Ba, ba cứgiao cho con đi. Ba yên tâm, con sẽ xử lý tốt chuyện này.”

Đàm Tiềm có chút hoài nghi mà nhìn Đàm Thiếu Thiên nhưng vẫn nói: “Thôi được rồi. Ba sẽ giao cho con xử lý chuyện này. Dù sao hai đứa cũng là anh em nên các con phải hỗ trợ lẫn nhau. Anh trai con về sau còn cần con chiếu cố nhiều hơn đấy.”

Đàm Thiếu Thiên: “……” Anh trai hắn lợi hại như vậy thì cần hắn chiếu cố cái gì chứ?

Đàm Thiếu Thiên dò hỏi: “Ba, số thuốc này đều đưa hết cho anh hai dùng ạ? Bên phía Đàm gia không gọi cho ba ạ?”

Đàm Tiềm lạnh lùng nói: “Không cần để ý tới bọn họ.”

Ông cũng đã thoát ly khỏi gia tộc nhiều năm rồi, vậy mà người anh trai tốt kia vẫn luôn chọc ngoáy không ngừng. Mà ông cũng không phải dạng người tốt bụng đến mức có thể cung cấp thuốc cho kẻ thù đâu.

……

Trong phòng khách của biệt thự của Đàm gia.

Trình Chu cũng rất tò mò nhìn những ống nghiệm thuỷ tinh trên bàn nói: “Đây là thuốc thức tỉnh đấy hả? Chính là cái thứ có thể ảnh hưởng đến vận mệnh quốc gia đấy sao?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu rất nghiêm túc mà nói: “Đúng vậy đấy ạ. Anh cũng không nên xem thường thứ này. Thuốc này có thể bán ra ngoài với giá 10 triệu cho 1 phần đấy. Chừng này có giá 100 triệu rồi.”

Phong Ngữ chớp mắt có chút kinh ngạc rồi cảm thán: “Oà, nghe cũng đáng giá phết nha!!”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu có chút đắc ý nói: “Đúng là rất đáng giá đấy.”

Dạ U cầm một phần thuốc đưa lên quan sát một chút thì cũng cảm thấy ngoài ý muốn nói: “Hữu dụng.”

Trình Chu nhìn Dạ U tò mò hỏi: “Hữu dụng sao?”

Dạ U gật đầu nói: “Có thể tăng tốc ngưng tụ ma lực. Thuốc này có chút giống với tụ ma lực linh dược. Anh cũng có thể dùng thử đi.”

Trình Chu gật đầu nói: “Vậy để anh dùng thử.”

Trình Chu lấy một phần thuốc ra uống luôn, bỗng nhiên hắn cũng cảm giác sức mạnh không gian trong cơ thể lại tăng trưởng lên một ít. Gần đây thì một số tri thức không gian kỳ lạ vẫn luôn tràn vào thức hải của hắn, một trong số đó là phương pháp sáng lập không gian. Nếu hắn có thể hoàn toàn lý giải được số tri thức này thì hắn cũng có thể cắt một mảnh không gian nhỏ sau đó nén nó lại thành một không gian thứ cấp để chế tạo ra các loại đạo cụ không gian. Hắn cũng đang muốn học theo tiểu thuyết để chế tạo ra những đồ vật giống như là nhẫn không gian. Đáng tiếc là những tri thức đó cũng quá cao thâm nên tới tận bây giờ hắn vẫn chưa thể lý giải hoàn toàn được. Tuy nhiên là sau khi dùng thử một phần thuốc thì bỗng nhiên hắn đã hiểu ra được phần nào rồi.

Trình Chu lấy từng ống nghiệm ra dùng luôm, uống một lần hết 5 phần.

Sau đó thì Trình Chu cảm thấy đồ án của ấn ký môn hộ ở trên lưng cũng nóng lên. Hắn đang thầm hoài nghi là thuốc thức tỉnh này có khả năng nào đó có thể xúc tiến cho đồ án của ấn ký môn hộ trên lưng được hoàn thiện.

Đàm Thiếu Thiên nhìn Trình Chu thì phồng má lên nói: “Anh hai, sắp hết rồi.” Hắn còn đang nghĩ là hắn sẽ được uống ké một phần đây. Kết quả là Trình Chu một hơi đã xử lý luôn 5 phần rồi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Trình Chu nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Kích động như vậy làm gì chứ? Hiện nay thì thứ này tương đối đắt là do số lượng có thể sản xuất ra quá thấp mà thôi. Chờ đến khi có thể sản xuất số lượng vừa đủ thì giá cả lập tức sẽ hạ xuống ngay ấy mà.”

Đàm Thiếu Thiên trợn mắt rầu rĩ nói: “Cũng phải có đủ dược liệu để cung cấp thì mới có thể sản xuất ra được chứ”

Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Thuốc này hiệu quả cũng không tồi, nhưng mà chất lượng dược liệu dùng để điều chế cũng quá thấp. Nếu có thể sử dụng dược liệu có chất lượng cao hơn thì tác dụng của thuốc này cũng sẽ được nâng cao lên vài phần. Công nhận là ông ngoại cậu cũng có chút năng lực đấy.”

Đàm Thiếu Thiên cười cười nói: “Gì mà ông ngoại của em chứ? Anh và anh hai cũng sắp kết hôn rồi còn gì? Không phải là ông ngoại của chúng ta sao?”

Trình Chu: “……” Thằng nhóc Đàm Thiếu Thiên này còn dám trêu chọc Dạ U????

Dạ U quay lại nhìn Đàm Thiếu Thiên một lúc làm Đàm Thiếu Thiên còn thấy chột dạ mà lập tức cúi thấp đầu xuống nhỏ giọng nói: “Anh dâu, ý của anh là chỉ cần có dược liệu tốt thì phẩm chất của thuốc thức tỉnh có thể tăng lên sao? Vậy anh có dược liệu này không ạ?”

Dạ U nhìn Đàm Thiếu Thiên nói: “Cái này thì còn phải phụ thuộc vào nguyên liệu điều chế của thuốc này.”

Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Phối phương của thuốc thức tỉnh là cơ mật quốc gia nên em cũng không biết.”

Dạ U lạnh nhạt nói: “Vậy thì quên đi.”

Đàm Thiếu Thiên gãi đầu nói: “Để hôm nào em chạy tới hỏi thăm một chút.”

Dạ U dùng hai phần rồi phân cho Phong Ngữ và Annie mỗi người một phần, cuối cùng thì Đàm Thiếu Thiên cũng vớt được 1 phần thuốc cuối cùng.

……

Đàm Tiềm ngồi chờ ở dưới lầu khi nhìn thấy Trình Chu bước xuống thì có chút lo lắng hỏi: “Tiểu Chu, Thiếu Thiên đã nói với con rồi phải không?”

Trình Chu gật đầu nói: “Dạ.”

Đàm Tiềm có chút thấp thỏm nói: “Vậy con chọn cái gì?”

Trình Chu có chút áy náy nói: “Hương vị của thuốc này cũng không tệ lắm. Con cũng đã dùng rồi. Nhưng mà con không có thức tỉnh dị năng.”

Đàm Tiềm nhìn Trình Chu có chút nghi hoặc hỏi: “Con dùng cả 10 phần sao?”

Trình Chu nhìn qua Đàm Thiếu Thiên nói: “Dạ không ạ, con đã phân một nửa cho Thiếu Thiên rồi ạ.”

Đàm Thiếu Thiên: “……” Vu khống, khai khống số liệu đây mà. Rõ ràng là hắn chỉ vớt được 1 phần mà anh dâu cho thôi.

Đàm Tiềm nhìn Trình Chu an ủi nói: “Con không thức tỉnh dị năng thì cũng không quan hệ gì đâu. Rốt cuộc thì dị năng là cái gì cũng không có ai hiểu rõ ràng lắm. Thức tỉnh dị năng cũng không phải là chuyện tốt.”

Trình Chu gật đầu rất tán thành mà nói: “Con cũng là nghĩ như vậy đấy ạ. Làm Muggle cũng khá tốt, làm Dị năng giả một khi không cẩn thận thì sẽ bị cắt ra thành mấy trăm mảnh.”

Đàm Thiếu Thiên: “……” Giả Muggle thành nghiện rồi sao? Vì cái gì mà chỉ có một mình hắn phải biết rõ cái chân tướng chứ? Vì cái gì mà trong nhà này chỉ có một mình hắn là biết chân tướng chứ? Hắn thực sự cũng muốn làm người có mắt như mù thôi.

……

Nhà Đàm Côn Đỉnh.

“Ba, thế nào rồi ạ?” Đàm Diệu có chút kích động nói.

Sắc mặt Đàm Côn Đỉnh cực kỳ khó coi mà nói: “Nhóm thuốc đầu tiên đã sản xuất được hơn 100 phần. Bên phía Dịch Thành Giang có được 10 phần. Dịch Thành Giang đã đưa cho chú hai con toàn bộ số thuốc đó. Nhưng chú hai con đã nói với ông nội là Trình Chu và Đàm Thiếu Thiên mỗi người năm phần cũng đã sử dụng toàn bộ.”

Đàm Diệu kích động nói: “Đã dùng hết?”

Đàm Côn Đỉnh gật đầu nói: “Đúng vậy. Đàm Tiềm nói ông nội con là đã dùng toàn bộ.”

Đàm Diệu nghiến răng nghiến lợi nói: “Tới 10 phần mà đều sử dụng hết?”

Đàm Côn đỉnh gật đầu nói: “Ừ.”

Đàm Diệu có chút khó thở nói: “Đàm Thiếu Thiên đã thức tỉnh rồi thì nó còn dùng đểnlàm gì chứ? Một mình Trình Chu mà dùng hết cả năm phần sao?”

Đàm Côn Đỉnh cau mày nói: “Chú hai con cánh cũng đã sớm cứng rồi nên lời của ông nội con nói ra không còn trọng lượng nữa.”

Đàm Diệu không cam lòng nói: “Vậy thì Trình Chu thì sao? Hắn ta cũng thức tỉnh rồi ạ?”

Đàm Côn Đỉnh lắc đầu nói: “Có lẽ là không.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đàm Diệu ghen ghét nói: “Đúng là loại bùn nhão trét không lên tường, dù có dùng nhiều thuốc như vậy cũng chẳng làm ra trò trống gì.” Nếu phân một phần thuốc cho hắn thì không chừng hắn đã có thể thức tỉnh rồi. Lãng phí, quá lãng phí.

……

Cục dị năng Quốc gia.

Đàm Thiếu Thiên tiến thành thí nghiệm năng lực, sau khi sử dụng thuốc thức tỉnh thì khả năng không chế dị năng lôi điện Đàm Thiếu Thiên cũng tăng lên không ít.

“Đại ca, 10 phần thuốc thức tỉnh của giáo sư Dịch đều đưa cho ba cậu phải không?” Tạ Ngạn dò hỏi.

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy!”

“Cậu được chia cho mấy phần vậy?” Phó Huy hỏi.

Đàm Thiếu Thiên rầu rĩ nói: “Anh hai nói là chia cho tôi một nửa.”

Phó Huy cười cười nói: “Ba cậu làm người cũng không tồi đấy chứ. Cũng không có nặng bên này nhẹ bên kia mà.”

Đàm Thiếu Thiên bĩu môi nói: “Cũng không tốt như vậy đâu. Ba tôi đã nghĩ là sẽ đưa hết cho anh hai tôi đấy, nhưng mà anh hai nói là chia cho tôi 1 nửa.”

Bạch Văn Bân rất nhanh đã nghe ra manh mối rồi hỏi lại luôn: “Vậy là anh cậu không chia cho cậu một nửa sao?”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đúng vậy đấy. Tôi chỉ vớt được đúng 1 phần.”

Bạch Văn Bân cau mày có chút vô ngữ nói: “Anh trai cậu cũng thật tham mà.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu rồi rầu rĩ nói: “Thực ra thì cũng không phải như vậy.”

Phó Huy nhìn Đàm Thiếu Thiên có chút khó hiểu mà hỏi: “Đại ca, cậu cứ để cho người anh kia bắt nạt hoài vậy sao? Này không giống cậu thường ngày mà.”

Đàm Thiếu Thiên có chút chột dạ nói: “Dù sao thì cũng là anh trai của tôi mà”

“Anh cậu có thức tỉnh dị năng không?” Tạ Ngạn hỏi.

Đàm Thiếu Thiên lắc đầu nói: “Không có.”

Bạch Văn Bân nghi hoặc nói: “Thuốc thức tỉnh tổng cộng cũng chỉ sản xuất được 100 phần, trong số những người đã sử dụng thuốc thì cũng có 5 người thức tỉnh dị năng và đa số thì họ cũng chỉ dùng 1 phần duy nhất là có thể thức tỉnh rồi mà.”

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Tỷ lệ này cũng không tính là thấp.”

Tuy rằng Dị năng giả ở khắp nơi cũng đang dần dần xuất hiện nhiều rồi nhưng tỷ lệ thức tỉnh kỳ thật cũng chỉ là 1/1.000 mà thôi.

“Đại ca, anh trai của cậu có biết cậu là lôi điện Dị năng giả không?” Phó Huy dò hỏi.

Đàm Thiếu Thiên gật đầu nói: “Đã biết.”

“Đại ca, nếu vậy thì cậu cần phải cẩn thận một chút, sự ghen ghét của con người là cực kỳ đáng sợ đấy. Cậu có biết hiện nay Vĩnh sinh đường đang khởi động hạng mục gì không?”

Nghe đến tin tức của Vĩnh sinh đường nên Đàm Thiếu Thiên cũng bị khơi mào lòng hiếu kỳ mà dò hỏi: “Đám điên đó lại làm ra việc táng tận lương tâm gì nữa vậy?”

Phó Huy híp mắt sắc mặt có chút phức tạp nói: “Di dời dị năng dựa vào quan hệ huyết thống.”

Đàm Thiếu Thiên cau mày nói: “Quả nhiên là một đám điên.”

Phó Huy híp mắt nói: “Nhưng mà nếu chỉ có đám Vĩnh sinh đường đó điên thì cũng không có gì quá đáng sợ, mấu chốt là còn có một đống người tin theo mới đáng sợ. Hơn nữa còn có không ít người đứng đằng sau lưng duy trì hoạt động này của đám đó. Phòng ngày phòng đêm nhưng cướp nhà thì rất khó phòng.”

Sau khi Dị năng giả xuất hiện thì cũng đã có rất nhiều việc đã thay đổi theo. Đã có rất nhiều người thừa kế của các đại gia tộc lớn cũng bởi vì Dị năng giả xuất hiện mà thay đổi, và rất nhiều người trong số họ vì không thể tiếp thu được chênh lệch này nên đã âm thầm gia nhập vào Vĩnh sinh đường, cũng vì Vĩnh sinh đường nên họ đã cung cấp rất nhiều tài chính để tài trợ cho những hoạt động như vậy.

Rất nhiều người đã thức tỉnh dị năng nhưng họ cũng không muốn quá rêu rao nên giấu giếm tin tức không muốn lộ ra. Nhưng họ lại bị chính những người chung quanh ghen ghét rồi quấy phá, đám người đó đã đem tin tức này cung cấp cho người của Vĩnh sinh đường. Vĩnh sinh đường có thể bắt giữ được không ít Dị năng giả như vậy phần lớn thì cũng vì người trong nhà đã bán đứng.

End chap 82

-------------XuYing90--------------

------oOo------

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hai Giới Trùm Làm Ruộng

Số ký tự: 0