Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Ăn với ai.
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Jay trực tiếp đứng dậy, cầm khăn ăn lau miệng nhỏ dính canh của Thịnh Vị Ương, vừa giúp cô vỗ phía sau lưng, lo lắng hỏi,
“Ương Ương, tốt hơn chưa? Muốn uống miếng nước không?”
Mọi người đang dùng cơm chung quanh, đặc biệt là phụ nữ, rối rít ném tới ánh mắt cực kỳ hâm mộ, trong đó còn mang theo ghen ghét nghị luận,
“Cô xem soái ca kia đối với bạn gái anh ta rất ôn nhu đó!”
“Quả nhiên đều là bạn trai người ta……”
“Nếu tôi có một bạn trai như vậy, đời này tôi chết cũng không tiếc……”
“……”
Thịnh Vị Ương nhìn biểu tình khẩn trương lo lắng của Jay, bỗng nhiên nghĩ tới lời ngày đó Tiểu Tố nói với cô, Tiểu Tố nói cái gọi là tình bạn thuần khiết giữa nam nữ, chỉ là một người trong đó dùng tình nghĩa ngụy trang ngu ngốc đối tốt với một người khác.
Cô vẫn luôn coi Jay như bạn bè tốt không liên quan tới giới tính, ai đối tốt với cô, cô liền sẽ càng đối tốt với người đó, huống chi Jay còn đã cứu mạng cô.
Cô cũng thật sự hy vọng có thể vẫn luôn bảo trì loại tình bạn đơn thuần này với Jay, cô đã từng mất đi quá nhiều thứ, tình thân, tình yêu, cô đều đã đánh mất, hiện tại chỉ còn lại có tình bạn cuối cùng.
Cho nên, cô thật sự không muốn đánh mất đi người bạn như anh.
……
Thịnh Vị Ương tiếp nhận ly nước Jay đút đến bên miệng, cuống quít uống một ngụm,
“Ừ, Jay, không có việc gì không có việc gì, cậu mau ăn bò bít tết đi! Rất đắt đó!”
Nói xong đẩy người đàn ông về trên ghế ăn sô pha đối diện, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng hơi rút đi một ít.
Jay không lay chuyển được Thịnh Vị Ương, lúc này mới ngồi trở lại, lại hỏi tiếp nói,
“Ương Ương, vừa rồi em nghĩ gì vậy? Nghĩ đến xuất thần như vậy, anh gọi em mấy lần cũng không nghe thấy, nghe thấy được lại khiếp sợ còn sặc nữa.”
Cô vừa mới suy nghĩ đến Hoàng Phủ Bạc Ái.
Thịnh Vị Ương quẫn bách sờ sờ cái mũi, sau đó cười nói,
“Không có gì, chỉ là suy nghĩ cũng may miệng Jay không điêu, tớ thỉnh ngươi ăn cái gì cậu cũng không ý kiến, không giống người nào đó……”
Một câu cuối cùng Thịnh Vị Ương nói rất nhỏ, lầu bầu ở dưới đầu lưỡi.
Khóe môi người đàn ông hơi nâng lên, mắt đen đựng đầy ánh mặt trời ấm áp, anh cũng không phải ăn cái gì cũng không ý kiến, mà là ăn với ai.
“Ương Ương, tốt hơn chưa? Muốn uống miếng nước không?”
Mọi người đang dùng cơm chung quanh, đặc biệt là phụ nữ, rối rít ném tới ánh mắt cực kỳ hâm mộ, trong đó còn mang theo ghen ghét nghị luận,
“Cô xem soái ca kia đối với bạn gái anh ta rất ôn nhu đó!”
“Quả nhiên đều là bạn trai người ta……”
“Nếu tôi có một bạn trai như vậy, đời này tôi chết cũng không tiếc……”
“……”
Thịnh Vị Ương nhìn biểu tình khẩn trương lo lắng của Jay, bỗng nhiên nghĩ tới lời ngày đó Tiểu Tố nói với cô, Tiểu Tố nói cái gọi là tình bạn thuần khiết giữa nam nữ, chỉ là một người trong đó dùng tình nghĩa ngụy trang ngu ngốc đối tốt với một người khác.
Cô vẫn luôn coi Jay như bạn bè tốt không liên quan tới giới tính, ai đối tốt với cô, cô liền sẽ càng đối tốt với người đó, huống chi Jay còn đã cứu mạng cô.
Cô cũng thật sự hy vọng có thể vẫn luôn bảo trì loại tình bạn đơn thuần này với Jay, cô đã từng mất đi quá nhiều thứ, tình thân, tình yêu, cô đều đã đánh mất, hiện tại chỉ còn lại có tình bạn cuối cùng.
Cho nên, cô thật sự không muốn đánh mất đi người bạn như anh.
……
Thịnh Vị Ương tiếp nhận ly nước Jay đút đến bên miệng, cuống quít uống một ngụm,
“Ừ, Jay, không có việc gì không có việc gì, cậu mau ăn bò bít tết đi! Rất đắt đó!”
Nói xong đẩy người đàn ông về trên ghế ăn sô pha đối diện, khuôn mặt nhỏ đỏ bừng hơi rút đi một ít.
Jay không lay chuyển được Thịnh Vị Ương, lúc này mới ngồi trở lại, lại hỏi tiếp nói,
“Ương Ương, vừa rồi em nghĩ gì vậy? Nghĩ đến xuất thần như vậy, anh gọi em mấy lần cũng không nghe thấy, nghe thấy được lại khiếp sợ còn sặc nữa.”
Cô vừa mới suy nghĩ đến Hoàng Phủ Bạc Ái.
Thịnh Vị Ương quẫn bách sờ sờ cái mũi, sau đó cười nói,
“Không có gì, chỉ là suy nghĩ cũng may miệng Jay không điêu, tớ thỉnh ngươi ăn cái gì cậu cũng không ý kiến, không giống người nào đó……”
Một câu cuối cùng Thịnh Vị Ương nói rất nhỏ, lầu bầu ở dưới đầu lưỡi.
Khóe môi người đàn ông hơi nâng lên, mắt đen đựng đầy ánh mặt trời ấm áp, anh cũng không phải ăn cái gì cũng không ý kiến, mà là ăn với ai.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro