Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Anh yêu cô sao?
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Ánh mắt Thịnh Vị Ương hung hăng chấn động!
Thật giống như trong thân thể đột nhiên nhấc lên một hồi gió lốc, gần như muốn dập nát thân thể của cô!
Cả đời……
Anh đang nói giỡn với cô sao? Không, đôi mắt quá mức thị huyết kia nói cho cô biết, anh không có! Anh đang nói nghiêm túc với cô!
Nhưng, vì sao?
……
Thịnh Vị Ương bỗng nhiên nghĩ tới một câu, “Thời gian cả đời quá dài, phải yêu nhau thì người ta mới có thể bên nhau.”
Chỉ là, anh yêu cô sao? Cô cũng yêu anh sao?
Thịnh Vị Ương ngơ ngẩn nhìn anh, trong hai tròng mắt mê mang ảnh ngược hình dáng quỷ mị của người đàn ông, trong đầu trống rỗng.
Thậm chí không có chờ cô phục hồi tinh thần lại, Hoàng Phủ Bạc Ái thô bạo dùng sức nâng thân mình cô lên, trực tiếp tách hai chân mảnh khảnh của cô ra, thắt lưng vọt một cái, vọt vào trong dũng đạo đã ướt nhuận kia!
Dùng sức va chạm!
Sưng trướng nóng rực, hung hăng đánh vào chỗ sâu nhất trong hoa kính, gần như đâm vỡ thành mảnh nhỏ!
Thịnh Vị Ương hoàn toàn vô thức cả người co rút, thậm chí đến đầu ngón chân đều đang run rẩy, thậm chí không kịp cắn miệng, để lộ ra tiếng rên uyển chuyển tiêu hồn nhất,
“Ừm **……”
……
Dị vật đột nhiên tiến vào trong thân thể, Thịnh Vị Ương khó chịu muốn trốn tránh, nhưng mà, run rẩy rụt lại, hai chân vô thức kẹp chặt.
Miệng nhỏ mút hút chặt, lông tơ cả người Hoàng Phủ Bạc Ái đều dựng thẳng lên.
Nhiệt lưu nóng bỏng trong thân thể, đột nhiên tựa như điên rồi, càng thêm trào dâng hướng về nơi nào đó, bàn tay to giày vò càng thêm bá đạo kiềm chế thân mình của cô.
Lại rút ra lần nữa, thậm chí càng thêm dùng sức, một chút lại một chút, làm càn làm xằng làm bậy ở trong thân thể của cô.
Ánh mắt Thịnh Vị Ương hung hăng chấn động!
Thật giống như trong thân thể đột nhiên nhấc lên một hồi gió lốc, gần như muốn dập nát thân thể của cô!
Cả đời……
Anh đang nói giỡn với cô sao? Không, đôi mắt quá mức thị huyết kia nói cho cô biết, anh không có! Anh đang nói nghiêm túc với cô!
Nhưng, vì sao?
……
Thịnh Vị Ương bỗng nhiên nghĩ tới một câu, “Thời gian cả đời quá dài, phải yêu nhau thì người ta mới có thể bên nhau.”
Chỉ là, anh yêu cô sao? Cô cũng yêu anh sao?
Thịnh Vị Ương ngơ ngẩn nhìn anh, trong hai tròng mắt mê mang ảnh ngược hình dáng quỷ mị của người đàn ông, trong đầu trống rỗng.
Thậm chí không có chờ cô phục hồi tinh thần lại, Hoàng Phủ Bạc Ái thô bạo dùng sức nâng thân mình cô lên, trực tiếp tách hai chân mảnh khảnh của cô ra, thắt lưng vọt một cái, vọt vào trong dũng đạo đã ướt nhuận kia!
Dùng sức va chạm!
Sưng trướng nóng rực, hung hăng đánh vào chỗ sâu nhất trong hoa kính, gần như đâm vỡ thành mảnh nhỏ!
Thịnh Vị Ương hoàn toàn vô thức cả người co rút, thậm chí đến đầu ngón chân đều đang run rẩy, thậm chí không kịp cắn miệng, để lộ ra tiếng rên uyển chuyển tiêu hồn nhất,
“Ừm **……”
……
Dị vật đột nhiên tiến vào trong thân thể, Thịnh Vị Ương khó chịu muốn trốn tránh, nhưng mà, run rẩy rụt lại, hai chân vô thức kẹp chặt.
Miệng nhỏ mút hút chặt, lông tơ cả người Hoàng Phủ Bạc Ái đều dựng thẳng lên.
Nhiệt lưu nóng bỏng trong thân thể, đột nhiên tựa như điên rồi, càng thêm trào dâng hướng về nơi nào đó, bàn tay to giày vò càng thêm bá đạo kiềm chế thân mình của cô.
Lại rút ra lần nữa, thậm chí càng thêm dùng sức, một chút lại một chút, làm càn làm xằng làm bậy ở trong thân thể của cô.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro