Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Cô chỉ cần trả lời tôi phải hoặc không phải là được rồi
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Liền vào lúc Lạc Trạch vươn tay tới bắt lấy --
Bạc Tuyển trở tay khóa lại, trực tiếp vặn cánh tay Lạc Trạch, chân dài xinh đẹp chém thẳng một trăm tám mươi độ về phía trước, gót chân dẫm sau vai cao ngất của người đàn ông!
“Rầm” một tiếng!
Lạc Trạch trực tiếp đụng vào trên cửa điều khiển của xe thể thao!
“Anh làm gì?” Bạc Tuyển ngưng mi.
……
Lạc Trạch ghé vào trên cửa xe, cánh tay bị kiềm chế đau đến anh trực tiếp nhe răng, gương mặt anh tuấn đều vặn vẹo đến không nỡ nhìn thẳng.
“Tôi chỉ là muốn thỉnh giáo một ít vấn đề,” Trán Lạc Trạch toát mồ hôi lạnh, hút ngược một ngụm khí lạnh, “Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương là thiệt tình yêu nhau sao?”
Nếu là thủ hạ của Hoàng Phủ Bạc Ái, tự nhiên biết chuyện giữa thiếu gia và thiếu phu nhân của bọn họ.
Bạc Tuyển đã nhịn không được khóe mắt run rẩy một chút →_→.
Con trai tư lệnh quân chính trung ương này không chỉ không có thân thủ phi phàm như trong tưởng tượng của cô, thậm chí còn không đỡ được một chiêu của cô, hơn nữa, đầu còn chứa bã đậu phải không?
Lại có thể sẽ đến hỏi cô về vấn đề của thiếu phu nhân! Không biết bọn họ trung thành và tận tâm với thiếu gia nhất sao!
……
“Lạc thiếu, anh hỏi sai người.” Bạc Tuyển có chút ghét bỏ buông lỏng cánh tay Lạc Trạch ra, nhấc chân liền đi.
Lại không ngờ Lạc Trạch còn chưa từ bỏ ý định, lại đuổi theo.
“Cô chỉ cần trả lời tôi phải hoặc không phải là được rồi.”
Bạc Tuyển đảo khóe mắt qua, Lạc Trạch đã bắt được bả vai của cô, Bạc Tuyển yên lặng cắn răng, nhịn xuống xúc động đá một chân qua,
“Lạc thiếu, dựa vào cái gì mà tôi phải trả lời anh?”
“Bởi vì……” Lạc Trạch nhíu đôi mắt một chút, giữa ánh mắt anh tuấn phủ lên một tầng bi thương không hòa tan được.
Bạc Tuyển hơi ngưng mi.
Liền vào lúc Lạc Trạch vươn tay tới bắt lấy --
Bạc Tuyển trở tay khóa lại, trực tiếp vặn cánh tay Lạc Trạch, chân dài xinh đẹp chém thẳng một trăm tám mươi độ về phía trước, gót chân dẫm sau vai cao ngất của người đàn ông!
“Rầm” một tiếng!
Lạc Trạch trực tiếp đụng vào trên cửa điều khiển của xe thể thao!
“Anh làm gì?” Bạc Tuyển ngưng mi.
……
Lạc Trạch ghé vào trên cửa xe, cánh tay bị kiềm chế đau đến anh trực tiếp nhe răng, gương mặt anh tuấn đều vặn vẹo đến không nỡ nhìn thẳng.
“Tôi chỉ là muốn thỉnh giáo một ít vấn đề,” Trán Lạc Trạch toát mồ hôi lạnh, hút ngược một ngụm khí lạnh, “Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương là thiệt tình yêu nhau sao?”
Nếu là thủ hạ của Hoàng Phủ Bạc Ái, tự nhiên biết chuyện giữa thiếu gia và thiếu phu nhân của bọn họ.
Bạc Tuyển đã nhịn không được khóe mắt run rẩy một chút →_→.
Con trai tư lệnh quân chính trung ương này không chỉ không có thân thủ phi phàm như trong tưởng tượng của cô, thậm chí còn không đỡ được một chiêu của cô, hơn nữa, đầu còn chứa bã đậu phải không?
Lại có thể sẽ đến hỏi cô về vấn đề của thiếu phu nhân! Không biết bọn họ trung thành và tận tâm với thiếu gia nhất sao!
……
“Lạc thiếu, anh hỏi sai người.” Bạc Tuyển có chút ghét bỏ buông lỏng cánh tay Lạc Trạch ra, nhấc chân liền đi.
Lại không ngờ Lạc Trạch còn chưa từ bỏ ý định, lại đuổi theo.
“Cô chỉ cần trả lời tôi phải hoặc không phải là được rồi.”
Bạc Tuyển đảo khóe mắt qua, Lạc Trạch đã bắt được bả vai của cô, Bạc Tuyển yên lặng cắn răng, nhịn xuống xúc động đá một chân qua,
“Lạc thiếu, dựa vào cái gì mà tôi phải trả lời anh?”
“Bởi vì……” Lạc Trạch nhíu đôi mắt một chút, giữa ánh mắt anh tuấn phủ lên một tầng bi thương không hòa tan được.
Bạc Tuyển hơi ngưng mi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro