Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Con nhóc thúi, rời khỏi Willia.
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Khóe môi Thịnh Vị Ương hung hăng co rút, thầm nghĩ, cha của Hoàng Phủ ba tuổi, ngài có cần liệu sự như thần vậy không.
Sắc mặt Thịnh Vị Ương không thay đổi, tiếp tục bình tĩnh lắc đầu,
“Chính cháu không cẩn thận làm trật khớp.”
Chuyện giữa cô và Hoàng Phủ Bạc Ái, Hoàng Phủ Bạc Ái đều không có nói cho lão tử của anh, cô vẫn là nói ít thì tốt hơn, hơn nữa bị quỷ ấu trĩ kia làm bị thương thành đức hạnh này, cũng xác thật không phải chuyện đáng kiêu ngạo gì.
Thịnh Vị Ương là nghĩ như vậy.
Ánh mắt ghét bỏ của Hoàng Phủ Thí càng xem thường,
“Ngu xuẩn như vậy, sao tên nhóc thúi lại coi trọng cô.”
Thịnh Vị Ương, “...”
Hoàng Phủ Thí cũng không biết chuyện thỏa thuận hôn nhân ba tháng giữa Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương, ông cho rằng con trai nhà mình thật sự yêu con nhóc trước mắt này, rốt cuộc phụ nữ bên người tên nhóc kia thiếu đến đáng thương.
Lại tiếp tục như vậy nữa, ông - người làm lão tử này đều sắp hoài nghi xu hướng giới tính của con trai mình.
Thịnh Vị Ương nâng đầu, ánh mắt trong suốt, cười xinh đẹp ngọt ngào,
“E, ngài gọi cháu tới hẳn là không phải chỉ hỏi vết thương tay cháu đi, có lời gì thì ngài cứ nỏi thẳng.”
Hoàng Phủ Thí hơi nhướng mày, ông còn nghĩ dù sao cũng là cô gái tên nhóc thúi thích, có nên dùng phương thức ôn hòa chút hay không, không nghĩ tới con nhóc này lại có thể mở miệng làm rõ trước.
Nhìn dáng vẻ không phải bạch ngọt ngốc nghếch.
Hoàng Phủ Thí cười ưu nhã, dựa toàn bộ vào ghế dựa phía sau, cả người lại phóng thích uy nghiêm sắc bén làm người ta không thể không tuân theo.
“Con nhóc thúi, rời khỏi Willia”
Khóe môi Thịnh Vị Ương hung hăng co rút, thầm nghĩ, cha của Hoàng Phủ ba tuổi, ngài có cần liệu sự như thần vậy không.
Sắc mặt Thịnh Vị Ương không thay đổi, tiếp tục bình tĩnh lắc đầu,
“Chính cháu không cẩn thận làm trật khớp.”
Chuyện giữa cô và Hoàng Phủ Bạc Ái, Hoàng Phủ Bạc Ái đều không có nói cho lão tử của anh, cô vẫn là nói ít thì tốt hơn, hơn nữa bị quỷ ấu trĩ kia làm bị thương thành đức hạnh này, cũng xác thật không phải chuyện đáng kiêu ngạo gì.
Thịnh Vị Ương là nghĩ như vậy.
Ánh mắt ghét bỏ của Hoàng Phủ Thí càng xem thường,
“Ngu xuẩn như vậy, sao tên nhóc thúi lại coi trọng cô.”
Thịnh Vị Ương, “...”
Hoàng Phủ Thí cũng không biết chuyện thỏa thuận hôn nhân ba tháng giữa Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương, ông cho rằng con trai nhà mình thật sự yêu con nhóc trước mắt này, rốt cuộc phụ nữ bên người tên nhóc kia thiếu đến đáng thương.
Lại tiếp tục như vậy nữa, ông - người làm lão tử này đều sắp hoài nghi xu hướng giới tính của con trai mình.
Thịnh Vị Ương nâng đầu, ánh mắt trong suốt, cười xinh đẹp ngọt ngào,
“E, ngài gọi cháu tới hẳn là không phải chỉ hỏi vết thương tay cháu đi, có lời gì thì ngài cứ nỏi thẳng.”
Hoàng Phủ Thí hơi nhướng mày, ông còn nghĩ dù sao cũng là cô gái tên nhóc thúi thích, có nên dùng phương thức ôn hòa chút hay không, không nghĩ tới con nhóc này lại có thể mở miệng làm rõ trước.
Nhìn dáng vẻ không phải bạch ngọt ngốc nghếch.
Hoàng Phủ Thí cười ưu nhã, dựa toàn bộ vào ghế dựa phía sau, cả người lại phóng thích uy nghiêm sắc bén làm người ta không thể không tuân theo.
“Con nhóc thúi, rời khỏi Willia”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro