Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Giúp cô nói chuyện
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Hoàng Phủ Bạc Ái lại khinh bỉ trắng mắt nhìn Thịnh Vị Ương, một bộ dáng ghét bỏ “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.
Thịnh Vị Ương, “……”
……
Trong vườn hoa biệt thự, trước xe hơi dài Chrysler.
Hoàng Phủ Thí liếc Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Không muốn tiễn thì đừng tiễn, nhìn liền phiền.”
Mắt đen của Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng, xoay người muốn đi, lại bị cô gái nhỏ dán ở bên người gắt gao ôm chặt cánh tay, môi anh đào hồng phấn cười tủm tỉm xinh đẹp nói,
“EMP, có thời gian lại về nhà ăn cơm.”
Mới vừa nói xong, sống lưng Thịnh Vị Ương run lên, nháy mắt cảm nhận được mắt dao nhỏ giết người của người đàn ông bên cạnh,
“Thịnh Vị Ương, cô thích nấu cơm vậy hả!”
Thịnh Vị Ương nhịn không được bĩu môi.
Nha! Anh - quỷ ấu trĩ! Nếu không phải lão tử của anh, tôi cần nói như vậy ư! Thật là chó cắn Lã Động Tân không biết người tốt tâm!
Thịnh Vị Ương tức giận đến phình quai hàm, cô vẫn là câm miệng đi! Hoàng Phủ Bạc Ái cũng không được tự nhiên nghiêng mặt.
Hoàng Phủ Thí ngược lại xem diễn xem đến thực sảng khoái, môi mỏng tuyệt sắc xẹt qua một độ cong cười như không cười, trêu chọc nói,
“Thật là cái xuẩn nha đầu.”
Mắt đào hoa của Thịnh Vị Ương run rẩy một chút, suýt bạo tẩu lệ ròng chạy đi ┭┮﹏┭┮, hoá ra hai cha con này đều chê cười cô thôi!
Hoàng Phủ Bạc Ái lại đột nhiên mở miệng, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Thí nói,
“Ông mắng cô ấy làm gì, cô ấy có tên, tên là Thịnh Vị Ương.”
Hừ, liền tính muốn mắng cô cũng chỉ có thể anh mắng, ngay cả anh lão tử đều không được!
Trong nháy mắt, mắt đào hoa ủy khuất của Thịnh Vị Ương, tuôn ra ánh sáng trong suốt liễm diễm, tựa như nước suối mát lạnh nhất trong ngày hè, ngơ ngẩn nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái.
Vừa rồi tên này đang giúp cô nói chuyện sao?
Hoàng Phủ Bạc Ái lại khinh bỉ trắng mắt nhìn Thịnh Vị Ương, một bộ dáng ghét bỏ “chỉ tiếc rèn sắt không thành thép”.
Thịnh Vị Ương, “……”
……
Trong vườn hoa biệt thự, trước xe hơi dài Chrysler.
Hoàng Phủ Thí liếc Hoàng Phủ Bạc Ái,
“Không muốn tiễn thì đừng tiễn, nhìn liền phiền.”
Mắt đen của Hoàng Phủ Bạc Ái lạnh lùng, xoay người muốn đi, lại bị cô gái nhỏ dán ở bên người gắt gao ôm chặt cánh tay, môi anh đào hồng phấn cười tủm tỉm xinh đẹp nói,
“EMP, có thời gian lại về nhà ăn cơm.”
Mới vừa nói xong, sống lưng Thịnh Vị Ương run lên, nháy mắt cảm nhận được mắt dao nhỏ giết người của người đàn ông bên cạnh,
“Thịnh Vị Ương, cô thích nấu cơm vậy hả!”
Thịnh Vị Ương nhịn không được bĩu môi.
Nha! Anh - quỷ ấu trĩ! Nếu không phải lão tử của anh, tôi cần nói như vậy ư! Thật là chó cắn Lã Động Tân không biết người tốt tâm!
Thịnh Vị Ương tức giận đến phình quai hàm, cô vẫn là câm miệng đi! Hoàng Phủ Bạc Ái cũng không được tự nhiên nghiêng mặt.
Hoàng Phủ Thí ngược lại xem diễn xem đến thực sảng khoái, môi mỏng tuyệt sắc xẹt qua một độ cong cười như không cười, trêu chọc nói,
“Thật là cái xuẩn nha đầu.”
Mắt đào hoa của Thịnh Vị Ương run rẩy một chút, suýt bạo tẩu lệ ròng chạy đi ┭┮﹏┭┮, hoá ra hai cha con này đều chê cười cô thôi!
Hoàng Phủ Bạc Ái lại đột nhiên mở miệng, trừng mắt nhìn Hoàng Phủ Thí nói,
“Ông mắng cô ấy làm gì, cô ấy có tên, tên là Thịnh Vị Ương.”
Hừ, liền tính muốn mắng cô cũng chỉ có thể anh mắng, ngay cả anh lão tử đều không được!
Trong nháy mắt, mắt đào hoa ủy khuất của Thịnh Vị Ương, tuôn ra ánh sáng trong suốt liễm diễm, tựa như nước suối mát lạnh nhất trong ngày hè, ngơ ngẩn nhìn Hoàng Phủ Bạc Ái.
Vừa rồi tên này đang giúp cô nói chuyện sao?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro