Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Hoa Hoa, anh rất nhớ em
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Hạ Mộc Cẩn nháy nháy mắt,
“Sở Nam Xuyên, anh ở đâu vậy? Sao em không thấy được ---”
Chữ “Anh” cuối cùng, vào lúc hơi chuyển mắt, liền ngậm ở khóe miệng, hóa thành một chút ý cười không tự chủ được.
Cổng lớn sân bay đường cái đối diện, trong đám người không ngừng lui tới, thân hình anh tuấn cao lớn kia, không thể nghi ngờ là tiêu điểm nhìn chăm chú của mọi người.
……
Xuyên qua đầu người, trong không khí, bốn mắt nhìn nhau, ngắm nhìn lẫn nhau.
Sở Nam Xuyên nhìn cô, nói với di động kề sát bên tai,
“Hoa Hoa, anh rất nhớ em.”
Bên môi hồng nhạt của Hạ Mộc Cẩn hơi mỉm cười,
“Ừ, em cũng nhớ anh.”
Tiểu Quang cũng đã nhìn thấy Sở Nam Xuyên, hưng phấn nhảy dựng lên trực tiếp hô daddy.
Nói xong, Hạ Mộc Cẩn liền nắm tay Tiểu Quang, cùng nhau đi qua đi tới đường cái đối diện.
Ánh mắt hai người tựa như dính vào nhau, nhìn chằm chằm nhau, tiếp tục đối thoại trong di động.
“Hoa Hoa, tối hôm qua lúc anh hỏi em có nhớ anh không, vì sao không nói? “
“Chính mắt gặp được lại nói không tốt hơn à?”
“Đúng! Hoa Hoa, anh muốn sweet kiss.”
“…… Được rồi.”
“Hoa Hoa, cảm giác em có chút tâm bất cam tình bất nguyện.”
“Ở đây nhiều người như vậy.”
“Thẹn thùng sao ~~~”
“Ừ.”
“Vậy nếu anh lại muốn một nụ hôn lưỡi kiểu Pháp, không phải Hoa Hoa em ----”
Hạ Mộc Cẩn nháy nháy mắt,
“Sở Nam Xuyên, anh ở đâu vậy? Sao em không thấy được ---”
Chữ “Anh” cuối cùng, vào lúc hơi chuyển mắt, liền ngậm ở khóe miệng, hóa thành một chút ý cười không tự chủ được.
Cổng lớn sân bay đường cái đối diện, trong đám người không ngừng lui tới, thân hình anh tuấn cao lớn kia, không thể nghi ngờ là tiêu điểm nhìn chăm chú của mọi người.
……
Xuyên qua đầu người, trong không khí, bốn mắt nhìn nhau, ngắm nhìn lẫn nhau.
Sở Nam Xuyên nhìn cô, nói với di động kề sát bên tai,
“Hoa Hoa, anh rất nhớ em.”
Bên môi hồng nhạt của Hạ Mộc Cẩn hơi mỉm cười,
“Ừ, em cũng nhớ anh.”
Tiểu Quang cũng đã nhìn thấy Sở Nam Xuyên, hưng phấn nhảy dựng lên trực tiếp hô daddy.
Nói xong, Hạ Mộc Cẩn liền nắm tay Tiểu Quang, cùng nhau đi qua đi tới đường cái đối diện.
Ánh mắt hai người tựa như dính vào nhau, nhìn chằm chằm nhau, tiếp tục đối thoại trong di động.
“Hoa Hoa, tối hôm qua lúc anh hỏi em có nhớ anh không, vì sao không nói? “
“Chính mắt gặp được lại nói không tốt hơn à?”
“Đúng! Hoa Hoa, anh muốn sweet kiss.”
“…… Được rồi.”
“Hoa Hoa, cảm giác em có chút tâm bất cam tình bất nguyện.”
“Ở đây nhiều người như vậy.”
“Thẹn thùng sao ~~~”
“Ừ.”
“Vậy nếu anh lại muốn một nụ hôn lưỡi kiểu Pháp, không phải Hoa Hoa em ----”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro