Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Không thể tin được
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Hạ Mộc Cẩn đã đi tới, nhìn nhìn Kỳ Mộ Phi, lên tiếng chào hỏi, “Kỳ tổng”, sau đó kéo Nam Tiểu Tố đến một bên,
“Tiểu Tố, cậu gấp gáp đưa cho tớ thứ gì vậy?”
“Ách, cái đó……” Khóe môi Nam Tiểu Tố kéo một, “Anh ta…… Không phải là đồ vật!”
Nam Tiểu Tố lại ném cho Kỳ Mộ Phi một ánh mắt dao nhỏ, anh gọi điện thoại cho Tiểu Xuyên Xuyên đâu! Sao anh ta còn chưa có xuống dưới!
Khóe mắt Kỳ Mộ Phi cũng run rẩy thật sâu, Tiểu Xuyên Xuyên không phải đồ vật.
Khụ khụ →_→
……
“Có ý tứ gì?” Mặt mày đạm uyển của Hạ Mộc Cẩn phủ lên một tia nghi hoặc.
Thái dương Nam Tiểu Tố nhỏ mồ hôi,
“Hoa Hoa, cậu lại chờ một chút, chờ một chút.”
Nam Tiểu Tố lại nhíu khóe mắt trừng Kỳ Mộ Phi, anh nha lại tiếp tục gọi điện thoại đi! Có thể đừng không đáng tin cậy như vậy!
Kỳ Mộ Phi yên lặng xoay người gọi điện thoại đi, chính là không ngừng truyền đến âm bận "tút tút -”.
Vị Kỳ nhị thiếu nào đó cũng suýt nhảy dựng lên rít gào, Tiểu Xuyên Xuyên, cậu đừng đột phát tình huống gì đó cho tôi!
Tầng lầu bệnh viện, thang máy không ngừng hạ xuống.
Hai người đàn ông một lớn một nhỏ đang biểu tình nhất trí mức độ cao trừng mắt nhìn đối phương, đều bị sợ tới mức hận không thể hồn bay. →_→
……
Trong không gian nhỏ hẹp, còn không ngừng vang lên tiếng chuông.
Sở Nam Xuyên gắt gao cau mày, đồng tử co rút đột nhiên phóng đại, phủ kín chấn động, kinh ngạc, không thể tin được……
Thậm chí bắt đầu hoài nghi thị giác của mình xảy ra vấn đề!
Hạ Mộc Cẩn đã đi tới, nhìn nhìn Kỳ Mộ Phi, lên tiếng chào hỏi, “Kỳ tổng”, sau đó kéo Nam Tiểu Tố đến một bên,
“Tiểu Tố, cậu gấp gáp đưa cho tớ thứ gì vậy?”
“Ách, cái đó……” Khóe môi Nam Tiểu Tố kéo một, “Anh ta…… Không phải là đồ vật!”
Nam Tiểu Tố lại ném cho Kỳ Mộ Phi một ánh mắt dao nhỏ, anh gọi điện thoại cho Tiểu Xuyên Xuyên đâu! Sao anh ta còn chưa có xuống dưới!
Khóe mắt Kỳ Mộ Phi cũng run rẩy thật sâu, Tiểu Xuyên Xuyên không phải đồ vật.
Khụ khụ →_→
……
“Có ý tứ gì?” Mặt mày đạm uyển của Hạ Mộc Cẩn phủ lên một tia nghi hoặc.
Thái dương Nam Tiểu Tố nhỏ mồ hôi,
“Hoa Hoa, cậu lại chờ một chút, chờ một chút.”
Nam Tiểu Tố lại nhíu khóe mắt trừng Kỳ Mộ Phi, anh nha lại tiếp tục gọi điện thoại đi! Có thể đừng không đáng tin cậy như vậy!
Kỳ Mộ Phi yên lặng xoay người gọi điện thoại đi, chính là không ngừng truyền đến âm bận "tút tút -”.
Vị Kỳ nhị thiếu nào đó cũng suýt nhảy dựng lên rít gào, Tiểu Xuyên Xuyên, cậu đừng đột phát tình huống gì đó cho tôi!
Tầng lầu bệnh viện, thang máy không ngừng hạ xuống.
Hai người đàn ông một lớn một nhỏ đang biểu tình nhất trí mức độ cao trừng mắt nhìn đối phương, đều bị sợ tới mức hận không thể hồn bay. →_→
……
Trong không gian nhỏ hẹp, còn không ngừng vang lên tiếng chuông.
Sở Nam Xuyên gắt gao cau mày, đồng tử co rút đột nhiên phóng đại, phủ kín chấn động, kinh ngạc, không thể tin được……
Thậm chí bắt đầu hoài nghi thị giác của mình xảy ra vấn đề!
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro