Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Nam Xuyên, anh thật sự không yêu em?
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Trong lòng Sở Nam Xuyên tê rần, ngồi xuống ở bên giường bệnh,
“Ừ, Tiểu Nhị, em cảm giác thế nào?”
Nhan Chỉ Nhị vươn cánh tay từ dưới chăn, kéo tay Sở Nam Xuyên lại, mu bàn tay lạnh băng, bỗng chốc, nước mắt rất lớn chảy ra từ trong đôi mắt trống rỗng,
“Nam Xuyên, có phải anh không…… không yêu em không?”
Chợt, ánh mắt Sở Nam Xuyên cứng lại, sau đó gắt gao co chặt.
……
Tiểu Nhị trở lại từ nước Pháp, liền quay về bên người anh, nhưng mà, anh lại không có vui sướng như trong tưởng tượng của anh vậy, chỉ có mấy ngày ban đầu kia.
Cô gần như mỗi ngày đều gọi cho anh năm sáu cuộc điện thoại, thậm chí tự mình nấu ăn, sau đó đóng gói đi công ty tìm anh, những việc này trước kia cô đều sẽ không làm.
Nhưng mà, anh đối với cô, lại không có nhiệt tình lúc trước……
Lập tức!
Nhan Chỉ Nhị khóc đến sắc mặt càng thêm trắng bệch, ào ạt rơi thẳng, hô hấp cũng khó khăn, giống như giây tiếp theo liền có thể tắt thở,
“Nam Xuyên, anh thật sự không yêu em? Vậy em còn không bằng chết đi thôi! Vì sao muốn cứu em lại, em không sống……”
Nhan Chỉ Nhị vừa khóc, vừa đi túm lấy ống tiêm treo trên mu bàn tay.
Ánh mắt Sở Nam Xuyên cả kinh!
Cuống quít bắt lấy tay Nhan Chỉ Nhị, kim tiêm thon dài đã trượt ra từ mạch máo, máu đỏ hồng tràn ra trên mu bàn tay, sinh sôi chói mắt.
……
Tâm Sở Nam Xuyên càng đau, đôi tay ổn định bả vai Nhan Chỉ Nhị,
“Tiểu Nhị, em nghe tôi nói, nghe tôi nói trước đã, được không?”
Trong lòng Sở Nam Xuyên tê rần, ngồi xuống ở bên giường bệnh,
“Ừ, Tiểu Nhị, em cảm giác thế nào?”
Nhan Chỉ Nhị vươn cánh tay từ dưới chăn, kéo tay Sở Nam Xuyên lại, mu bàn tay lạnh băng, bỗng chốc, nước mắt rất lớn chảy ra từ trong đôi mắt trống rỗng,
“Nam Xuyên, có phải anh không…… không yêu em không?”
Chợt, ánh mắt Sở Nam Xuyên cứng lại, sau đó gắt gao co chặt.
……
Tiểu Nhị trở lại từ nước Pháp, liền quay về bên người anh, nhưng mà, anh lại không có vui sướng như trong tưởng tượng của anh vậy, chỉ có mấy ngày ban đầu kia.
Cô gần như mỗi ngày đều gọi cho anh năm sáu cuộc điện thoại, thậm chí tự mình nấu ăn, sau đó đóng gói đi công ty tìm anh, những việc này trước kia cô đều sẽ không làm.
Nhưng mà, anh đối với cô, lại không có nhiệt tình lúc trước……
Lập tức!
Nhan Chỉ Nhị khóc đến sắc mặt càng thêm trắng bệch, ào ạt rơi thẳng, hô hấp cũng khó khăn, giống như giây tiếp theo liền có thể tắt thở,
“Nam Xuyên, anh thật sự không yêu em? Vậy em còn không bằng chết đi thôi! Vì sao muốn cứu em lại, em không sống……”
Nhan Chỉ Nhị vừa khóc, vừa đi túm lấy ống tiêm treo trên mu bàn tay.
Ánh mắt Sở Nam Xuyên cả kinh!
Cuống quít bắt lấy tay Nhan Chỉ Nhị, kim tiêm thon dài đã trượt ra từ mạch máo, máu đỏ hồng tràn ra trên mu bàn tay, sinh sôi chói mắt.
……
Tâm Sở Nam Xuyên càng đau, đôi tay ổn định bả vai Nhan Chỉ Nhị,
“Tiểu Nhị, em nghe tôi nói, nghe tôi nói trước đã, được không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro