Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Ngồi xuống thương thảo một chút
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Trong lúc nhất thời, Sở Nam Xuyên, Kỳ Mộ Phi, Nam Tiểu Tố, còn có Tiểu Quang, đều ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Mộc Cẩn, chờ một đáp án của cô.
Tâm Hạ Mộc Cẩn càng đau.
Ngay cả một đứa bé bốn tuổi cũng có thể cảm giác được, anh nhất định cũng đoán được, cho dù bây giờ cô phủ nhận, phỏng chừng cũng không có người sẽ tin tưởng.
Bỗng dưng, hô hấp của Hạ Mộc Cẩn khó khăn, có chút run rẩy hít một hơi, khóe mắt đạm uyển hơi mỉm cười, lại có chút đông cứng, gật đầu nói,
“Đúng vậy! Ông ấy chính là ba của con.”
……
Chợt!
Ngực Sở Nam Xuyên chấn động, thân thể không chịu khống chế hung hăng run rẩy! Thật giống như một khối đá lớn đè lên, gần như hít thở không thông!
Tuy rằng anh đã sớm đoán được đáp án là khẳng định, nhưng mà, khi chính tai nghe được, còn xa xa chấn động hơn trong tưởng tượng nhiều!
Trong lúc nhất thời, không khí an tĩnh trở nên càng làm cho lòng người không yên.
Rốt cuộc Nam Tiểu Tố không nhịn được, giả vờ ho khan, tròng mắt chuyển qua lại giữa Sở Nam Xuyên và Hạ Mộc Cẩn, sau đó nói,
“Bằng không, tôi và Kỳ Mộ Phi mang Tiểu Quang đi, hai người các người tìm một nơi hoàn cảnh thanh u thích hợp nói chuyện phiếm, ngồi xuống thương thảo thật tốt một chút đi?”
Nói xong, Nam Tiểu Tố lại ném cho Kỳ Mộ Phi một ánh mắt.
Trong lúc nhất thời, Sở Nam Xuyên, Kỳ Mộ Phi, Nam Tiểu Tố, còn có Tiểu Quang, đều ánh mắt nhìn chằm chằm vào Hạ Mộc Cẩn, chờ một đáp án của cô.
Tâm Hạ Mộc Cẩn càng đau.
Ngay cả một đứa bé bốn tuổi cũng có thể cảm giác được, anh nhất định cũng đoán được, cho dù bây giờ cô phủ nhận, phỏng chừng cũng không có người sẽ tin tưởng.
Bỗng dưng, hô hấp của Hạ Mộc Cẩn khó khăn, có chút run rẩy hít một hơi, khóe mắt đạm uyển hơi mỉm cười, lại có chút đông cứng, gật đầu nói,
“Đúng vậy! Ông ấy chính là ba của con.”
……
Chợt!
Ngực Sở Nam Xuyên chấn động, thân thể không chịu khống chế hung hăng run rẩy! Thật giống như một khối đá lớn đè lên, gần như hít thở không thông!
Tuy rằng anh đã sớm đoán được đáp án là khẳng định, nhưng mà, khi chính tai nghe được, còn xa xa chấn động hơn trong tưởng tượng nhiều!
Trong lúc nhất thời, không khí an tĩnh trở nên càng làm cho lòng người không yên.
Rốt cuộc Nam Tiểu Tố không nhịn được, giả vờ ho khan, tròng mắt chuyển qua lại giữa Sở Nam Xuyên và Hạ Mộc Cẩn, sau đó nói,
“Bằng không, tôi và Kỳ Mộ Phi mang Tiểu Quang đi, hai người các người tìm một nơi hoàn cảnh thanh u thích hợp nói chuyện phiếm, ngồi xuống thương thảo thật tốt một chút đi?”
Nói xong, Nam Tiểu Tố lại ném cho Kỳ Mộ Phi một ánh mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro