Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Nhẫn kết hôn
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Nhưng mà, chính là một cô gái như vậy, rõ ràng thanh thuần đến cực điểm, nhưng mỗi một tấc da thịt cả người đều lộ ra hơi thở quá mức yêu diễm.
Một cái nhăn mày một nụ cười, đều sinh ra dụ hoặc……
Bỗng chốc --
Cô gái nhẹ nhàng cười một tiếng, má hồng màu mật đào trên nụ cười no đủ càng thêm nhiễm tỏa ra, giống như toàn bộ thế giới đều hạ một trận mưa hoa đào.
Rơi vào trong thế giới tuyết trắng chỉ có anh và cô, anh là ác ma, cô lại là thiên sứ của anh.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Bạc Ái tin tưởng “Lúm đồng tiền như hoa” là sự thật.
Thịnh Vị Ương chớp chớp đôi mắt, giọng nói chuông bạc mang theo xấu xa nghịch ngợm hài hước, cười nói với người đàn ông đã cười ngây ngô,
“Ba tuổi, có phải sắp bị tôi mê đảo chinh phục không?”
Nói xong, thịnh Vị Ương còn cố ý nâng khuôn mặt nhỏ của mình giống như nâng hoa, đặc biệt thuần lương cười.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái cất bước đi đến trước mặt Thịnh Vị Ương, mắt khói đen nhánh nhìn chăm chú mặt mày trầm tĩnh của cô thật sâu, môi mỏng hé mở, giữa hàm răng phun ra âm thanh ôn nhu chìm đắm,
“Đúng vậy, Hoàng Phủ phu nhân.”
Tựa hồ, anh đã bị cô chinh phục, ở trong bất tri bất giác, trái tim bạc tình vĩnh viễn kia bị cô chinh phục.
Mặt mày Thịnh Vị Ương ngẩn ra, có chút ngốc ngốc ngây ngẩn cả người.
Hoàng Phủ Bạc Ái nắm tay nhỏ cô bưng ở trên mặt, đặt ở trong lòng bàn tay mở ra, đeo một thứ lên ngón vô danh mảnh khảnh của cô.
Một chiếc nhẫn khảm kim cương máu eternity.
Mà trên ngón áp út tay trái của anh, cũng đeo chiếc nhẫn kết hôn cùng loại.
Toàn thế giới, chỉ có một đôi này.
Hoàng Phủ Bạc Ái cẩn thận nâng tay cô lên, hơi cúi người, cúi đầu nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn trên mu bàn tay trắng nõn của cô
Nhưng mà, chính là một cô gái như vậy, rõ ràng thanh thuần đến cực điểm, nhưng mỗi một tấc da thịt cả người đều lộ ra hơi thở quá mức yêu diễm.
Một cái nhăn mày một nụ cười, đều sinh ra dụ hoặc……
Bỗng chốc --
Cô gái nhẹ nhàng cười một tiếng, má hồng màu mật đào trên nụ cười no đủ càng thêm nhiễm tỏa ra, giống như toàn bộ thế giới đều hạ một trận mưa hoa đào.
Rơi vào trong thế giới tuyết trắng chỉ có anh và cô, anh là ác ma, cô lại là thiên sứ của anh.
Rốt cuộc Hoàng Phủ Bạc Ái tin tưởng “Lúm đồng tiền như hoa” là sự thật.
Thịnh Vị Ương chớp chớp đôi mắt, giọng nói chuông bạc mang theo xấu xa nghịch ngợm hài hước, cười nói với người đàn ông đã cười ngây ngô,
“Ba tuổi, có phải sắp bị tôi mê đảo chinh phục không?”
Nói xong, thịnh Vị Ương còn cố ý nâng khuôn mặt nhỏ của mình giống như nâng hoa, đặc biệt thuần lương cười.
……
Hoàng Phủ Bạc Ái cất bước đi đến trước mặt Thịnh Vị Ương, mắt khói đen nhánh nhìn chăm chú mặt mày trầm tĩnh của cô thật sâu, môi mỏng hé mở, giữa hàm răng phun ra âm thanh ôn nhu chìm đắm,
“Đúng vậy, Hoàng Phủ phu nhân.”
Tựa hồ, anh đã bị cô chinh phục, ở trong bất tri bất giác, trái tim bạc tình vĩnh viễn kia bị cô chinh phục.
Mặt mày Thịnh Vị Ương ngẩn ra, có chút ngốc ngốc ngây ngẩn cả người.
Hoàng Phủ Bạc Ái nắm tay nhỏ cô bưng ở trên mặt, đặt ở trong lòng bàn tay mở ra, đeo một thứ lên ngón vô danh mảnh khảnh của cô.
Một chiếc nhẫn khảm kim cương máu eternity.
Mà trên ngón áp út tay trái của anh, cũng đeo chiếc nhẫn kết hôn cùng loại.
Toàn thế giới, chỉ có một đôi này.
Hoàng Phủ Bạc Ái cẩn thận nâng tay cô lên, hơi cúi người, cúi đầu nhẹ nhàng rơi xuống một nụ hôn trên mu bàn tay trắng nõn của cô
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro