Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Nhanh khỏe lại
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Editor: May
Trong phòng, Hoàng Phủ Bạc Ái vừa ánh mắt khinh bỉ liếc xẻo Thịnh Vị Ương, vừa đút cô ăn cơm.
“Hoàng Phủ ba tuổi, anh ăn sáng chưa?” Thịnh Vị Ương ăn cháo hải sản rau dưa .
“Chưa ăn.” Hoàng Phủ Bạc Ái lại ghét bỏ nhìn cô một cái, ăn cơm còn không thể lấp kín miệng cô, lời nói thật nhiều.
“Sao anh lại chưa ăn?”
“Không thể ăn.”
“A?” Thịnh Vị Ương ngẩng đầu, “Tôi cảm thấy hương vị cũng tạm được mà.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ái lại động tác vụng về múc muỗng canh rong biển,
“Không ăn ngon bằng cô nấu.”
Trong khoảng thời gian này ăn quen đồ ăn cô nấu, những món mẹ Trương nấu, vẫn luôn cảm thấy giống như thiếu chút hương vị, hôm trước đi nhà hàng ăn cơm với đám người Kỳ Nhị, anh đều cảm thấy những đồ ăn đó quá dầu mỡ.
“Hoàng Phủ ba tuổi, anh đây là đang biến tướng khen tôi nấu cơm ăn ngon à?” Thịnh Vị Ương sâu kín nhướng mày, nhìn anh thẫn thờ.
Hoàng Phủ Bạc Ái cúi xuống một chút,
“Ừ.”
Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương chợt 囧, không nghĩ tới Hoàng Phủ Bạc Ái lại thành thật thừa nhận như vậy, cô ngược lại không biết đáp lại như thế nào.
Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên có chút không được tự nhiên kéo kéo khóe môi, sau đó lãnh diễm nói,
“Thịnh Vị Ương, cô nhanh khỏe lại, nấu cơm cho tôi!”
Trong phòng, Hoàng Phủ Bạc Ái vừa ánh mắt khinh bỉ liếc xẻo Thịnh Vị Ương, vừa đút cô ăn cơm.
“Hoàng Phủ ba tuổi, anh ăn sáng chưa?” Thịnh Vị Ương ăn cháo hải sản rau dưa .
“Chưa ăn.” Hoàng Phủ Bạc Ái lại ghét bỏ nhìn cô một cái, ăn cơm còn không thể lấp kín miệng cô, lời nói thật nhiều.
“Sao anh lại chưa ăn?”
“Không thể ăn.”
“A?” Thịnh Vị Ương ngẩng đầu, “Tôi cảm thấy hương vị cũng tạm được mà.”
……
Hoàng Phủ Bạc Ái lại động tác vụng về múc muỗng canh rong biển,
“Không ăn ngon bằng cô nấu.”
Trong khoảng thời gian này ăn quen đồ ăn cô nấu, những món mẹ Trương nấu, vẫn luôn cảm thấy giống như thiếu chút hương vị, hôm trước đi nhà hàng ăn cơm với đám người Kỳ Nhị, anh đều cảm thấy những đồ ăn đó quá dầu mỡ.
“Hoàng Phủ ba tuổi, anh đây là đang biến tướng khen tôi nấu cơm ăn ngon à?” Thịnh Vị Ương sâu kín nhướng mày, nhìn anh thẫn thờ.
Hoàng Phủ Bạc Ái cúi xuống một chút,
“Ừ.”
Khuôn mặt nhỏ của Thịnh Vị Ương chợt 囧, không nghĩ tới Hoàng Phủ Bạc Ái lại thành thật thừa nhận như vậy, cô ngược lại không biết đáp lại như thế nào.
Hoàng Phủ Bạc Ái đột nhiên có chút không được tự nhiên kéo kéo khóe môi, sau đó lãnh diễm nói,
“Thịnh Vị Ương, cô nhanh khỏe lại, nấu cơm cho tôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro