Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Tâm hư vinh đắc ý
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Thịnh Vị Ương hơi ngẩn ra, chợt ý cười treo lên khóe miệng,
“Nói về anh đó!”
“Anh?” Hoàng Phủ Bạc Ái nhíu mày mê mang.
Thịnh Vị Ương uống một ngụm sữa chua, dính trên môi một vòng, liếm liếm, không chút để ý trả lời,
“Anh ta thấy trên tay em đeo nhẫn, liền hỏi em đã kết hôn rồi sao, em nói đúng vậy, em kết hôn, có một ông xã rất tuấn tú.”
Quyết đoán, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó nháy mắt viên mãn, lập tức mặt nở đầy hoa mặt trời rực rỡ, còn hừ một tiếng,
“Ông xã của em vốn dĩ đã rất soái.”
……
Thịnh Vị Ương lại ghét bỏ đến trực tiếp trợn trắng mắt, nhưng sớm đã vểnh cao đuôi lông mày xinh đẹp, toàn là không dấu được ý cười.
Vừa rồi, lúc anh xuất hiện ở nhà ăn, áo sơmi hưu nhàn màu cây đay nhạt, móc tau áo màu vàng kim là cô chọn lựa cho anh.
Một bộ dáng cao ngất, đứng xa xa, hoa lệ mà tà mị, cả người đều phóng thích hơi thở làm người luân hãm.
Một khắc kia, hoàn toàn không thể khống chế tim đập nhanh.
Khi anh đi về phía cô, động tác thân mật ôm eo cô, cảm nhận được ánh mắt của đám phụ nữ trong nhà ăn cực kỳ hâm mộ, nói thật, nội tâm hư vinh đắc ý nho nhỏ đã bành trướng cực kỳ thỏa mãn rồi.
Rốt cuộc, người đàn ông ưu tú mà hoàn mỹ như vậy, là của cô.
Sao có thể không khoe khoang chứ!
……
Hai người ăn xong bữa sáng, liền bắt đầu ngày nghỉ bãi biển đầu tiên.
Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương lại về phòng khách sạn thay đổi quần áo.
Trong phòng.
Hoàng Phủ Bạc Ái chống đỡ mặt ván sắt đen như đáy nồi, lạnh buốt liếc xẻo cô gái trước mặt, hận không thể đều nghe được gió lạnh bão tuyết tây bắc đang thổi.
“Nói về anh đó!”
“Anh?” Hoàng Phủ Bạc Ái nhíu mày mê mang.
Thịnh Vị Ương uống một ngụm sữa chua, dính trên môi một vòng, liếm liếm, không chút để ý trả lời,
“Anh ta thấy trên tay em đeo nhẫn, liền hỏi em đã kết hôn rồi sao, em nói đúng vậy, em kết hôn, có một ông xã rất tuấn tú.”
Quyết đoán, vị Bạc Ái thiếu gia nào đó nháy mắt viên mãn, lập tức mặt nở đầy hoa mặt trời rực rỡ, còn hừ một tiếng,
“Ông xã của em vốn dĩ đã rất soái.”
……
Thịnh Vị Ương lại ghét bỏ đến trực tiếp trợn trắng mắt, nhưng sớm đã vểnh cao đuôi lông mày xinh đẹp, toàn là không dấu được ý cười.
Vừa rồi, lúc anh xuất hiện ở nhà ăn, áo sơmi hưu nhàn màu cây đay nhạt, móc tau áo màu vàng kim là cô chọn lựa cho anh.
Một bộ dáng cao ngất, đứng xa xa, hoa lệ mà tà mị, cả người đều phóng thích hơi thở làm người luân hãm.
Một khắc kia, hoàn toàn không thể khống chế tim đập nhanh.
Khi anh đi về phía cô, động tác thân mật ôm eo cô, cảm nhận được ánh mắt của đám phụ nữ trong nhà ăn cực kỳ hâm mộ, nói thật, nội tâm hư vinh đắc ý nho nhỏ đã bành trướng cực kỳ thỏa mãn rồi.
Rốt cuộc, người đàn ông ưu tú mà hoàn mỹ như vậy, là của cô.
Sao có thể không khoe khoang chứ!
……
Hai người ăn xong bữa sáng, liền bắt đầu ngày nghỉ bãi biển đầu tiên.
Hoàng Phủ Bạc Ái và Thịnh Vị Ương lại về phòng khách sạn thay đổi quần áo.
Trong phòng.
Hoàng Phủ Bạc Ái chống đỡ mặt ván sắt đen như đáy nồi, lạnh buốt liếc xẻo cô gái trước mặt, hận không thể đều nghe được gió lạnh bão tuyết tây bắc đang thổi.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro