Hàng Tỷ Cưng Chiều Vợ : Nam Thần Hôn Sâu 101℃
Tôi cần gì phải đau lòng
Mộc Mộc Thố Thố
2024-11-06 05:06:02
Nam Tiểu Tố nhìn biểu tình tà ác của mọi người một cái, lập tức liền biết bọn họ là có ý tứ gì, lại đang phối cô và Kỳ nhị.
Nha, thật sự vẫn không thôi à!
Nam Tiểu Tố ho nhẹ một tiếng, gương mặt ửng đỏ, ra vẻ bình tĩnh liếc mắt một cái,
“Anh ta thua tiền liền thua tiền, nói với tôi làm gì?”
Kỳ Mộ Phi, “……”
“Kỳ nhị thua tiền cô không đau lòng sao!” Sở Nam Xuyên “Bất bình” thay anh em.
Quyết đoán, Nam Tiểu Tố bắn một ánh mắt đao tới, vô cùng khinh bỉ,
“Tiền của anh là của anh ta, lại không phải của tôi, tôi cần gì phải đau lòng!”
Sở Nam Xuyên, “……”
Kỳ Mộ Phi, “……”
Tập thể lại dùng một loại ánh mắt càng đồng tình cộng thêm ghét bỏ, càng ăn ý nhìn về phía Kỳ Mộ Phi, không tiếng động nói,
“Kỳ nhị, nhìn dáng vẻ cậu nha, còn chưa bắt được à……”
……
Kỳ Mộ Phi lạnh căm căm trừng trở về, đứng dậy, đi đến bên sô pha, cúi eo, dán ở bên tai Nam Tiểu Tố, không biết nói câu gì.
Chợt, mắt hạnh Nam Tiểu Tố liền nhấc, bốc lên ánh sáng tà ác, mái tóc màu vàng hoa hồng trên trán đảo qua gương mặt anh, hưng phấn lại dùng sức đè nặng giọng nói,
“Thật sự!”
Kỳ Mộ Phi nhướng mày.
Sau đó, Kỳ Mộ Phi liền dắt Nam Tiểu Tố tới ngồi xuống.
Mọi người yên lặng nhìn nhau, không tiếng động nói, vừa rồi Kỳ nhị nói gì với Tiểu Tố? Có cái gì mà bọn họ không biết, thần bí như vậy?
Nha, thật sự vẫn không thôi à!
Nam Tiểu Tố ho nhẹ một tiếng, gương mặt ửng đỏ, ra vẻ bình tĩnh liếc mắt một cái,
“Anh ta thua tiền liền thua tiền, nói với tôi làm gì?”
Kỳ Mộ Phi, “……”
“Kỳ nhị thua tiền cô không đau lòng sao!” Sở Nam Xuyên “Bất bình” thay anh em.
Quyết đoán, Nam Tiểu Tố bắn một ánh mắt đao tới, vô cùng khinh bỉ,
“Tiền của anh là của anh ta, lại không phải của tôi, tôi cần gì phải đau lòng!”
Sở Nam Xuyên, “……”
Kỳ Mộ Phi, “……”
Tập thể lại dùng một loại ánh mắt càng đồng tình cộng thêm ghét bỏ, càng ăn ý nhìn về phía Kỳ Mộ Phi, không tiếng động nói,
“Kỳ nhị, nhìn dáng vẻ cậu nha, còn chưa bắt được à……”
……
Kỳ Mộ Phi lạnh căm căm trừng trở về, đứng dậy, đi đến bên sô pha, cúi eo, dán ở bên tai Nam Tiểu Tố, không biết nói câu gì.
Chợt, mắt hạnh Nam Tiểu Tố liền nhấc, bốc lên ánh sáng tà ác, mái tóc màu vàng hoa hồng trên trán đảo qua gương mặt anh, hưng phấn lại dùng sức đè nặng giọng nói,
“Thật sự!”
Kỳ Mộ Phi nhướng mày.
Sau đó, Kỳ Mộ Phi liền dắt Nam Tiểu Tố tới ngồi xuống.
Mọi người yên lặng nhìn nhau, không tiếng động nói, vừa rồi Kỳ nhị nói gì với Tiểu Tố? Có cái gì mà bọn họ không biết, thần bí như vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro