Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Anh thật lợi hại
Hạ Thanh Sam
2024-07-24 12:21:29
Lời này đương nhiên La Hạo không thể nói, hắn không phải loại đàn ông tùy tiện chia rẽ tình cảm của người khác.
Trước kia Cảnh Dật Nhiên đối với ai cũng không để bụng như vậy, chỉ có Tiểu Lộc, hắn cẩn thận lại thân mật, quả thật từ hoa hoa công tử ăn chơi trác táng biến thành một người chồng tốt, biến hóa quá lớn, thế cho nên khiến người biết hắn đều cảm thấy kinh ngạc.
Lại nói, hai người bọn họ đều là đàn ông, kết hôn mà nói…… Luôn cảm giác có chút khó chịu, hắn cưới đàn ông về nhà sẽ bị ba mẹ đánh gãy chân!
La Hạo thở dài trong lòng, ai, hắn tại sao lại thích một người đã kết hôn đây? Lại còn là đàn ông! Thật là mệnh khổ a!
Cảnh Dật Nhiên thấy “Tri kỷ” một bộ mặt ủ mày chau, còn tưởng rằng hắn gặp chuyện gì khó giải quyết, lập tức ôm vai hắn nói: “Làm sao vậy? Có cái gì khó khăn cùng nói a! Hiện tại anh trai là đệ tử của thần y, đi đường cũng mang theo tiên khí!”
Hắn một ngụm tự gọi mình là anh trai, cũng không nói “Bản công tử”, có vẻ hắn rất thân mật với La Hạo.
Nhưng La Hạo cũng không cảm kích, tâm trạng hắn vẫn không tốt như cũ, đẩy tay Cảnh Dật Nhiên ra không nói một lời rời đi.
Cảnh Dật Nhiên sững sờ ở nơi đó, qua một hồi lâu mới lẩm bẩm: “Chẳng lẽ Tiểu La Tử mỗi tháng cũng có mấy ngày như vậy? Tính khí thật lớn a!”
Hắn rất nhanh liền quên mất tiểu tính tình La Hạo, vui vẻ uống rượu, hát khe khẽ, tự tại giống như thần tiên.
Chờ đến khi Tiểu Lộc trở về từ bên ngoài, liền phát hiện Cảnh Dật Nhiên nửa ngủ nửa tỉnh dựa vào cửa biệt thư cười ngây ngô.
Cô buông bao lớn bao nhỏ đồ ăn và quần áo mới mua, một tay bế Cảnh Dật Nhiên ở trên mặt đất lên sau đó đi vào biệt thự.
Kể cả Cảnh Cật Nhiên uống rất nhiều, đầu óc không thanh tỉnh, cũng tuyệt đối không muốn Tiểu Lộc dùng kiểu ôm công chúa để bế hắn!
Hắn giãy giụa xuống dưới, dùng ngón tay thon dai nhéo cái cằm tinh xảo của Tiểu Lộc, nói năng không: “Bảo bối, lần sau tuyệt đối không thể ôm anh như vậy, anh là chồng em phải ôm em mới đúng!”
Hắn nói xong liền ném bình rượu rỗng xuống, bế Tiểu Lộc lung lay đi vào trong.
Tiểu Lộc cũng không giãy giụa, tùy ý hắn ôm, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay sao lại vui vẻ như vậy?”
Tâm trạng Cảnh Dật Nhiên thoạt nhìn rất tốt, ngày thường uống rượu hắn cũng sẽ không uống quá nhiều, đều tương đối hiểu rõ, rất ít khi uống say, hôm nay lại trực tiếp uống say.
“Ha ha, Mộc lão đầu đã nhận anh làm để tự! Thế nào, chồng em có lợi hại không?”
Nhắc tới chuyện này, Cảnh Dật Nhiên liền rất vui vẻ nói chuyện cũng rõ ràng.
Tiểu Lộc rất kinh ngạc: “Thật sự?”
“Đương nhiên là thật!”
Tiểu Lộc tự đáy lòng khen hắn: “Anh thật lợi hại!”
Nhiều năm như vậy Mộc Vấn Sinh đều không nhận đồ đệ, Mộc gia gần như là không nhận người khác họ làm đồ đệ, thứ nhất dễ bị người khác cướp mất bát cơm, thứ hai chính là con nối dõi cúa Mộc gia đông đảo, không cần thiết đi tìm đồ đệ khác.
Y thuật của ông cao siêu, ánh mắt tự nhiên cũng rất cao, có thể lựa chọn Cảnh Dật Nhiên làm đồ đệ, khẳng định là nhìn trúng thiên phú cùng nỗ lực của Cảnh Dật Nhiên, đây hoàn toàn dựa vào thực lực của mình mới lấy được sự tán thưởng.
Xác thật đáng để kiêu ngạo!
Tiểu Lộc rất vui vẻ, cô ôm cổ Cảnh Dật Nhiên chủ động hôn hắn —— đây là Cảnh Dật Nhiên dạy cô, lúc vui vẻ hoặc là muốn làm hắn vui vẻ liền hôn môi hắn, đây là phương thức biểu đạt tình cảm tốt nhất.
Cảnh Dật Nhiên được Tiểu Lộc chủ động hôn, đắc ý lại vui vẻ, hắn cũng cảm thấy mình rất lợi hại so với thiên tài như Cảnh Dật Thần cũng không kém bao nhiêu!
Cồn ở trình độ nhất định làm tê mỏi đại não, lại cũng thúc đẩy tinh thần hưng phấn của hắn, hắn đè Tiểu Lộc ở trên giường, lung tung cởi quần áo cô, nhìn thân thể trắng nõn lả lướt của cô, dục vọng làm sao cũng áp chế không được, trực tiếp liền đi vào.
Có lẽ vì thân thể đặc thù, làn da của Tiểu Lộc đặc biệt tinh tế bóng loáng, cực kì co dãn, tốt đẹp mê người giống như cô gái mới mười tám tuổi.
Cảnh Dật Nhiên hôn từng chút một khiến cô không ngừng rùng mình than nhẹ.
Cảnh Dật Nhiên không chỉ nghĩ một lầm, tốc độ già đi của Tiểu Lộc chậm hơn hắn mấy chục lần, ba mươi năm sau khi hắn biến thành một ông già thì cô thoạt nhìn vẫn giống như mười tám tuổi như cũ, vậy phải làm sao bây giờ nào!
Cưới một người vợ gần như trường sinh bất tử rất áp lực, kể cả hắn đẹp giống như yêu nghiệt thì cũng áp lực như núi a!
Đến lúc đó hai người cùng nhau lên phố, người khác sẽ cho rằng Tiểu Lộc là con gái hắn!
Nhưng lúc này Cảnh Dật Nhiên sẽ không nghĩ chuyện khác, hắn nghiêm túc lấy lòng người phụ nữ của hắn mà hắn cũng đang dạy dỗ cô làm sao để lấy lòng hắn.
Tiểu Lộc là một học sinh rất tốt, lúc mới bắt đâu cô cái gì cũng không biết, đến bây giờ cái gì cũng biết làm khiến Cảnh Dật Nhiên kinh hỉ không thôi.
Cuộc sống của hai vợ chồng rất hài hòa, hơn nữa bởi vì thể chất của Tiểu Lộc rất tốt, mặc kệ Cảnh Dật Nhiên lăn lộn như thế nào cũng không thành vấn đề.
Cảnh Dật Nhiên cảm thấy chỉ có lúc Tiểu Lộc ở trên giường mới có thể giống một cô gái bình thường ôn nhu, vũ mị, mỹ diễm, gợi cảm.
Tiểu Lộc đắm chìm trong biển hạnh phục, ôm Cảnh Dật Nhiên gắt gao dán chung một chỗ, đã sớm quên đống lớn đồ ăn và quần áo mà cô mua ở siêu thị đang ném ở bên ngoài, trong mắt trong lòng chỉ còn lại có Cảnh Dật Nhiên.
Ngày hôm sau, lúc Cảnh Dật Nhiên đi đến chỗ Mộc Vấn Sinh, trên người còn lưu lại một chút mùi rượu chọc Mộc Vấn Sinh mắng chửi hắn một trận.
“Hôm qua mới quyết định thu cháu làm đồ đệ, hôm nay cháu sẽ không làm ông hối hận đi?! Vậy mà còn dám uống nhiều rượu như vậy! Chính cháu nhìn xem, hiện tại đã mấy giờ, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi cháu mới đến! Da ngứa thiếu đánh có phải hay không? Thật là giống hỗn tiểu tử Mộc Thanh kia, một ngày không đánh liên leo lên nóc nhà lật ngói! Nhánh trúc của ông đâu? Trước đánh cháu một trận rồi nói sau!”
“Sư phụ, ông cũng quá khoa trương, lúc này mới 9 giờ mà thôi, mặt trời mới mọc được chốc lát, lại không phải ở bắc cực nam cực sao lại nhanh xuống núi như vậy!”
Cảnh Dật Nhiên nhịn không được tranh luận, hét lên: “Ngày hôm qua vì cháu rất vui vì được ông nhận làm đồ đệ, nhất thời quên mất uống nhiều mấy ngụm, về sau không bao giờ thế nữa! Ngài tranh thủ thời gian dạy cháu đi, đừng tìm nhánh trúc nữa, đồ vật kia sớm đã bị cháu ném đi rồi, chẳng lẽ cháu còn phải giữ lại nó để nó phát huy công dụng thừa thãi a!”
Trước kia Mộc Vấn Sinh chuyên dùng nhánh trúc kia để đánh Mộc Thanh, hiện tại lấy tới để đánh Cảnh Dật Nhiên, sau khi Cảnh Dật Nhiên bị đánh hai lần thì liền ném nhánh trúc kia đi, đồ vật kia đánh lên người thật sự là quá đau! Hắn tình nguyện để Mộc Vấn Sinh dùng tay đánh người!
Mộc Vấn Sinh vừa nghe nhánh trúc bị ném đi, tức giận đánh Cảnh Dật Nhiên hai cai.
Nhưng câu nói “Rất vui vẻ được ông nhận làm đồ đệ” làm trong lòng Mộc Vấn Sinh thoải mái, ông hừ lạnh một tiếng không so đo việc Cảnh Dật Nhiên uống rượu và đến muộn, hôm nay bắt đầu một vòng thí nghiệm phôi thai mới.
Trước kia Cảnh Dật Nhiên đối với ai cũng không để bụng như vậy, chỉ có Tiểu Lộc, hắn cẩn thận lại thân mật, quả thật từ hoa hoa công tử ăn chơi trác táng biến thành một người chồng tốt, biến hóa quá lớn, thế cho nên khiến người biết hắn đều cảm thấy kinh ngạc.
Lại nói, hai người bọn họ đều là đàn ông, kết hôn mà nói…… Luôn cảm giác có chút khó chịu, hắn cưới đàn ông về nhà sẽ bị ba mẹ đánh gãy chân!
La Hạo thở dài trong lòng, ai, hắn tại sao lại thích một người đã kết hôn đây? Lại còn là đàn ông! Thật là mệnh khổ a!
Cảnh Dật Nhiên thấy “Tri kỷ” một bộ mặt ủ mày chau, còn tưởng rằng hắn gặp chuyện gì khó giải quyết, lập tức ôm vai hắn nói: “Làm sao vậy? Có cái gì khó khăn cùng nói a! Hiện tại anh trai là đệ tử của thần y, đi đường cũng mang theo tiên khí!”
Hắn một ngụm tự gọi mình là anh trai, cũng không nói “Bản công tử”, có vẻ hắn rất thân mật với La Hạo.
Nhưng La Hạo cũng không cảm kích, tâm trạng hắn vẫn không tốt như cũ, đẩy tay Cảnh Dật Nhiên ra không nói một lời rời đi.
Cảnh Dật Nhiên sững sờ ở nơi đó, qua một hồi lâu mới lẩm bẩm: “Chẳng lẽ Tiểu La Tử mỗi tháng cũng có mấy ngày như vậy? Tính khí thật lớn a!”
Hắn rất nhanh liền quên mất tiểu tính tình La Hạo, vui vẻ uống rượu, hát khe khẽ, tự tại giống như thần tiên.
Chờ đến khi Tiểu Lộc trở về từ bên ngoài, liền phát hiện Cảnh Dật Nhiên nửa ngủ nửa tỉnh dựa vào cửa biệt thư cười ngây ngô.
Cô buông bao lớn bao nhỏ đồ ăn và quần áo mới mua, một tay bế Cảnh Dật Nhiên ở trên mặt đất lên sau đó đi vào biệt thự.
Kể cả Cảnh Cật Nhiên uống rất nhiều, đầu óc không thanh tỉnh, cũng tuyệt đối không muốn Tiểu Lộc dùng kiểu ôm công chúa để bế hắn!
Hắn giãy giụa xuống dưới, dùng ngón tay thon dai nhéo cái cằm tinh xảo của Tiểu Lộc, nói năng không: “Bảo bối, lần sau tuyệt đối không thể ôm anh như vậy, anh là chồng em phải ôm em mới đúng!”
Hắn nói xong liền ném bình rượu rỗng xuống, bế Tiểu Lộc lung lay đi vào trong.
Tiểu Lộc cũng không giãy giụa, tùy ý hắn ôm, nhẹ giọng hỏi: “Hôm nay sao lại vui vẻ như vậy?”
Tâm trạng Cảnh Dật Nhiên thoạt nhìn rất tốt, ngày thường uống rượu hắn cũng sẽ không uống quá nhiều, đều tương đối hiểu rõ, rất ít khi uống say, hôm nay lại trực tiếp uống say.
“Ha ha, Mộc lão đầu đã nhận anh làm để tự! Thế nào, chồng em có lợi hại không?”
Nhắc tới chuyện này, Cảnh Dật Nhiên liền rất vui vẻ nói chuyện cũng rõ ràng.
Tiểu Lộc rất kinh ngạc: “Thật sự?”
“Đương nhiên là thật!”
Tiểu Lộc tự đáy lòng khen hắn: “Anh thật lợi hại!”
Nhiều năm như vậy Mộc Vấn Sinh đều không nhận đồ đệ, Mộc gia gần như là không nhận người khác họ làm đồ đệ, thứ nhất dễ bị người khác cướp mất bát cơm, thứ hai chính là con nối dõi cúa Mộc gia đông đảo, không cần thiết đi tìm đồ đệ khác.
Y thuật của ông cao siêu, ánh mắt tự nhiên cũng rất cao, có thể lựa chọn Cảnh Dật Nhiên làm đồ đệ, khẳng định là nhìn trúng thiên phú cùng nỗ lực của Cảnh Dật Nhiên, đây hoàn toàn dựa vào thực lực của mình mới lấy được sự tán thưởng.
Xác thật đáng để kiêu ngạo!
Tiểu Lộc rất vui vẻ, cô ôm cổ Cảnh Dật Nhiên chủ động hôn hắn —— đây là Cảnh Dật Nhiên dạy cô, lúc vui vẻ hoặc là muốn làm hắn vui vẻ liền hôn môi hắn, đây là phương thức biểu đạt tình cảm tốt nhất.
Cảnh Dật Nhiên được Tiểu Lộc chủ động hôn, đắc ý lại vui vẻ, hắn cũng cảm thấy mình rất lợi hại so với thiên tài như Cảnh Dật Thần cũng không kém bao nhiêu!
Cồn ở trình độ nhất định làm tê mỏi đại não, lại cũng thúc đẩy tinh thần hưng phấn của hắn, hắn đè Tiểu Lộc ở trên giường, lung tung cởi quần áo cô, nhìn thân thể trắng nõn lả lướt của cô, dục vọng làm sao cũng áp chế không được, trực tiếp liền đi vào.
Có lẽ vì thân thể đặc thù, làn da của Tiểu Lộc đặc biệt tinh tế bóng loáng, cực kì co dãn, tốt đẹp mê người giống như cô gái mới mười tám tuổi.
Cảnh Dật Nhiên hôn từng chút một khiến cô không ngừng rùng mình than nhẹ.
Cảnh Dật Nhiên không chỉ nghĩ một lầm, tốc độ già đi của Tiểu Lộc chậm hơn hắn mấy chục lần, ba mươi năm sau khi hắn biến thành một ông già thì cô thoạt nhìn vẫn giống như mười tám tuổi như cũ, vậy phải làm sao bây giờ nào!
Cưới một người vợ gần như trường sinh bất tử rất áp lực, kể cả hắn đẹp giống như yêu nghiệt thì cũng áp lực như núi a!
Đến lúc đó hai người cùng nhau lên phố, người khác sẽ cho rằng Tiểu Lộc là con gái hắn!
Nhưng lúc này Cảnh Dật Nhiên sẽ không nghĩ chuyện khác, hắn nghiêm túc lấy lòng người phụ nữ của hắn mà hắn cũng đang dạy dỗ cô làm sao để lấy lòng hắn.
Tiểu Lộc là một học sinh rất tốt, lúc mới bắt đâu cô cái gì cũng không biết, đến bây giờ cái gì cũng biết làm khiến Cảnh Dật Nhiên kinh hỉ không thôi.
Cuộc sống của hai vợ chồng rất hài hòa, hơn nữa bởi vì thể chất của Tiểu Lộc rất tốt, mặc kệ Cảnh Dật Nhiên lăn lộn như thế nào cũng không thành vấn đề.
Cảnh Dật Nhiên cảm thấy chỉ có lúc Tiểu Lộc ở trên giường mới có thể giống một cô gái bình thường ôn nhu, vũ mị, mỹ diễm, gợi cảm.
Tiểu Lộc đắm chìm trong biển hạnh phục, ôm Cảnh Dật Nhiên gắt gao dán chung một chỗ, đã sớm quên đống lớn đồ ăn và quần áo mà cô mua ở siêu thị đang ném ở bên ngoài, trong mắt trong lòng chỉ còn lại có Cảnh Dật Nhiên.
Ngày hôm sau, lúc Cảnh Dật Nhiên đi đến chỗ Mộc Vấn Sinh, trên người còn lưu lại một chút mùi rượu chọc Mộc Vấn Sinh mắng chửi hắn một trận.
“Hôm qua mới quyết định thu cháu làm đồ đệ, hôm nay cháu sẽ không làm ông hối hận đi?! Vậy mà còn dám uống nhiều rượu như vậy! Chính cháu nhìn xem, hiện tại đã mấy giờ, mặt trời cũng sắp xuống núi rồi cháu mới đến! Da ngứa thiếu đánh có phải hay không? Thật là giống hỗn tiểu tử Mộc Thanh kia, một ngày không đánh liên leo lên nóc nhà lật ngói! Nhánh trúc của ông đâu? Trước đánh cháu một trận rồi nói sau!”
“Sư phụ, ông cũng quá khoa trương, lúc này mới 9 giờ mà thôi, mặt trời mới mọc được chốc lát, lại không phải ở bắc cực nam cực sao lại nhanh xuống núi như vậy!”
Cảnh Dật Nhiên nhịn không được tranh luận, hét lên: “Ngày hôm qua vì cháu rất vui vì được ông nhận làm đồ đệ, nhất thời quên mất uống nhiều mấy ngụm, về sau không bao giờ thế nữa! Ngài tranh thủ thời gian dạy cháu đi, đừng tìm nhánh trúc nữa, đồ vật kia sớm đã bị cháu ném đi rồi, chẳng lẽ cháu còn phải giữ lại nó để nó phát huy công dụng thừa thãi a!”
Trước kia Mộc Vấn Sinh chuyên dùng nhánh trúc kia để đánh Mộc Thanh, hiện tại lấy tới để đánh Cảnh Dật Nhiên, sau khi Cảnh Dật Nhiên bị đánh hai lần thì liền ném nhánh trúc kia đi, đồ vật kia đánh lên người thật sự là quá đau! Hắn tình nguyện để Mộc Vấn Sinh dùng tay đánh người!
Mộc Vấn Sinh vừa nghe nhánh trúc bị ném đi, tức giận đánh Cảnh Dật Nhiên hai cai.
Nhưng câu nói “Rất vui vẻ được ông nhận làm đồ đệ” làm trong lòng Mộc Vấn Sinh thoải mái, ông hừ lạnh một tiếng không so đo việc Cảnh Dật Nhiên uống rượu và đến muộn, hôm nay bắt đầu một vòng thí nghiệm phôi thai mới.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro