Hào Môn Ẩn Hôn: Phúc Hắc Tổng Tài Nuông Chiều Bà Xã
Sát tinh (1)
Hạ Thanh Sam
2024-07-24 12:21:29
Trịnh Vũ Lạc sợ hãi biến sắc, thất thanh nói: “Vi Vi, tuyệt đối không được!”
Kể cả em gái đã học nửa năm ở trường quân đội, học một chút võ học và bản lĩnh, nhưng cũng không phải đối thủ của Sean!
“Tại sao không được?”
Trịnh Vũ Vi chưa gặp qua Sean, nhưng cô rất tin tưởng bản thân mình, cô cầu xin ba đưa mình đến trường quân đội, chính là vì học tập được một chút bản lĩnh để bảo vệ chị gái.
“Chị, em đã không giống trước kia, hiện tại em không còn là cô gái nhỏ chỉ biết trốn sau lưng chị! Chị yên tâm, em làm việc sẽ không hấp tấp, em cũng không chính diện xung đột với hắn, em sẽ âm thầm ra tay giết chết hắn!”
Cô đã hỏi qua một số bạn học của chị gái, biết Sean là một tên giết người điên cuồng, mỗi một người đến rút máu cho hắn, đều sẽ chết ở trong tay hắn.
Nhưng cô một chút cũng không sợ hãi, chẳng sợ bị thương, cô cũng phải thay chị gái đòi lại công đạo!
Ở trong trường học đi học, vậy mà còn nguy hiểm đến tính mạng, kẻ điên nguy hiểm như vậy, tại sao còn để cho học sinh đến lấy máu cho hắn?
Cái gì mà học viện nghiên cứu sự sống cũng không phải trường tốt, chờ chị gái khỏe lại cô muốn đưa chị gái ra khỏi nơi này.
Trịnh Vũ Lạc vừa nghe em gái cũng dám giết người, mấu chốt là em gái muốn đi giết Sean!
Cô sợ tới mức hồn bay phách lạc, vốn dĩ khuôn mặt đang trắng bệch lại trở nên càng tái nhợt!
Cô hoảng loạn kéo ống tay áo em gái: “Em em em…… Em nhất định phải nghe lời chị, nếu em dám tìm hắn báo thù, chị liền…… Chị sẽ không bao giờ nhận em là em gái nữa!”
Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn, em gái chỉ mà một cô gái mới ra đời làm sao là đối thủ của Sean!
Tiếng ác của hắn lan truyền mấy năm nay đã khiến cho mọi người sợ hãi!
Trong lòng Trịnh Vũ Vi cực kì khó chịu, đôi mắt hồng hồng hàm chứa nước mắt nói: “Chị…… Chị đừng nói nói như vậy, cả đời này em đều là em gái chị! Em làm sao có thể trơ mắt nhìn chị chịu thiệt thòi lớn như vậy?”
Sau khi Cảnh Trí mất tích sáu năm trước, tính cách của Trịnh Vũ Lạc thay đổi rất lớn, vốn dĩ hoạt bát rộng rãi, được rất nhiều người nuông chiều, biến thành một người trầm mặc ít lời, không hề thú vị.
Một năm ba trăm sáu lăm ngày cô đều không tươi cười một lần, sống trong thế giới trắng đen lẫn lộn, trong ánh mắt không nhìn ra được sắc thái khác.
Chị đã sống đủ mệt đủ đâu lòng, làm sao có thể để những người khác bắt nạt?
Hai chị em cô chỉ nợ một mình Cảnh Trí, không thiếu nợ những người khác a!
“Không được, Vi Vi, em phải đồng ý với chị, tuyệt đối không thể đi tìm người kia báo thù! Em không phải đối thủ của hắn, hắn là một ác ma, người chết ở trong tay hắn đã hơn một ngàn! Chỗ dựa của hắn rất lớn, giết người cũng không chịu sự trừng trị nào, em không được đi mạo hiểm! Em phải thề với chị!”
Trịnh Vũ Vi nhìn thấy chị gái thật sự nóng nảy, vội vàng nói: “Được được được, chị đừng nóng giận, em thề còn không được sao? Em không đi tìm người kia báo thù là được, chị đừng lộn xộn, cẩn thận miệng vết thương.”
Trịnh Vũ Lạc vẫn không yên tâm, cô hiểu tính cách của em gái, cô sợ em gái không biết lợi hại, chạy đi tìm Sean báo thù, lập tức nói: “Em phải dùng tính mạng của chị thề, nếu em đi tìm Sean báo thù, chị sẽ không sống đến ngày mai!”
Trịnh Vũ Vi lập tức ngây ngẩn cả người: “Chị!”
Cô chỉ nghĩ lừa gạt chị gái, cô nhất định phải đi tìm Sean báo thù, sao có thể phát loại thề độc này!
“Chị, em làm sao có thể lấy mạng sống của chị ra thề, chị yên tâm, em sẽ nghe lời chị, chỗ nào cũng không đi, chỉ ở bệnh viện chăm sóc chị, được chứ?”
“Thật sự?”
“Thật sự! Nếu đánh không lại hắn, em cũng không đi chịu chết, chờ em trở nên lợi hại hơn, lại đi tìm hắn. Hơn nữa, hiện tại kể cả em muốn tìm hắn, cũng tìm không thấy, nói gì chuyện báo thù?”
Trịnh Vũ Lạc tỉ mỉ nghĩ lại, lời em gái nói thật sự có đạo lý, Sean luôn luôn xuất quỷ nhập thần, trừ khi chính hắn xuất hiện, nếu không không ai có thể tìm được hắn.
Mà lần tới Sean đến trường học, ít nhất phải một tháng sau, khi đó em gái khẳng định đã rời đi quay lại châu Âu học tiếp.
Cô bị Sean đánh trọng thương, Trịnh Vũ Lạc đương nhiên cũng tức giận, nhưng cô biết thực lực của mình cách xa hắn, hy vọng báo thù xa vời. Hiện tại cô cũng không nghĩ tới sẽ đi tìm Sean báo thù, cô chỉ muốn cách xa ác ma nyà, miễn cho mình lại gặp tai bay vạ gió.
“Như vậy thì tốt, em chỉ cần không đi tìm hắn, chị sẽ rất vui vẻ, như vậy vết thương của chị sẽ nhanh lành lại. Vi Vi, em không được lừa chị.”
“Sẽ không, chị phải tin tưởng em!”
Trịnh Vũ Vi nói lời thề son sắt, kỳ thật trong lòng không hề từ bỏ ý nghĩ báo thù.
Cô cẩn thận nhìn mái tóc dài của chị gái, chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ đi mua một bộ tóc dài có chiều dài tương đương.
Cô và chị gái là chị em song sinh, khuôn mặt, khí chất, giọng nói, đều giống nhau như đúc, tuy chiều cao kém hai cm, thể trọng cũng kém mấy cân, nhưng người bình thường rất khó nhận thấy được sự khác nhau này.
Hiện tại, cô và chị gái chỉ không giống mội một điểm đó là, chị gái tóc dài, cô lại tóc ngắn.
Bởi vì trường quân đội không cho phép để tóc dài, cho nên lúc cô nhập học đã cắt ngắn mái tóc yêu quý của mình, vì để lừa gạt người khác, cô phải mua một bộ tóc giả mới được.
……
Thời gian một tuần, bên trong tổ chức sát thủ đã truyền ra rất nhiều tin tức.
Đầu tiên là Lance người phụ trách kiểm tra sức khỏe cho mấy sát thủ không thể hiểu được sau khi kiểm tra cho “Ma Mị” thì nửa đêm tử vong, rồi sau đó, mấy bác sĩ tiếp xúc với “Ma mị” và các y tá kiểm tra sức khỏe và người quản lý khu vực lần lượt chết đi.
Ngắn ngủn thời gian bảy ngày, những sát thủ biết đến cũng chết hai mươi mốt người.
Đây là việc cực kì hiếm thấy, bởi vì tất cả những người trong tổ chức đều trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc, dù là sát thủ hay là người quản lý, đều trải qua máu tanh, đến trình độ này sẽ không xuất hiện việc chết hàng loạt.
Duy nhất còn một người chưa chết, chính là người tổng phụ trách của căn cú.
Bởi vì người tổng phụ trách quyền cao chức trọng, tất cả các tài nguyên chữa trị hắn đều được tiếp nhận, cho nên hắn mới có thể sống sót qua bảy ngày.
Cảnh Trí nằm trong phòng bệnh của viện nghiên cứu, sắc mặt tái nhợt xem di động về tin tức của tổ chức sát thủ.
Chip truyền ra sự chấn động cường độ cao, đã khiến số lượng hồng cầu rất lớn trong máu của hắn chết đi, hơn nữa giết chết rất nhiều virus, khiến cơ thể hắn trong thời gian ngắn bị thiếu oxy, mất máu quá nhiều bị sốc mà ngất đi.
Cũng may khả năng khôi phục của hắn rất manh, hơn nữa toàn bộ bác sĩ và các loại thuốc tốt nhận đều đổ lên người hắn, toàn lực cứu mạng sống của hắn, cho nên hắn hôn mê đến ngày thứ tư thì tỉnh lại.
Hắn rất nhanh liền phát hiện, bởi vì virus tử vong số lượng lớn, khiến cho nhiệt độ cơ thể của mình khôi phục một chút.
Kể cả em gái đã học nửa năm ở trường quân đội, học một chút võ học và bản lĩnh, nhưng cũng không phải đối thủ của Sean!
“Tại sao không được?”
Trịnh Vũ Vi chưa gặp qua Sean, nhưng cô rất tin tưởng bản thân mình, cô cầu xin ba đưa mình đến trường quân đội, chính là vì học tập được một chút bản lĩnh để bảo vệ chị gái.
“Chị, em đã không giống trước kia, hiện tại em không còn là cô gái nhỏ chỉ biết trốn sau lưng chị! Chị yên tâm, em làm việc sẽ không hấp tấp, em cũng không chính diện xung đột với hắn, em sẽ âm thầm ra tay giết chết hắn!”
Cô đã hỏi qua một số bạn học của chị gái, biết Sean là một tên giết người điên cuồng, mỗi một người đến rút máu cho hắn, đều sẽ chết ở trong tay hắn.
Nhưng cô một chút cũng không sợ hãi, chẳng sợ bị thương, cô cũng phải thay chị gái đòi lại công đạo!
Ở trong trường học đi học, vậy mà còn nguy hiểm đến tính mạng, kẻ điên nguy hiểm như vậy, tại sao còn để cho học sinh đến lấy máu cho hắn?
Cái gì mà học viện nghiên cứu sự sống cũng không phải trường tốt, chờ chị gái khỏe lại cô muốn đưa chị gái ra khỏi nơi này.
Trịnh Vũ Lạc vừa nghe em gái cũng dám giết người, mấu chốt là em gái muốn đi giết Sean!
Cô sợ tới mức hồn bay phách lạc, vốn dĩ khuôn mặt đang trắng bệch lại trở nên càng tái nhợt!
Cô hoảng loạn kéo ống tay áo em gái: “Em em em…… Em nhất định phải nghe lời chị, nếu em dám tìm hắn báo thù, chị liền…… Chị sẽ không bao giờ nhận em là em gái nữa!”
Nhân ngoại hữu nhân, sơn ngoại hữu sơn, em gái chỉ mà một cô gái mới ra đời làm sao là đối thủ của Sean!
Tiếng ác của hắn lan truyền mấy năm nay đã khiến cho mọi người sợ hãi!
Trong lòng Trịnh Vũ Vi cực kì khó chịu, đôi mắt hồng hồng hàm chứa nước mắt nói: “Chị…… Chị đừng nói nói như vậy, cả đời này em đều là em gái chị! Em làm sao có thể trơ mắt nhìn chị chịu thiệt thòi lớn như vậy?”
Sau khi Cảnh Trí mất tích sáu năm trước, tính cách của Trịnh Vũ Lạc thay đổi rất lớn, vốn dĩ hoạt bát rộng rãi, được rất nhiều người nuông chiều, biến thành một người trầm mặc ít lời, không hề thú vị.
Một năm ba trăm sáu lăm ngày cô đều không tươi cười một lần, sống trong thế giới trắng đen lẫn lộn, trong ánh mắt không nhìn ra được sắc thái khác.
Chị đã sống đủ mệt đủ đâu lòng, làm sao có thể để những người khác bắt nạt?
Hai chị em cô chỉ nợ một mình Cảnh Trí, không thiếu nợ những người khác a!
“Không được, Vi Vi, em phải đồng ý với chị, tuyệt đối không thể đi tìm người kia báo thù! Em không phải đối thủ của hắn, hắn là một ác ma, người chết ở trong tay hắn đã hơn một ngàn! Chỗ dựa của hắn rất lớn, giết người cũng không chịu sự trừng trị nào, em không được đi mạo hiểm! Em phải thề với chị!”
Trịnh Vũ Vi nhìn thấy chị gái thật sự nóng nảy, vội vàng nói: “Được được được, chị đừng nóng giận, em thề còn không được sao? Em không đi tìm người kia báo thù là được, chị đừng lộn xộn, cẩn thận miệng vết thương.”
Trịnh Vũ Lạc vẫn không yên tâm, cô hiểu tính cách của em gái, cô sợ em gái không biết lợi hại, chạy đi tìm Sean báo thù, lập tức nói: “Em phải dùng tính mạng của chị thề, nếu em đi tìm Sean báo thù, chị sẽ không sống đến ngày mai!”
Trịnh Vũ Vi lập tức ngây ngẩn cả người: “Chị!”
Cô chỉ nghĩ lừa gạt chị gái, cô nhất định phải đi tìm Sean báo thù, sao có thể phát loại thề độc này!
“Chị, em làm sao có thể lấy mạng sống của chị ra thề, chị yên tâm, em sẽ nghe lời chị, chỗ nào cũng không đi, chỉ ở bệnh viện chăm sóc chị, được chứ?”
“Thật sự?”
“Thật sự! Nếu đánh không lại hắn, em cũng không đi chịu chết, chờ em trở nên lợi hại hơn, lại đi tìm hắn. Hơn nữa, hiện tại kể cả em muốn tìm hắn, cũng tìm không thấy, nói gì chuyện báo thù?”
Trịnh Vũ Lạc tỉ mỉ nghĩ lại, lời em gái nói thật sự có đạo lý, Sean luôn luôn xuất quỷ nhập thần, trừ khi chính hắn xuất hiện, nếu không không ai có thể tìm được hắn.
Mà lần tới Sean đến trường học, ít nhất phải một tháng sau, khi đó em gái khẳng định đã rời đi quay lại châu Âu học tiếp.
Cô bị Sean đánh trọng thương, Trịnh Vũ Lạc đương nhiên cũng tức giận, nhưng cô biết thực lực của mình cách xa hắn, hy vọng báo thù xa vời. Hiện tại cô cũng không nghĩ tới sẽ đi tìm Sean báo thù, cô chỉ muốn cách xa ác ma nyà, miễn cho mình lại gặp tai bay vạ gió.
“Như vậy thì tốt, em chỉ cần không đi tìm hắn, chị sẽ rất vui vẻ, như vậy vết thương của chị sẽ nhanh lành lại. Vi Vi, em không được lừa chị.”
“Sẽ không, chị phải tin tưởng em!”
Trịnh Vũ Vi nói lời thề son sắt, kỳ thật trong lòng không hề từ bỏ ý nghĩ báo thù.
Cô cẩn thận nhìn mái tóc dài của chị gái, chuẩn bị mấy ngày nữa sẽ đi mua một bộ tóc dài có chiều dài tương đương.
Cô và chị gái là chị em song sinh, khuôn mặt, khí chất, giọng nói, đều giống nhau như đúc, tuy chiều cao kém hai cm, thể trọng cũng kém mấy cân, nhưng người bình thường rất khó nhận thấy được sự khác nhau này.
Hiện tại, cô và chị gái chỉ không giống mội một điểm đó là, chị gái tóc dài, cô lại tóc ngắn.
Bởi vì trường quân đội không cho phép để tóc dài, cho nên lúc cô nhập học đã cắt ngắn mái tóc yêu quý của mình, vì để lừa gạt người khác, cô phải mua một bộ tóc giả mới được.
……
Thời gian một tuần, bên trong tổ chức sát thủ đã truyền ra rất nhiều tin tức.
Đầu tiên là Lance người phụ trách kiểm tra sức khỏe cho mấy sát thủ không thể hiểu được sau khi kiểm tra cho “Ma Mị” thì nửa đêm tử vong, rồi sau đó, mấy bác sĩ tiếp xúc với “Ma mị” và các y tá kiểm tra sức khỏe và người quản lý khu vực lần lượt chết đi.
Ngắn ngủn thời gian bảy ngày, những sát thủ biết đến cũng chết hai mươi mốt người.
Đây là việc cực kì hiếm thấy, bởi vì tất cả những người trong tổ chức đều trải qua sự huấn luyện nghiêm khắc, dù là sát thủ hay là người quản lý, đều trải qua máu tanh, đến trình độ này sẽ không xuất hiện việc chết hàng loạt.
Duy nhất còn một người chưa chết, chính là người tổng phụ trách của căn cú.
Bởi vì người tổng phụ trách quyền cao chức trọng, tất cả các tài nguyên chữa trị hắn đều được tiếp nhận, cho nên hắn mới có thể sống sót qua bảy ngày.
Cảnh Trí nằm trong phòng bệnh của viện nghiên cứu, sắc mặt tái nhợt xem di động về tin tức của tổ chức sát thủ.
Chip truyền ra sự chấn động cường độ cao, đã khiến số lượng hồng cầu rất lớn trong máu của hắn chết đi, hơn nữa giết chết rất nhiều virus, khiến cơ thể hắn trong thời gian ngắn bị thiếu oxy, mất máu quá nhiều bị sốc mà ngất đi.
Cũng may khả năng khôi phục của hắn rất manh, hơn nữa toàn bộ bác sĩ và các loại thuốc tốt nhận đều đổ lên người hắn, toàn lực cứu mạng sống của hắn, cho nên hắn hôn mê đến ngày thứ tư thì tỉnh lại.
Hắn rất nhanh liền phát hiện, bởi vì virus tử vong số lượng lớn, khiến cho nhiệt độ cơ thể của mình khôi phục một chút.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro