Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Bị giày vò thê thảm không nỡ nhìn (10)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 02:01:54
Cô không hỏi anh ta, lúc nào thông đồng ở cùng với Giản Thần Hi, lúc nào thì bọn họ bắt đầu lên giường, cô cũng không hỏi lúc nào thì anh ta yêu Giản Thần Hi!
Cô càng không hỏi anh ta, tại sao anh ta phải giúp Giản Thần Hi đối phó cô?
Cô nghĩ, cô không cần hỏi rồi.
Kết thúc chính là kết thúc.
Đúng, kết thúc.
Niệm Ca, sau hơn bốn trăm ngày chúng ta yêu nhau, cuối cùng kết thúc.
Niệm Ca, cảm ơn anh vì Giản Thần Hi mà tàn nhẫn đối với tôi, cuối cùng để cho tôi hạ được quyết định chia tay với anh.
Niệm Ca, bắt đầu từ bây giờ, tôi tiến vào ES, tôi muốn thành danh, mỗi một chuyện tôi làm, đều sẽ không còn có nguyên nhân: tôi muốn Niệm Ca trở lại bên cạnh tôi.
Niệm Ca, tôi và anh chia tay, cũng không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua cho Giản Thần Hi.
Cô ta thiếu nợ của tôi, cuối cùng tôi muốn đòi về giống vậy.
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời khẽ tối tăm, không nhịn được hiện lên vẻ mỉm cười, ép lệ tràn trong khóe mắt trở về.
Tiếp theo cô phải làm, chính là đi nói xin lỗi với Lý Tình Thâm.
Cô thật sự có lỗi với Lý Tình Thâm.
Anh vì giúp cô, bộc lộ thân phận thật ra ánh sáng, thậm chí còn tự mình tới xem cô tranh tài, kết quả, cô lại không có tiền đồ như vậy, làm hại anh mất hết mặt mũi ở đám người ES và ca sĩ!
Một người kiêu ngạo như vậy, tất nhiên cực kỳ tức giận!
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Cửa biệt thự nhà Lục Niệm Ca.
Giản Thần Hi bất ngờ đi xuống, cô thận trọng nhìn Lục Niệm Ca, đáy mắt mang theo vài phần khẩn trương. DĐLQĐ_MèoHoang_Edit
Lục Niệm Ca lại không nhúc nhích vẫn nhìn phương hướng Lăng Mạt Mạt biến mất, hồi lâu, cuối cùng anh ta mới mở trừng hai mắt, quay đầu, nhìn về phía Giản Thần Hi, ánh mắt mê loạn: "Thần Hi, anh biết cô ta sao?"
Giản Thần Hi chậm rãi lắc đầu: "Em không biết."
Lục Niệm Ca cau mày lần nữa, giống như là đang dùng sức nhớ lại cái gì.
Giản Thần Hi đứng ở một bên, vẫn luôn ngó chừng Lục Niệm Ca, ánh mắt rất khẩn trương.
Nhưng cuối cùng, Lục Niệm Ca vẫn chẳng nhớ tới cái gì cả, thấy vẻ mặt Giản Thần Hi thận trọng, ngược lại nhếch môi cười, ôm chặt eo Giản Thần Hi, "Thôi, không nghĩ, có lẽ cô ta nhận lầm người thôi."
Lúc này Giản Thần Hi mới thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi dựa vào trong ngực Lục Niệm Ca, hơi gật đầu cười, nhanh chóng dời đi đề tài.
Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca trở lại biệt thự, liền thúc Lục Niệm ca đi tắm.
Lục Niệm Ca hôn Giản Thần Hi mấy cái, mới vào phòng tắm.
Lúc này Giản Thần Hi mới thu hồi nụ cười trên mặt, đứng ở trong phòng khách một chút, sắc mặt âm trầm, nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ cái gì.
Một lát sau, đáy mắt c ta hơi sáng lên, mới nhanh chóng đi vào trong thư phòng, mở máy vi tính ra, sau đó điều tra Camera biệt thự, hơi điều chỉnh thời gian, nhấn nút phát.
Giản Thần Hi lấy điện thoại di động ra, hướng về phía màn ảnh vi tính, quay lại video một lần nữa, chọn đoạn cắt nối, sau đó nén lại, gửi cho một người.
Sau khi gửi đi thành công, Giản Thần Hi gọi một cú điện thoại: "Đưa cái video này vào đĩa, sau đó gởi cho Lý Tình Thâm."
Cô càng không hỏi anh ta, tại sao anh ta phải giúp Giản Thần Hi đối phó cô?
Cô nghĩ, cô không cần hỏi rồi.
Kết thúc chính là kết thúc.
Đúng, kết thúc.
Niệm Ca, sau hơn bốn trăm ngày chúng ta yêu nhau, cuối cùng kết thúc.
Niệm Ca, cảm ơn anh vì Giản Thần Hi mà tàn nhẫn đối với tôi, cuối cùng để cho tôi hạ được quyết định chia tay với anh.
Niệm Ca, bắt đầu từ bây giờ, tôi tiến vào ES, tôi muốn thành danh, mỗi một chuyện tôi làm, đều sẽ không còn có nguyên nhân: tôi muốn Niệm Ca trở lại bên cạnh tôi.
Niệm Ca, tôi và anh chia tay, cũng không có nghĩa là tôi sẽ bỏ qua cho Giản Thần Hi.
Cô ta thiếu nợ của tôi, cuối cùng tôi muốn đòi về giống vậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lăng Mạt Mạt nghĩ tới đây, không nhịn được ngẩng đầu lên, nhìn bầu trời khẽ tối tăm, không nhịn được hiện lên vẻ mỉm cười, ép lệ tràn trong khóe mắt trở về.
Tiếp theo cô phải làm, chính là đi nói xin lỗi với Lý Tình Thâm.
Cô thật sự có lỗi với Lý Tình Thâm.
Anh vì giúp cô, bộc lộ thân phận thật ra ánh sáng, thậm chí còn tự mình tới xem cô tranh tài, kết quả, cô lại không có tiền đồ như vậy, làm hại anh mất hết mặt mũi ở đám người ES và ca sĩ!
Một người kiêu ngạo như vậy, tất nhiên cực kỳ tức giận!
**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**•**
Cửa biệt thự nhà Lục Niệm Ca.
Giản Thần Hi bất ngờ đi xuống, cô thận trọng nhìn Lục Niệm Ca, đáy mắt mang theo vài phần khẩn trương. DĐLQĐ_MèoHoang_Edit
Lục Niệm Ca lại không nhúc nhích vẫn nhìn phương hướng Lăng Mạt Mạt biến mất, hồi lâu, cuối cùng anh ta mới mở trừng hai mắt, quay đầu, nhìn về phía Giản Thần Hi, ánh mắt mê loạn: "Thần Hi, anh biết cô ta sao?"
Giản Thần Hi chậm rãi lắc đầu: "Em không biết."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lục Niệm Ca cau mày lần nữa, giống như là đang dùng sức nhớ lại cái gì.
Giản Thần Hi đứng ở một bên, vẫn luôn ngó chừng Lục Niệm Ca, ánh mắt rất khẩn trương.
Nhưng cuối cùng, Lục Niệm Ca vẫn chẳng nhớ tới cái gì cả, thấy vẻ mặt Giản Thần Hi thận trọng, ngược lại nhếch môi cười, ôm chặt eo Giản Thần Hi, "Thôi, không nghĩ, có lẽ cô ta nhận lầm người thôi."
Lúc này Giản Thần Hi mới thở phào nhẹ nhõm, chậm rãi dựa vào trong ngực Lục Niệm Ca, hơi gật đầu cười, nhanh chóng dời đi đề tài.
Giản Thần Hi và Lục Niệm Ca trở lại biệt thự, liền thúc Lục Niệm ca đi tắm.
Lục Niệm Ca hôn Giản Thần Hi mấy cái, mới vào phòng tắm.
Lúc này Giản Thần Hi mới thu hồi nụ cười trên mặt, đứng ở trong phòng khách một chút, sắc mặt âm trầm, nghiêng đầu, nhìn ngoài cửa sổ, không biết đang nghĩ cái gì.
Một lát sau, đáy mắt c ta hơi sáng lên, mới nhanh chóng đi vào trong thư phòng, mở máy vi tính ra, sau đó điều tra Camera biệt thự, hơi điều chỉnh thời gian, nhấn nút phát.
Giản Thần Hi lấy điện thoại di động ra, hướng về phía màn ảnh vi tính, quay lại video một lần nữa, chọn đoạn cắt nối, sau đó nén lại, gửi cho một người.
Sau khi gửi đi thành công, Giản Thần Hi gọi một cú điện thoại: "Đưa cái video này vào đĩa, sau đó gởi cho Lý Tình Thâm."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro