Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Đại thần cũng dùng wechat? (1)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 02:01:54
Cô có chút sợ hãi lại có chút luống cuống!
Hai tay Lăng Mạt Mạt run run, thận trọng nhận xấp giấy, suy nghĩ một lúc, hình như không còn việc gì nữa, liền đứng lên, cung kính nói với Lý Tình Thâm: "Thưa thầy, nếu không có việc gì nữa, tôi xin ra ngoài nghiên cứu những thứ đồ này!"
Mặt Lý Tình Thâm vẫn bình tĩnh như trước, hơi gật đầu, cặp mắt nhìn ngoài cửa số, không biết đang nghĩ gì.
Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng xoay người, đi tới cửa.
Lúc cô đi tới cửa, vừa định vươn tay, kéo cửa phòng ra thì Lý Tình Thâm đột nhiên mở miệng, gọi tên cô:
"Lăng Mạt Mạt."
Lăng Mạt Mạt dừng bước, quay đầu lại, nhìn Lý Tình Thâm: "Thưa thầy, còn có việc gì sao ạ?"
Đáy mắt cô bởi vì được anh huấn luyện bên ngoài, còn lóe lên ánh sáng rực rỡ.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt, đôi mắt đen thâm thúy: "Cô có biết tại sao tôi lại muốn tự mình làm người đại diện của cô không?" Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái,do dự mở miệng:
"Tôi không biết."
Lý Tình Thâm bình tĩnh nhìn một lúc, tầm mắt mới dời đi, lạnh lùng nói: "Bởi vì tôi không chấp nhận có bất kì khuyết điểm nào!"
Nét mặt Lăng Mạt Mạt lại cứng ngắc lần nữa.
Anh nói, anh không chấp nhận một khuyết điểm nào!
Lăng Mạt Mạt sửng sốt thật lâu, mới hiểu được, Lý Tình Thâm nói hàm ý---- lần trước cô làm anh xấu mặt, nếu không nhận cô làm học trò, cô chắc chắn sẽ trở thành một nét bút hỏng trong cuộc đời của anh, mà anh là một người đàn ông trong sạch, kiêu ngạo, vì bảo vệ mặt mũi, bất đắc dĩ phải tự mình dạy cô.
Nói như vậy, là cô đã lượn được món hời lớn, Lăng Mạt Mạt nhất thời gật đầu một cái, vốn định xoay người đi ra, nhưng bất chợt nghĩ tới điều gì, nhìn đôi mắt đen của Lý Tình Thâm, với một sự chân thành và kiên quyết:
"Thầy, anh yên tâm, nhất định tôi sẽ không để thầy thất vọng."
Giọng nói của cô vô cũng quả quyết như vậy.
Anh chậm rãi quay đầu, nhìn cô bằng đôi mắt đen nhánh, nhìn ánh sáng rực rỡ bên trong cô, anh có chút thất thần, đôi mắt đầy thâm thúy của anh, khẽ dao động, vô cũng kinh ngạc.
Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm nhìn như vậy làm cô có chút khẩn trương, cuối cùng, tầm mắt cũng nhẹ nhàng dời đi, lúc này Lý Tình Thâm mới hơi gật đầu, cũng không nói bất kì lời nào.
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới phát hiện ra, tim mình bỗng dưng đập nhanh lạ kì, cô vội vã xoay người ra ngoài.
Mà Lý Tình Thâm, vẫn đứng tại chỗ, nhìn cô rời đi, ánh mắt bổng trở nên mềm mại ấm áp.
Lăng Mạt Mạt, bắt đầu từ bây giờ, tôi muốn cùng với em, hoàn thành lý tưởng của em.
Không cần mượn phong cảnh của tập đoàn Bạc Đế, không cần dùng danh tiếng, không dựa bất kì ai lăng xê, chỉ là bằng thế lực, tôi sẽ giúp em, từ nơi thấp nhất dần dần đứng dậy, để cho em hoàn hảo đứng ở nơi cao nhất, không có bất kì khuyết điểm nào.
Tôi tin tưởng em, một ngày nào đó em sẽ trở thành mơ ước mà mọi người muốn vươn đến.
Bây giờ mới là bắt đầu, Lăng Mạt Mạt, em đã chuẩn bị để leo lên trên chưa?
Lý Tình Thâm không nhịn được lại thất thần, mãi cho đến khi tiếng điện thoạt sau lưng anh bất chợt vang lên, anh mới xoay người, đi tới mặt bàn, cầm điện thoại lên, mở ra, phát hiện úng dụng lúc nãy tải xuống, đã tải xong, anh mở ra, đăng kí tài khoản, ở nơi thêm bạn bè, liền ghi số wechat của Lăng Mạt Mạt, nhấn thêm vào bạn tốt, nhập vào chỗ chào hỏi:
"Tôi là Enson.", sau đó nhấn xác định.
Hai tay Lăng Mạt Mạt run run, thận trọng nhận xấp giấy, suy nghĩ một lúc, hình như không còn việc gì nữa, liền đứng lên, cung kính nói với Lý Tình Thâm: "Thưa thầy, nếu không có việc gì nữa, tôi xin ra ngoài nghiên cứu những thứ đồ này!"
Mặt Lý Tình Thâm vẫn bình tĩnh như trước, hơi gật đầu, cặp mắt nhìn ngoài cửa số, không biết đang nghĩ gì.
Lăng Mạt Mạt nhẹ nhàng xoay người, đi tới cửa.
Lúc cô đi tới cửa, vừa định vươn tay, kéo cửa phòng ra thì Lý Tình Thâm đột nhiên mở miệng, gọi tên cô:
"Lăng Mạt Mạt."
Lăng Mạt Mạt dừng bước, quay đầu lại, nhìn Lý Tình Thâm: "Thưa thầy, còn có việc gì sao ạ?"
Đáy mắt cô bởi vì được anh huấn luyện bên ngoài, còn lóe lên ánh sáng rực rỡ.
Lý Tình Thâm nhìn Lăng Mạt Mạt, đôi mắt đen thâm thúy: "Cô có biết tại sao tôi lại muốn tự mình làm người đại diện của cô không?" Lăng Mạt Mạt lắc đầu một cái,do dự mở miệng:
"Tôi không biết."
Lý Tình Thâm bình tĩnh nhìn một lúc, tầm mắt mới dời đi, lạnh lùng nói: "Bởi vì tôi không chấp nhận có bất kì khuyết điểm nào!"
Nét mặt Lăng Mạt Mạt lại cứng ngắc lần nữa.
Anh nói, anh không chấp nhận một khuyết điểm nào!
Lăng Mạt Mạt sửng sốt thật lâu, mới hiểu được, Lý Tình Thâm nói hàm ý---- lần trước cô làm anh xấu mặt, nếu không nhận cô làm học trò, cô chắc chắn sẽ trở thành một nét bút hỏng trong cuộc đời của anh, mà anh là một người đàn ông trong sạch, kiêu ngạo, vì bảo vệ mặt mũi, bất đắc dĩ phải tự mình dạy cô.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói như vậy, là cô đã lượn được món hời lớn, Lăng Mạt Mạt nhất thời gật đầu một cái, vốn định xoay người đi ra, nhưng bất chợt nghĩ tới điều gì, nhìn đôi mắt đen của Lý Tình Thâm, với một sự chân thành và kiên quyết:
"Thầy, anh yên tâm, nhất định tôi sẽ không để thầy thất vọng."
Giọng nói của cô vô cũng quả quyết như vậy.
Anh chậm rãi quay đầu, nhìn cô bằng đôi mắt đen nhánh, nhìn ánh sáng rực rỡ bên trong cô, anh có chút thất thần, đôi mắt đầy thâm thúy của anh, khẽ dao động, vô cũng kinh ngạc.
Lăng Mạt Mạt bị Lý Tình Thâm nhìn như vậy làm cô có chút khẩn trương, cuối cùng, tầm mắt cũng nhẹ nhàng dời đi, lúc này Lý Tình Thâm mới hơi gật đầu, cũng không nói bất kì lời nào.
Lúc này Lăng Mạt Mạt mới phát hiện ra, tim mình bỗng dưng đập nhanh lạ kì, cô vội vã xoay người ra ngoài.
Mà Lý Tình Thâm, vẫn đứng tại chỗ, nhìn cô rời đi, ánh mắt bổng trở nên mềm mại ấm áp.
Lăng Mạt Mạt, bắt đầu từ bây giờ, tôi muốn cùng với em, hoàn thành lý tưởng của em.
Không cần mượn phong cảnh của tập đoàn Bạc Đế, không cần dùng danh tiếng, không dựa bất kì ai lăng xê, chỉ là bằng thế lực, tôi sẽ giúp em, từ nơi thấp nhất dần dần đứng dậy, để cho em hoàn hảo đứng ở nơi cao nhất, không có bất kì khuyết điểm nào.
Tôi tin tưởng em, một ngày nào đó em sẽ trở thành mơ ước mà mọi người muốn vươn đến.
Bây giờ mới là bắt đầu, Lăng Mạt Mạt, em đã chuẩn bị để leo lên trên chưa?
Lý Tình Thâm không nhịn được lại thất thần, mãi cho đến khi tiếng điện thoạt sau lưng anh bất chợt vang lên, anh mới xoay người, đi tới mặt bàn, cầm điện thoại lên, mở ra, phát hiện úng dụng lúc nãy tải xuống, đã tải xong, anh mở ra, đăng kí tài khoản, ở nơi thêm bạn bè, liền ghi số wechat của Lăng Mạt Mạt, nhấn thêm vào bạn tốt, nhập vào chỗ chào hỏi:
"Tôi là Enson.", sau đó nhấn xác định.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro