Hào Môn Thịnh Sủng: Cô Vợ Ngang Ngược Của Tổng Giám Đốc Thần Bí
Đại thần kể chuyện xưa (15)
Diệp Phi Dạ
2024-07-24 02:01:54
Đừng mơ tưởng có bất
kỳ quan hệ nào với người phụ nữ khác, mặc dù có quan hệ, cũng chỉ có thể quan hệ dính líu với một người phụ nữ Lăng Mạt Mạt đây!
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt, lập tức đứng lên khỏi ghế.
Trần Uyển Như thấy bộ dáng này của Lăng Mạt Mạt, cũng vội vàng đứng lên theo, quan tâm hỏi thăm: “Thế nào Mạt Mạt? TìnhThâm nói thế nào?”
Lăng Mạt Mạt đối với lời nói của Trần Uyển Như giống như ngoảnh mặt làm ngơ, cô chỉ nắm chặt hai tay, ánh mắt giống như có một ngọn lửa nhìn chằm chằm cửa, mấm môi thật chặt, lập tức đạp cái ghế ra sau, đi ra cửa.
Lý Tình Thâm là bạn trai của cô, cô không cho phép, anh đi xem mắt là sai hoàn toàn, bây giờ còn giám lừa cô?
Vậy giỏi rồi!
Xem cô có thể bắt anh hôn một cái!
Trần Uyển Như thấy thế, lập tức lên tiếng: “Mạt Mạt, em đi làm cái gì?”
Lăng Mạt Mạt quay, đầu nhìn chằm chằm Trần Uyển Như nói: “Em đi giữ gìn bảo vệ tình yêu của em. ”
Nói xong, Lăng Mạt Mạt liền kéo cửa ra, nện giầy cao gót, một mạch đi đến trước cửa phòng đối diện, cô cũng không gõ cửa, trực tiếp giơ tay lên, đẩy cửa ra.
Lý Tình Thâm sau khi cúp điện thoại cặp mắt nhu tình nhìn ba người ngồi đối diện lễ phép và áy láy nói: “Thật xin lỗi, nhận một cuộc điện thoại.”
Lý Tình Thâm vừa dứt lời, liền nghe thấy được “ầm” một tiếng, tất cả những người bên trong rối rít quay đầu.
Chỉ thấy Lăng Mạt Mạt đi giầy cao gót, một đôi mắt lửa giận thiêu đốt , nhìn anh thẳng tắp, bước nhanh về phía anh.
Trong lúc bất chợt tất cả người trong phòng đều bị cô gái nhỏ dọa cho giật nảy mình, người người ngơ ngác, ngay cả Lý Tình Thâm cũng không kịp phản ứng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Mới vừa rồi Lăng Mạt Mạt còn nói chuyện với anh, thế nào trong nháy mắt đã chạy tới đây rồi.
Lý Tình Thâm còn chưa kịp phản ứng chuyện mình vừa nói láo, ngược lại Ôn Giai Nhân đã hồi hồn, cô nhìn thấy Lăng Mạt Mạt, giọng nói rất vui mừng: “Mạt Mạt, sao con lại tới đây? Đã lâu không gặp con rồi.”
Lăng Mạt Mạt nhìn Ôn Giai Nhân, không giám lỗ mãng, khéo léo khả ái nhìn cô cười cười, kêu một tiếng: “Dì Ôn”
Sau đó, quay đầu nhìn Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm và người phụ nữ tuổi thanh xuân kia vẫn còn trong Trạng thái cứng ngắc, giữ nguyên dáng vẻ như cũ, thân thể dựa sát vào nhau.
Lăng Mạt Mạt tức giận nghiến răng nghiến lợi, được, cô đã đến rồi, Lý Tình Thâm đương nhiên vẫn không gián đoạn thân mật với người khác, đáy lòng cô vừa tức vừa giận, đầu nóng lên, cũng không để ý cất bước, đi đến trước mặt Lý Tình Thâm, hắng giọng nói: “Lý Tình Thâm, em có rồi!”
Lời nói điên cuồng của Lăng Mạt Mạt, chọc cho toàn bộ người trong phòng vừa mới hồi hồn, lại sững sờ.
Lý Tình Thâm càng kinh ngạc nhìn Lăng Mạt Mạt không phản ứng, người phụ nữ tuổi thanh xuân đó, đôi mắt mê hoặc mở to nhìn Lăng Mạt Mạt
Lăng Mạt Mạt nhìn bộ dáng hai người căn bản không có nửa điểm phải giữ khoảng cách, tức giận không thể không xoay người, đi đến giữa Lý Tình Thâm và người phụ nữ tuổi thanh xuân kia, lập tức chắn ngay mặt Lý tình Thâm, hung hăng trợn mắt nhìn người phụ nữ kia, sau đó hất hàm, quay đầu về phía Lý Tình Thâm, tiếp tục hung hăng nói: “Em nói, Lý Tình Thâm, em mang thai con của anh!”
Nghĩ tới đây, Lăng Mạt Mạt, lập tức đứng lên khỏi ghế.
Trần Uyển Như thấy bộ dáng này của Lăng Mạt Mạt, cũng vội vàng đứng lên theo, quan tâm hỏi thăm: “Thế nào Mạt Mạt? TìnhThâm nói thế nào?”
Lăng Mạt Mạt đối với lời nói của Trần Uyển Như giống như ngoảnh mặt làm ngơ, cô chỉ nắm chặt hai tay, ánh mắt giống như có một ngọn lửa nhìn chằm chằm cửa, mấm môi thật chặt, lập tức đạp cái ghế ra sau, đi ra cửa.
Lý Tình Thâm là bạn trai của cô, cô không cho phép, anh đi xem mắt là sai hoàn toàn, bây giờ còn giám lừa cô?
Vậy giỏi rồi!
Xem cô có thể bắt anh hôn một cái!
Trần Uyển Như thấy thế, lập tức lên tiếng: “Mạt Mạt, em đi làm cái gì?”
Lăng Mạt Mạt quay, đầu nhìn chằm chằm Trần Uyển Như nói: “Em đi giữ gìn bảo vệ tình yêu của em. ”
Nói xong, Lăng Mạt Mạt liền kéo cửa ra, nện giầy cao gót, một mạch đi đến trước cửa phòng đối diện, cô cũng không gõ cửa, trực tiếp giơ tay lên, đẩy cửa ra.
Lý Tình Thâm sau khi cúp điện thoại cặp mắt nhu tình nhìn ba người ngồi đối diện lễ phép và áy láy nói: “Thật xin lỗi, nhận một cuộc điện thoại.”
Lý Tình Thâm vừa dứt lời, liền nghe thấy được “ầm” một tiếng, tất cả những người bên trong rối rít quay đầu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chỉ thấy Lăng Mạt Mạt đi giầy cao gót, một đôi mắt lửa giận thiêu đốt , nhìn anh thẳng tắp, bước nhanh về phía anh.
Trong lúc bất chợt tất cả người trong phòng đều bị cô gái nhỏ dọa cho giật nảy mình, người người ngơ ngác, ngay cả Lý Tình Thâm cũng không kịp phản ứng, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Mới vừa rồi Lăng Mạt Mạt còn nói chuyện với anh, thế nào trong nháy mắt đã chạy tới đây rồi.
Lý Tình Thâm còn chưa kịp phản ứng chuyện mình vừa nói láo, ngược lại Ôn Giai Nhân đã hồi hồn, cô nhìn thấy Lăng Mạt Mạt, giọng nói rất vui mừng: “Mạt Mạt, sao con lại tới đây? Đã lâu không gặp con rồi.”
Lăng Mạt Mạt nhìn Ôn Giai Nhân, không giám lỗ mãng, khéo léo khả ái nhìn cô cười cười, kêu một tiếng: “Dì Ôn”
Sau đó, quay đầu nhìn Lý Tình Thâm.
Lý Tình Thâm và người phụ nữ tuổi thanh xuân kia vẫn còn trong Trạng thái cứng ngắc, giữ nguyên dáng vẻ như cũ, thân thể dựa sát vào nhau.
Lăng Mạt Mạt tức giận nghiến răng nghiến lợi, được, cô đã đến rồi, Lý Tình Thâm đương nhiên vẫn không gián đoạn thân mật với người khác, đáy lòng cô vừa tức vừa giận, đầu nóng lên, cũng không để ý cất bước, đi đến trước mặt Lý Tình Thâm, hắng giọng nói: “Lý Tình Thâm, em có rồi!”
Lời nói điên cuồng của Lăng Mạt Mạt, chọc cho toàn bộ người trong phòng vừa mới hồi hồn, lại sững sờ.
Lý Tình Thâm càng kinh ngạc nhìn Lăng Mạt Mạt không phản ứng, người phụ nữ tuổi thanh xuân đó, đôi mắt mê hoặc mở to nhìn Lăng Mạt Mạt
Lăng Mạt Mạt nhìn bộ dáng hai người căn bản không có nửa điểm phải giữ khoảng cách, tức giận không thể không xoay người, đi đến giữa Lý Tình Thâm và người phụ nữ tuổi thanh xuân kia, lập tức chắn ngay mặt Lý tình Thâm, hung hăng trợn mắt nhìn người phụ nữ kia, sau đó hất hàm, quay đầu về phía Lý Tình Thâm, tiếp tục hung hăng nói: “Em nói, Lý Tình Thâm, em mang thai con của anh!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro