Hào Môn Trọng Sinh: Nữ Thầy Tướng Mắt Quỷ
Phản Ứng Kỳ Quá...
Phi Tú
2024-10-16 11:13:50
Nhìn từ xa vào trong thôn, thấy ánh đèn le lói từ một căn nhà nhỏ. Trong trí nhớ của Tô Uẩn nơi này nàng chưa từng đến. Bởi vì khi còn nhỏ tính cách của nàng hướng nội, có chút tự bế, thường không ra khỏi cửa chơi đùa, vì thế cũng chưa từng tiếp xúc qua với lão Lý.
Tô Uẩn dừng lại, phía sau hai người Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc hiển nhiên cũng đã đuổi tới kịp, bước chân có chút hỗn loạn, hơi thở hổn hển. Vừa tới nhà lão Lý, định tắt đèn pin đi, thấy cửa lớn đóng chặt, vốn định gõ cửa vài cái, chờ người ra mở cửa.
Nhưng Tô Uẩn bây giờ rất nóng nảy, lúc này đây cùng với cảnh lúc nãy nàng nhìn thấy là hoàn toàn giống nhau. Nếu tất cả đều ứng nghiệm như vậy thì giờ này chắc chắn bệnh tim của lão Lý đã tái phát, đang ngã nằm trên mặt đất.
“Ba ba, người nhìn qua khe cửa xem, vì sao lão Lý lại nằm trên mặt đất?”
Đột nhiên giọng trẻ con ngây thơ của Tô Uẩn nói ra khiến cho hai người Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc giật mình, không quản quá nhiều, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Tiểu thúc của Tô Uẩn, Tô Kiến Quốc bản thân là một bác sĩ, giờ phút này bệnh tim của lão Lý cũng chỉ là vừa mới tái phát. Ngay lập tức động tác thuần thục, lấy thuốc trị bệnh tim từ trong túi của lão Lý ra cho lão uống, sau đó làm ít biện pháp cấp cứu đơn giản.
Ba ba của Tô Uẩn, Tô Kiến Chương vội vàng lấy cái chăn từ trên giường của lão Lý, lót xuống người lão Lý một cái, bên trên người lão Lý cũng đắp một cái.
Hiện tại đang đúng là mùa đông khắc nghiệt, từng cơn gió lạnh thi nhau thổi tới, trong khi cũng không thể khiêng thân thể lão nhân gia lên.
Qua một hồi lâu, lão Lý dần dần khôi phục lại ý thức, sắc mặt cũng khôi phục lại một chút hồng hào.
Nhìn thấy hai người ngồi xổm bên cạnh mình là Tô Kiến Chương và Tô Kiến Quốc cộng thêm một người nữa là Tô Uẩn thì liền bật cười hiền hoà:
“Người già rồi, liền nhiều bệnh. Cũng may là các ngươi tới, xem ra bộ xương già này mệnh vẫn chưa tuyệt a.”
Dứt lời,lão liền muốn đứng dậy, pha trà mời mấy người.
Huynh đệ nhà Tô thị đương nhiên là không đồng ý. Cuối cùng lão Lý được nâng lên trên giường.
Hai người đi đốt lửa sưởi ấm giường đất, làm cho cơ thể lạnh lẽo của lão Lý ấm dần lên.
Giờ phút này, cảm xúc trong lòng Tô Uẩn chấn động mười phần.
Những hình ảnh mà đôi mắt của nàng nhìn thấy, cư nhiên đã trở thành sự thật.
Điều này có ý nghĩa là gì? Đôi mắt của nàng có thể nhìn thấy tương lai, điều này thật sự là rất huyền diệu.
Trên kệ sách trước mặt có rất nhiều sách, làm hấp dẫn tầm mắt của Tô Uẩn.
Kệ sách này bày rất nhiều thư tịch, nhưng không ngoại lệ, tất cả đều là sách siêu huyền học, có năm hoặc sáu cuốn sách ‘kham dư thuật’, ‘Huyền điển’… Đời trước Tô Uẩn cảm thấy rất hứng thú với những cái này, bất quá vẫn là không có cơ duyên được tiếp xúc. Giờ phút này nàng liền hỏi lão Lý, sau đó lấy một quyển sách ra xem.
Tô Uẩn một bên chăm chú xem sách, bên kia ba người đều bắt đầu nói chuyện.
Ánh mắt lão Lý nhìn tới hai người trước mặt, Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc buổi tối cầm theo rượu cùng với thịt khô tới nhà hắn.
Cẩn thận nhìn tướng mạo hai người trước mắt, ông nhăn chặt mày, tựa hồ như là đã biết chuyện gì, liền mở miệng hỏi:
“Hôm nay, hai người các ngươi đến tìm ta để xem bói phải không?”.
Lời vừa nói ra, trên mặt hai người Tô Kiến Chương và Tô Kiến Quốc hiện ra kinh ngạc?
Bọn họ vừa mới đến nơi này, như thế nào đã nhìn ra là bọn họ đến xem bói đâu?
Nếu đã bị nhìn ra Tô Kiến Chương liền thành thật trả lời, nói mục đích mà mình đến đây, còn giải thích rất cặn kẽ cho lão Lý nghe.
“Lão Lý! Vì vậy, nhờ lão nhìn giúp cho đệ đệ của ta. Gần đây vận khí của hắn tựa hồ không tốt lắm, luôn cảm giác tâm thần không yên, thường ớn lạnh vô cớ. Thậm chí, nửa đêm còn thường xuyên nghe thấy tiếng trẻ con khóc? Chúng ta vẫn biết là lão Lý ngài luôn luôn lợi hại. Cho nên lần này mặt dầy nhờ lão đoán giúp cho đệ đệ ta một quẻ “
“Lão Lý! Giống như lời của đại ca ta nói. Ta dạo này tâm thần luôn luôn bất an, mí mắt nhảy lợi hại, nhưng mà không biết sẽ có sự tình gì sắp phát sinh?”
Nhị thúc của Tô Uẩn cau mày, tựa hồ cũng rất là lo lắng.
Nghe hai người Tô Kiến Chương nói xong, lão Lý cũng không có từ chối, bảo nhị thúc nói ra sinh thần bát tự. Rồi sau đó lấy từ dưới bàn làm việc của mình ra ba đồng tiền.
Lúc này, Tô Uẩn cũng đặt quyển sách đang xem ở trong tay xuống, hết sức tập trung đến bàn bên cạnh, lão Lý đang chăm chú tính quẻ.
Chỉ thấy lão Lý lấy giấy bút ra, không biết là vẽ cái gì ở trên mặt giấy, tiếp theo suy đoán lục hào, ném ra ba đồng tiền. Suy đoán trên giấy, cách thức biến hóa phức tạp, từ thiên bàn đến tứ trụ.
Lúc sau, suy đoán ra quẻ tượng, lão Lý lại bắt đầu nhíu chặt mày, thoạt nhìn tựa hồ quẻ tượng cũng không tốt, rồi lại cũng không có nói ra.
Tô Kiến Quốc nhìn thấy biểu hiện của lão Lý, trong lòng có một chút lo lắng, dự cảm không tốt, “lão Lý quẻ tượng này của tôi có phải rất xấu hay không?”
“Ngươi xem xem, quẻ tượng này cho thấy thời gian gần đây vận may của ngươi có vài phần sa sút, có chút nguy hiểm. Quẻ tượng này của ngươi cho thấy, sắp tới đây ngươi sẽ có tai ương liên quan đến lao ngục. Ngươi xem chỗ này, trên đụng thiên la, dưới gặp địa võng. Người mệnh hỏa gặp giờ tuất, hợi là thiên la. Người mệnh thủy gặp giờ thìn tị là địa võng. Thìn thấy tị, tị thấy thìn vì địa võng. Tuất thấy hợi, hợi thấy tuất vì thiên la. Nam kị thiên la. Nữ kị địa võng. Lấy chi năm hoặc chi ngày, kết hợp với địa chi vậy là gặp ngay ‘thiên la địa võng’ chủ về lao ngục tai ương. Đại vận ngộ lưu niên đối với ngươi bất lợi.”
Nói xong, lão Lý từ trong túi của mình móc ra một cái đạo phù màu vàng, tiếp theo lại nói.
“Gần đây ngươi hắc khí che đầu, vận khí kém dễ gặp tiểu quỷ quấn thân. Cái lá bùa này cho ngươi mang theo bên mình, có thể làm tăng vận khí, mấy ngày gần đây cần chú ý đến phương diện tiền tài.”
Tô Kiến Quốc cảm ơn lão Lý, đeo bùa chú vào người.
Tô Uẩn nhìn lại, quả nhiên thấy hắc khí giữa trán của nhị thúc đã giảm đi rất nhiều.
Xem ra lão Lý này không phải chỉ là có hư danh.
Điều này làm cho Tô Uẩn sinh ra cảm giác hứng thú nồng đậm đối với Huyền học.
Lão Lý nghe nói nhờ Tô Uẩn vội vàng chạy tới đây, mới tình cờ kịp thời cứu hắn.
Lúc vừa đến đây, nàng đã bị hấp dẫn bởi mấy quyển sách ở trên kệ sách của lão.
Bây giờ lại nhìn chằm chằm không chớp mắt vào mấy quẻ tượng trên bàn của lão, không khỏi cảm thấy có chút hữu duyên.
“Đứa nhỏ này, cháu có cảm thấy hứng thú với môn huyền học này của ta không?”
“Dạ, Lý gia gia, sau này cháu có thể tới nhà ông đọc sách hay không ạ? Cháu đảm bảo nhất định sẽ ngoan ngoãn.”
A, kỳ thật khi vừa nói xong những lời này, Tô Uẩn liền cảm thấy ớn lạnh.
Tuy rằng bây giờ bề ngoài của nàng nhìn giống như đứa trẻ 10 tuổi, nhưng bên trong linh hồn lại đã 20 tuổi.
Bán manh như vậy không khỏi làm cho Tô Uẩn có chút ngượng ngùng.
“Ồ! Đương nhiên được. Cháu nếu muốn tới thì có thể tới bất cứ lúc nào, xem không hiểu cũng có thể hỏi ta.”
Lão Lý từ xưa đến nay luôn thích bộ môn Huyền học cổ xưa của Trung Hoa, trong lòng thập phần vui vẻ khi thấy Tô Uẩn cũng rất thích nó.
Vì thế mọi việc cứ như vậy định ra ….
Tô Uẩn dừng lại, phía sau hai người Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc hiển nhiên cũng đã đuổi tới kịp, bước chân có chút hỗn loạn, hơi thở hổn hển. Vừa tới nhà lão Lý, định tắt đèn pin đi, thấy cửa lớn đóng chặt, vốn định gõ cửa vài cái, chờ người ra mở cửa.
Nhưng Tô Uẩn bây giờ rất nóng nảy, lúc này đây cùng với cảnh lúc nãy nàng nhìn thấy là hoàn toàn giống nhau. Nếu tất cả đều ứng nghiệm như vậy thì giờ này chắc chắn bệnh tim của lão Lý đã tái phát, đang ngã nằm trên mặt đất.
“Ba ba, người nhìn qua khe cửa xem, vì sao lão Lý lại nằm trên mặt đất?”
Đột nhiên giọng trẻ con ngây thơ của Tô Uẩn nói ra khiến cho hai người Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc giật mình, không quản quá nhiều, trực tiếp đẩy cửa bước vào.
Tiểu thúc của Tô Uẩn, Tô Kiến Quốc bản thân là một bác sĩ, giờ phút này bệnh tim của lão Lý cũng chỉ là vừa mới tái phát. Ngay lập tức động tác thuần thục, lấy thuốc trị bệnh tim từ trong túi của lão Lý ra cho lão uống, sau đó làm ít biện pháp cấp cứu đơn giản.
Ba ba của Tô Uẩn, Tô Kiến Chương vội vàng lấy cái chăn từ trên giường của lão Lý, lót xuống người lão Lý một cái, bên trên người lão Lý cũng đắp một cái.
Hiện tại đang đúng là mùa đông khắc nghiệt, từng cơn gió lạnh thi nhau thổi tới, trong khi cũng không thể khiêng thân thể lão nhân gia lên.
Qua một hồi lâu, lão Lý dần dần khôi phục lại ý thức, sắc mặt cũng khôi phục lại một chút hồng hào.
Nhìn thấy hai người ngồi xổm bên cạnh mình là Tô Kiến Chương và Tô Kiến Quốc cộng thêm một người nữa là Tô Uẩn thì liền bật cười hiền hoà:
“Người già rồi, liền nhiều bệnh. Cũng may là các ngươi tới, xem ra bộ xương già này mệnh vẫn chưa tuyệt a.”
Dứt lời,lão liền muốn đứng dậy, pha trà mời mấy người.
Huynh đệ nhà Tô thị đương nhiên là không đồng ý. Cuối cùng lão Lý được nâng lên trên giường.
Hai người đi đốt lửa sưởi ấm giường đất, làm cho cơ thể lạnh lẽo của lão Lý ấm dần lên.
Giờ phút này, cảm xúc trong lòng Tô Uẩn chấn động mười phần.
Những hình ảnh mà đôi mắt của nàng nhìn thấy, cư nhiên đã trở thành sự thật.
Điều này có ý nghĩa là gì? Đôi mắt của nàng có thể nhìn thấy tương lai, điều này thật sự là rất huyền diệu.
Trên kệ sách trước mặt có rất nhiều sách, làm hấp dẫn tầm mắt của Tô Uẩn.
Kệ sách này bày rất nhiều thư tịch, nhưng không ngoại lệ, tất cả đều là sách siêu huyền học, có năm hoặc sáu cuốn sách ‘kham dư thuật’, ‘Huyền điển’… Đời trước Tô Uẩn cảm thấy rất hứng thú với những cái này, bất quá vẫn là không có cơ duyên được tiếp xúc. Giờ phút này nàng liền hỏi lão Lý, sau đó lấy một quyển sách ra xem.
Tô Uẩn một bên chăm chú xem sách, bên kia ba người đều bắt đầu nói chuyện.
Ánh mắt lão Lý nhìn tới hai người trước mặt, Tô Kiến Chương cùng Tô Kiến Quốc buổi tối cầm theo rượu cùng với thịt khô tới nhà hắn.
Cẩn thận nhìn tướng mạo hai người trước mắt, ông nhăn chặt mày, tựa hồ như là đã biết chuyện gì, liền mở miệng hỏi:
“Hôm nay, hai người các ngươi đến tìm ta để xem bói phải không?”.
Lời vừa nói ra, trên mặt hai người Tô Kiến Chương và Tô Kiến Quốc hiện ra kinh ngạc?
Bọn họ vừa mới đến nơi này, như thế nào đã nhìn ra là bọn họ đến xem bói đâu?
Nếu đã bị nhìn ra Tô Kiến Chương liền thành thật trả lời, nói mục đích mà mình đến đây, còn giải thích rất cặn kẽ cho lão Lý nghe.
“Lão Lý! Vì vậy, nhờ lão nhìn giúp cho đệ đệ của ta. Gần đây vận khí của hắn tựa hồ không tốt lắm, luôn cảm giác tâm thần không yên, thường ớn lạnh vô cớ. Thậm chí, nửa đêm còn thường xuyên nghe thấy tiếng trẻ con khóc? Chúng ta vẫn biết là lão Lý ngài luôn luôn lợi hại. Cho nên lần này mặt dầy nhờ lão đoán giúp cho đệ đệ ta một quẻ “
“Lão Lý! Giống như lời của đại ca ta nói. Ta dạo này tâm thần luôn luôn bất an, mí mắt nhảy lợi hại, nhưng mà không biết sẽ có sự tình gì sắp phát sinh?”
Nhị thúc của Tô Uẩn cau mày, tựa hồ cũng rất là lo lắng.
Nghe hai người Tô Kiến Chương nói xong, lão Lý cũng không có từ chối, bảo nhị thúc nói ra sinh thần bát tự. Rồi sau đó lấy từ dưới bàn làm việc của mình ra ba đồng tiền.
Lúc này, Tô Uẩn cũng đặt quyển sách đang xem ở trong tay xuống, hết sức tập trung đến bàn bên cạnh, lão Lý đang chăm chú tính quẻ.
Chỉ thấy lão Lý lấy giấy bút ra, không biết là vẽ cái gì ở trên mặt giấy, tiếp theo suy đoán lục hào, ném ra ba đồng tiền. Suy đoán trên giấy, cách thức biến hóa phức tạp, từ thiên bàn đến tứ trụ.
Lúc sau, suy đoán ra quẻ tượng, lão Lý lại bắt đầu nhíu chặt mày, thoạt nhìn tựa hồ quẻ tượng cũng không tốt, rồi lại cũng không có nói ra.
Tô Kiến Quốc nhìn thấy biểu hiện của lão Lý, trong lòng có một chút lo lắng, dự cảm không tốt, “lão Lý quẻ tượng này của tôi có phải rất xấu hay không?”
“Ngươi xem xem, quẻ tượng này cho thấy thời gian gần đây vận may của ngươi có vài phần sa sút, có chút nguy hiểm. Quẻ tượng này của ngươi cho thấy, sắp tới đây ngươi sẽ có tai ương liên quan đến lao ngục. Ngươi xem chỗ này, trên đụng thiên la, dưới gặp địa võng. Người mệnh hỏa gặp giờ tuất, hợi là thiên la. Người mệnh thủy gặp giờ thìn tị là địa võng. Thìn thấy tị, tị thấy thìn vì địa võng. Tuất thấy hợi, hợi thấy tuất vì thiên la. Nam kị thiên la. Nữ kị địa võng. Lấy chi năm hoặc chi ngày, kết hợp với địa chi vậy là gặp ngay ‘thiên la địa võng’ chủ về lao ngục tai ương. Đại vận ngộ lưu niên đối với ngươi bất lợi.”
Nói xong, lão Lý từ trong túi của mình móc ra một cái đạo phù màu vàng, tiếp theo lại nói.
“Gần đây ngươi hắc khí che đầu, vận khí kém dễ gặp tiểu quỷ quấn thân. Cái lá bùa này cho ngươi mang theo bên mình, có thể làm tăng vận khí, mấy ngày gần đây cần chú ý đến phương diện tiền tài.”
Tô Kiến Quốc cảm ơn lão Lý, đeo bùa chú vào người.
Tô Uẩn nhìn lại, quả nhiên thấy hắc khí giữa trán của nhị thúc đã giảm đi rất nhiều.
Xem ra lão Lý này không phải chỉ là có hư danh.
Điều này làm cho Tô Uẩn sinh ra cảm giác hứng thú nồng đậm đối với Huyền học.
Lão Lý nghe nói nhờ Tô Uẩn vội vàng chạy tới đây, mới tình cờ kịp thời cứu hắn.
Lúc vừa đến đây, nàng đã bị hấp dẫn bởi mấy quyển sách ở trên kệ sách của lão.
Bây giờ lại nhìn chằm chằm không chớp mắt vào mấy quẻ tượng trên bàn của lão, không khỏi cảm thấy có chút hữu duyên.
“Đứa nhỏ này, cháu có cảm thấy hứng thú với môn huyền học này của ta không?”
“Dạ, Lý gia gia, sau này cháu có thể tới nhà ông đọc sách hay không ạ? Cháu đảm bảo nhất định sẽ ngoan ngoãn.”
A, kỳ thật khi vừa nói xong những lời này, Tô Uẩn liền cảm thấy ớn lạnh.
Tuy rằng bây giờ bề ngoài của nàng nhìn giống như đứa trẻ 10 tuổi, nhưng bên trong linh hồn lại đã 20 tuổi.
Bán manh như vậy không khỏi làm cho Tô Uẩn có chút ngượng ngùng.
“Ồ! Đương nhiên được. Cháu nếu muốn tới thì có thể tới bất cứ lúc nào, xem không hiểu cũng có thể hỏi ta.”
Lão Lý từ xưa đến nay luôn thích bộ môn Huyền học cổ xưa của Trung Hoa, trong lòng thập phần vui vẻ khi thấy Tô Uẩn cũng rất thích nó.
Vì thế mọi việc cứ như vậy định ra ….
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro