Hào Môn Trọng Sinh: Nữ Thầy Tướng Mắt Quỷ

Thu Tiểu Quỷ (3...

Phi Tú

2024-10-16 11:13:50

Bóng hình một lớn một nhỏ tiếp tục chạy chậm từ chân núi lên, bởi vì thể năng của Tô Uẩn đã đột phá, hơn nữa cũng đã thải độc nên cơ thể nhẹ nhàng hơn hẳn. Cô không tốn chút sức nào đã hoàn thành hành trình chạy một vòng chân núi.

Tô Uẩn dừng lại, thậm chí cô còn không toát chút mồ hôi nào, trong phút chốc, dường như thân thể của cô đã tốt hơn nhiều. Cô nhìn Mộc Chính Thanh ở bên cạnh rồi cởi áo khoác đang phủ trên mình ra, bởi vì bộ đồ này quá dài. Lúc Tô Uẩn mặc là nó đã quét đất, bây giờ trên áo khoác dính mấy thứ bẩn thỉu, nào là bùn, nào là đất, khiến cho cô cảm thấy ngượng ngùng.

Tô Uẩn gấp gọn quần áo lại nhưng không trả cho Mộc Chính Thanh mà nhìn đối phương rồi nói: "Đồ bẩn rồi, muội về giặt sạch rồi trả lại cho huynh." Thật ra một cô bé mười tuổi nói ra câu này thì rất kỳ quái nhưng Mộc Chính Thanh lại không hề tỏ ra kinh ngạc, hắn dường như đã biết mà gật đầu.

Hôm nay đã hoàn thành thải độc, Tô Uẩn nhìn sắc trời thì nhận ra bây giờ là giữa trưa. Lúc cô đi ra ngoài là sáng sớm, mặc dù là mùa đông nhưng không lạnh lắm, bây giờ mặt trời đã lên cao thì càng thêm nóng nực.

Hai người về đến trước phòng nhỏ của Lý Huyền Chân thì một trước một sau đi vào. Lúc bọn họ vừa mới đến phòng nhỏ thì Lý Huyền Chân đã phát hiện ra rồi, ông mở cửa ra, trong không khí có một mùi cơm chín bay phảng phất...

Trên bàn đặt mấy món xào đơn giản, Lý Huyền Chân ngồi ở vị trí chủ tọa, ông thấy Mộc Chính Thanh và Tô Uẩn trở về thì ra hiệu cho hai người họ ngồi huống. Tô Uẩn nhìn thoáng qua mấy món ăn trước mặt Lý Huyền Chân thì không hiểu sao cô lại có cảm giác không được hợp lý cho lắm. Một người nhìn rất thế ngoại cao nhân mà lại biết nấu cơm, hơn nữa nhìn món ăn thì có vẻ rất ngon. Tô Uẩn chưa nhìn thấy Lý Huyền Chân ăn cơm bao giờ, suýt nữa là cô cho rằng Lý Huyền Chân đã đặt tới cảnh giới Tích Cốc, không cần ăn cơm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dường như Lý Huyền Chân biết Tô Uẩn đang suy nghĩ điều gì, ông nói: "Cô bé, có phải con đang cảm thấy vi sư nấu cơm rất kỳ quái đúng không? Thật ra cũng chẳng còn cách nào..." Ông ấy nói đến dây rồi nhìn thoáng qua Mộc Chính Thanh đang ngồi đó rất bình thản với vẻ mặt u oán rồi nói tiếp.

"Con nhìn đi, sư huynh của con không biết nấu ăn, lại chẳng vui gì cả. Từ nhỏ đã lạnh mặt như thế rồi. Bây giờ có con rồi, sau này cơm nước của sư phụ dựa cả vào con đấy. Một bình rượu, vài món nhắm, nhìn phong cảnh núi rừng ngoài cửa sổ,..."

Tô Uẩn nhún vai rồi nhìn thoáng qua vẻ mặt nghiêm túc của Mộc Chính Thanh thì hơi khâm phục hắn, không hề có chút rung động nào đối với sư phụ cả. Bây giờ Tô Uẩn đã hiểu sư phụ nhà mình...

Tô Uẩn thở dài rồi vội vàng nói sang chuyện khác, cô bưng chén cơm nhỏ lên rồi gắp mấy đũa đồ ăn nếm thử. Mùi vị rất ngon miệng, rau quả rất non. Cô lấy tấm phù trấn áp tiểu quỷ kia ra rồi để trên mặt bàn cho Lý Huyền Chân nhìn, đồng thời cũng bắt đầu kể lại những chuyện hôm nay mình gặp.

Lý Huyền Chân nhận lấy phù tiểu quỷ của Tô Uẩn rồi đặt nó trong lòng bàn tay mà ngắm nghía

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hào Môn Trọng Sinh: Nữ Thầy Tướng Mắt Quỷ

Số ký tự: 0