Chương 10
Thất Nguyệt
2024-07-23 03:48:52
Đó là một ngày rất bình thường năm Đoàn Đoàn sáu tuổi.
Thời tiết rất tốt, Tiểu Ngư Nhi cùng Ngôn Ngôn đang thả diều ở sau hoa viên.
Lý công công dạy Đoàn Đoàn học chữ.
Ta may y phục mùa đông cho đệ đệ và nương thân.
Tiểu Ngư Nhi bỗng nhiên chạy tới.
“Khương tỷ tỷ, không xong rồi.”
"Thái hậu muốn phế đế.". Đam Mỹ Sắc
"Hiện tại đã dẫn người bao vây tiền sảnh."
Nghe đến đây, đồ may vá trong tay ta rơi xuống đất.
Sao lại như vậy?
Đoàn Đoàn dường như nhận ra có điều gì đó không ổn.
Bé chạy đến nắm tay ta nói.
"Mẫu phi, phế đế là gì thế?"
Tay ta run run, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Trong lòng ta có chút bất an, lo sợ sắp xảy ra chuyện lớn.
Chỉ có thể để Lý công công chăm sóc Đoàn Đoàn thật tốt, đi theo tiểu Ngư Nhi đến tiền sảnh xem chuyện gì đã xảy ra.
Thời tiết rất tốt, Tiểu Ngư Nhi cùng Ngôn Ngôn đang thả diều ở sau hoa viên.
Lý công công dạy Đoàn Đoàn học chữ.
Ta may y phục mùa đông cho đệ đệ và nương thân.
Tiểu Ngư Nhi bỗng nhiên chạy tới.
“Khương tỷ tỷ, không xong rồi.”
"Thái hậu muốn phế đế.". Đam Mỹ Sắc
"Hiện tại đã dẫn người bao vây tiền sảnh."
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe đến đây, đồ may vá trong tay ta rơi xuống đất.
Sao lại như vậy?
Đoàn Đoàn dường như nhận ra có điều gì đó không ổn.
Bé chạy đến nắm tay ta nói.
"Mẫu phi, phế đế là gì thế?"
Tay ta run run, không biết chuyện gì đang xảy ra.
Trong lòng ta có chút bất an, lo sợ sắp xảy ra chuyện lớn.
Chỉ có thể để Lý công công chăm sóc Đoàn Đoàn thật tốt, đi theo tiểu Ngư Nhi đến tiền sảnh xem chuyện gì đã xảy ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro