Hậu Duệ Của Hoạn Quan

Chương 4

Vụ Thập

2024-06-21 22:09:23

Trương nương tử bị Nhứ Quả đang rục rịch chực nhào qua làm cho hoảng sợ, vội vàng định ngăn bé lại. Nàng nói nhỏ bên tai Nhứ Quả: “Kia chính là Đề đốc Liên đại nhân của Đông Xưởng, con không muốn sống nữa hả?” Thật ra nàng còn muốn gọi hắn là Liên Diêm Vương cơ. Chưởng sự của Đông Xưởng là kẻ có thủ đoạn thô bạo, quyền khuynh triều dã, các vị đại thần còn tránh không kịp nữa là dân đen bình thường?

Nhưng đây không phải điều quan trọng, quan trọng là sao thái giám lại có con ruột được? Trương nương tử cảm thấy chắc là Nhứ Quả nhận lầm người, nàng không muốn đứa bé này lao ra chịu chết. Nhưng đúng lúc này, Liên Xưởng công ghìm ngựa nghiêng đầu. Dưới ánh mặt trời, dáng vẻ kia đúng là “nhẹ tựa chim hồng, uyển chuyển như rồng(*).”

(*)Trích từ Lạc thần phú của Tào Thực, câu gốc là “phiên nhược kinh hồng, uyển nhược du long”

Đôi mắt trắng đen rõ ràng của Nhứ Quả càng mở to hơn, sáng hơn. Bé siết tay đầy chắc chắn, chuẩn rồi, là cha mình, cha mình họ “Lian”(*).

(*)Chữ “Liên” và “Liêm” đều phát âm là “lian”, cha bé Quả họ Liêm, mà Liên Xưởng công họ Liên nên bé Quả nhầm =)))))

-------------

Hôm qua, Liên đại nhân và bạn tốt vừa đánh cờ trong viện vừa uống chút rượu nhạt. Lúc ngà ngà say, hắn kể về việc dạo này mình thường xuyên mơ một giấc mơ liên quan đến bầu trời.

"Ồ? Bầu trời như thế nào? Bầu trời có thể ngụ ý sự nghiệp thành công, cũng có thể ngụ ý một gia đình hạnh phúc. Không, không quan trọng, trước tiên để bần đạo tính cho huynh một quẻ." Bạn của Liên Đình là đạo sĩ, pháp hiệu là Bất Khổ. Vốn hắn định lấy hiệu là "Không chịu được khổ", nhưng tên hiệu quá dài và quá kém sang, vị sư phụ bị ép phải truyền độ(*) cùng hắn nhất định không chịu nên hắn mới chọn hai chữ "Bất Khổ".

(*)Truyền độ: nghi thức thu đồ đệ của Đạo giáo, sau lễ thì người ta chính thức nhập đạo

Không đợi Liên Đình đáp lại, thanh niên mặc đạo bào có tính cách và pháp hiệu đều chẳng hề đáng tin đã nhanh chóng móc mai rùa từ trong áo bào ra, thoạt nhìn vật ấy trông cũng có tuổi, bề mặt cái mai đã bị mài mòn tỏa ra ánh sáng dịu nhẹ.

Đạo sĩ tóc tai bù xù vừa nhét đồng xu vào trong mai rùa bằng đồng vừa đắc ý khoe khoang: "Ta nói cho huynh biết, cái mai rùa để bói toán này còn phụ thuộc vào loại rùa, tuổi rùa, rất quan trọng đấy. Tiểu đệ bất tài, vừa nhận được mai rùa từng được linh khí của lão tiên sư Tọa Vong cung bồi dưỡng. Người đầu tiên ta dùng nó để tính quẻ chính là huynh, bạn như thế đã đủ tốt chưa?"

"Cũng không cần thiết." Liên Đình nhướng mày, vẻ mặt hiện rõ hai chữ “từ chối” được viết hoa, hắn vốn không tin và cũng không muốn tin những thứ mê tín dị đoan này.

"Không! Huynh cần!" Đại sư Bất Khổ phản đối sự từ chối của Liên đại nhân.

Đại sư Bất Khổ khí thế cao bảy thước, ngoài mặt dễ tính nhưng thực ra trời sinh đã có tính cách ngang tàng. Gần đây hắn vừa tiếp xúc với Lục hào(*) nên rất hưng phấn, gặp ai cũng muốn tính cho đối phương một quẻ, kể cả bói chuẩn cũng không lấy tiền. Hắn nhắm chặt hai mắt lại, thành kính lắc hộ bạn mình trên ba cái, dưới ba cái, trái ba cái, phải cũng ba cái, nhìn khá cẩn thận nghiêm túc.



Nhưng nếu như sư phụ số khổ của hắn ở đây, có lẽ sẽ chỉ nhận xét một câu: Chả thấy có bước nào đúng.

(*)Lục hào: Lục hào là hình tướng của Kinh dịch, sử dụng quẻ gồm Càn, Khảm, Cấn, Chấn, Tốn, Ly, Khôn, Đoài, ghép với nhau tổng cộng có 64 quẻ. Mỗi quẻ đều có sáu hào tổng cộng là 384 hào cái. nói một cách dễ hiểu là một phương pháp thông qua các quẻ của hào thế dùng để đoán chuyện tương lai, nó còn có thể phản ứng và cung cấp thêm nhiều tin tức. Khi gieo sẽ gieo đài hào 6 lần ứng với các hào âm – hào dương.

Đồng xu bị lắc ra ba lần, mặt đại sư Bất Khổ cũng theo đó biến sắc ba lần. Một hồi lâu sau hắn mới nháy mắt, ra vẻ thần bí nói: "Ngũ Hành của huynh thuộc mộc, nạp vào lửa ban trưa, đây là hào Tử Tôn, là quẻ Phong Thủy Huân."

"Nói tiếng người."

"Huynh đang mang thai đó."

Liên đại nhân phất áo đứng dậy đi luôn.

Đại sư Bất Khổ vội vàng đuổi theo, nhưng không phải vì xin lỗi mà là vì kính nghiệp nên kiên trì nói: "Ta nghiêm túc đó Khê Đình, dù huynh không mang thai thì cũng sẽ có con. Ta có thể lấy Tam vị Công chúa ra thề, dựa vào quẻ tượng vừa rồi, quẻ Chấn nhiều hơn quẻ Khôn nói rõ tỷ lệ là bé trai sẽ lớn hơn. Không quá ba đến năm ngày, chắc chắn huynh và con của huynh sẽ gặp nhau."

Liên đại nhân chạy như bay, càng đi càng nhanh, chỉ sợ nhìn đối phương thêm một cái nữa thì chịu thua luôn. Thái giám như hắn đào đâu ra con trai? Hắn lại không có đam mê làm cha nuôi.

Liên Xưởng công họ Liên tên Đình, tự Khê Đình, biệt danh là... Cẩu Thặng Tử.

Hắn sinh ra ở một tòa thành nhỏ tại biên giới tây nam Đại Khải- một nơi rừng thiêng nước độc, sương gió quanh năm. "Đặc sản" nổi danh nhất Trấn Nam quê hắn chính là hoạn quan, nơi đây đã liên tục sinh ra nhiều thế hệ thái giám làm việc cho triều đình.

Nhị thúc của Liên Đình vào cung từ nhỏ, đáng tiếc sau khi có quyền có thế, ông còn chưa kịp giúp đỡ gia đình thì đã đột phát bệnh hiểm nghèo qua đời. Là con thứ hai trong nhà, Liên Đình cũng có số phận tương tự.

Sau khi hắn vào cung, nhờ có ân tình cũ của nhị thúc nên hắn mới có cơ hội đi học ở Nội Thục đường(*), rồi lại vì biết chữ nên may mắn được hầu hạ bên cạnh Dương Hoàng hậu, không lâu sau đã thăng lên thành thái giám tổng quản của Trường Xuân cung.

(*) Nội Thục đường: nơi học của thái giám thời Minh.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Duệ Của Hoạn Quan

Số ký tự: 0