Hậu Duệ Kiếm Thần

Chương 16

Thanh Phong

2024-09-10 08:55:43

... Sau khi rời khỏi đại điện, Diệp Quân đi thẳng tới viện của Diệp Khải, vừa vào viện đã gặp Diệp Khải.

Nhìn thấy Diệp Quân, Diệp Khải hơi ngẩng ra, sau đó khẽ cúi đầu hành lễ: "Diệp Quân ca!"

Diệp Quân xoè bàn tay ra, quyển công pháp cấp Địa còn lại bay tới trước mặt Diệp Khải: "Cho đệ!"

Diệp Khải ngây người, y mở ra xem thử, thoáng chốc, sắc mặt y đã thay đổi: "Diệp Quân ca, đây là..."

Diệp Quân nói: "Chăm chỉ tu luyện, gia tộc họ Diệp cần ta, cũng cần đệ!"

Nói rồi hắn quay người đi!

Trong viện, Diệp Khải nhìn quyển công pháp cấp Địa trong tay, mãi sau mới lắc đầu cười: "Sư phụ..."

Lúc này, một giọng nói bỗng vọng từ trong cơ thể y ra: "Người này tuyệt đối không phải là nhân vật tầm thường, tương lai chắc chắn sẽ tung hoành thiên địa!"

Diệp Khải cười khổ.

Giọng nói kia tiếp tục: "Ta biết con cũng muốn dẫn dắt gia tộc họ Diệp đi lên đỉnh cao, mà hắn cũng vậy, nếu đã thế thì sao con không bắt tay với hắn?"

Diệp Khải rơi vào im lặng.

Giọng nói đó tiếp tục thuyết phục: "Ta biết con không chịu thua kẻ khác, nhưng nếu đã không bằng người ta thì phải dứt khoát nhận thua, tuyệt đối không được nảy ý đố kỵ, tránh đi nhầm đường. Con hiểu chưa?"

Diệp Khải nghiêm mặt đáp: "Hiểu rồi ạ!"

...

Diệp Quân ra núi phía sau Diệp phủ, hắn ngồi xếp bằng rồi lấy Tiểu Tháp ra.

Diệp Quân nhìn Tiểu Tháp: "Tháp gia, ngươi không có gì muốn nói với ta à?"

Tiểu Tháp im lặng.

Diệp Quân hơi nhíu mày.

Tiểu Tháp trầm giọng nói: "Ngươi sắp gặp nguy rồi!"

Diệp Quân ngẩn người ra.

Tiểu Tháp tiếp tục nói: "Ngươi tưởng yêu thú cho ngươi lợi ích, đồng thời thể hiện thái độ hoà hảo với ngươi thì ngươi an toàn rồi sao?"

Diệp Quân do dự một lát rồi hỏi: "Sao lại nói vậy?"

Tiểu Tháp hạ giọng than: "Nhóc con, bây giờ ngươi đang ở trong tình thế cực kỳ nguy hiểm! Tuy yêu thú kia tỏ thái độ tốt với ngươi, nhưng cũng có nghĩa là hành tung của ngươi có khả năng sẽ bị bại lộ. Nếu hành tung bị bại lộ, ngươi biết hậu quả sẽ là gì không?"

Diệp Quân trầm giọng hỏi: "Mẫu thân của ta đâu?"

Tiểu Tháp trầm mặc.

Diệp Quân híp đôi mắt: "Bị giết hại rồi à?"

Tiểu Tháp đáp: "Cũng không phải vậy, có lẽ mẫu thân của ngươi đang bị cầm tù!"

Bị cầm tù!

Diệp Quân nhíu chặt mày.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tiểu Tháp tiếp tục lấp liếm: "Tóm lại, ngươi phải nỗ lực tu luyện, nếu không một khi để bọn họ phát hiện ra ngươi thì ngươi sẽ xong đời! Thế nên ngươi buộc phải trở nên cường mạnh trước khi bọn họ phát hiện ra ngươi, phải mạnh hơn cả con yêu thú kia, chỉ có như vậy thì tương lai ngươi mới có khả năng đối kháng với bọn họ!"

Diệp Quân hơi nhíu mày: "Cha ta thì sao? Lẽ nào ông ấy không lo?"

Tiểu Tháp đáp: "Cha ngươi là kẻ đến ở rể, ăn bám phụ nữ!"

Diệp Quân: "..."

Tiểu Tháp khẽ than: "Tình cảnh của ngươi bây giờ rất tệ, không chỉ mình ngươi, gia tộc họ Diệp cũng đang nguy cấp! Nếu bọn họ phát hiện ra thì cả ngươi và gia tộc họ Diệp đều sẽ xong đời, thực lực của bọn họ là thứ ngươi chẳng đời nào tưởng tượng ra được. Ngươi thấy con yêu thú kia rất mạnh rồi phải không? Nhưng ta nói cho ngươi biết, trước mặt bọn họ thì nó chỉ là con sâu cái kiến!"

Con sâu cái kiến!

Diệp Quân chậm rãi khép mắt lại, phải thừa nhận rằng hắn cảm thấy vô cùng áp lực.

Yêu thú cấp Đế kia chỉ cần dùng một ánh mắt là đã suýt giết chết bọn họ, thế mà trong mắt đám người kia, nó chỉ yếu ớt như con sâu cái kiến!

Đúng là núi cao còn có núi cao hơn!

Diệp Quân hít sâu vào một hơi, rồi nói: "Tháp gia, bây giờ ta có thể vào tháp tu luyện không?"

Tiểu Tháp trả lời: "Ta vẫn chưa thể mở thế giới này cho ngươi được!"

Diệp Quân nói: "Ta có tử tinh với kim tinh!"

Tiểu Tháp: "Không được, dù là tử tinh với kim tinh thì cũng không có tác dụng trợ giúp gì quá lớn đối với ta, còn không bằng để lại cho ngươi dùng!"

Diệp Quân hơi ngây ra: "Tử tinh với kim tinh mà cũng không có tác dụng với ngươi sao?"

Tiểu Tháp trả lời: "Đúng vậy, thương thế của ta rất nghiêm trọng, hơn nữa còn mất đi một vài công năng".

Diệp Quân hỏi: "Bị bọn họ đánh ra nông nỗi này sao?"

Tiểu Tháp trả lời: "Đúng vậy!"

Diệp Quân trầm giọng: "Ngươi thảm thật!"

Tiểu Tháp: "..."

Một lát sau, Diệp Quân ngồi xếp bằng trên đất, tiến vào cảnh giới Vạn Pháp.

Lúc trước gặp Trịnh Lâm với Nam Thanh Việt kia khiến hắn hiểu được một đạo lý, chính là thế giới này vô cùng tuỳ hứng!

Thế lực càng lớn mạnh thì càng tuỳ hứng!

Trong mắt bọn họ, những kẻ yếu ớt hơn mình, họ đều có thể tuỳ ý chém giết!

Đạo lý?

Đứng trước thực lực tuyệt đối, hai chữ đạo lý sao mà mong manh đến vậy!

Còn gia tộc kia của mình thì càng thần bí.

Đương nhiên, hắn vẫn chưa hiểu lắm về cha mình, một người đàn ông sao có thể ăn bám phụ nữ được chứ?

Người nào đó: "..."

Trong Tiểu Tháp, giọng nói bí ẩn kia đột nhiên vang lên: "Ngươi chơi kiểu này không sợ xảy ra chuyện à?"

Tiểu Tháp bình tĩnh trả lời: "Không thì thế nào? Nói toàn bộ sự thật với hắn sao? Ngươi không sợ hắn trở thành kẻ như cha hắn sao? Đi đến đâu thì thế giới đó bị huỷ diệt, sau đó chuyển đến thế giới tiếp theo? Hầy, thời đại thay đổi rồi! Kiểu đó không hợp thời nữa rồi!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giọng nói bí ẩn kia trầm lặng.

Tiểu Tháp lại nói: "Nhóc con này thật sự rất khá, đừng để phí nhân tài!"

Giọng nói bí ẩn kia lại khẽ thở dài.

Lúc này, Diệp Quân đang tu luyện bỗng dưng ngẩng đầu. Tầng mây ở phía chân trời bị xé ra, sau đó một người phụ nữ đột nhiên bay tới, chớp mắt người đó đã xuất hiện trước mặt hắn.

Người phụ nữ trông có vẻ mới ngoài hai mươi, mặc một chiếc váy trắng như mây, tóc dài buông xoã, ngũ quan tinh tế đến mức hoàn hảo, tay phải cầm một chiếc quạt giấy, bên eo có đeo một chiếc hồ lô rượu, trông vừa tuyệt mỹ vừa có nét phóng khoáng.

Diệp Quân ngây cả người.

Đẹp quá!

Đây là cảm giác đầu tiên của hắn!

Nhưng chẳng mấy chốc, hắn thầm cảnh giác trong lòng!

Thực lực của người phụ nữ này sâu không lường được!

Là cường giả mạnh nhất hắn từng được gặp, trừ yêu thú cấp Đế kia ra!

Người phụ nữ nhìn Diệp Quân: "Ngươi là Diệp Quân?"

Diệp Quân gật đầu hỏi: "Tiền bối là?"

Người phụ nữ cười đáp: "Ta là Phí Bán Thanh, là đạo sư của Tiểu Ca!"

Diệp Quân chớp mắt hỏi: "Có chuyện gì không ạ?"

Phí Bán Thanh nhìn Diệp Quân chằm chằm: "Ta không lãng phí thời gian nữa! Lần này ta đến tìm ngươi là vì một việc, đó là muốn ngươi huỷ bỏ hôn ước giữa ngươi với Tiểu Ca! Tiểu Ca sắp đạt tới cảnh giới Chân Pháp rồi, với thể chất đặc biệt của nó thì chẳng bao lâu nữa sẽ đạt đến cảnh giới Thần Anh thôi!"

Nói rồi, bà ấy lấy hô lô rượu ra uống một hơi, rượu từ từ tràn theo khoé miệng ra ngoài, cảnh tượng thật sự không dành cho trẻ em.

Diệp Quân không nói gì.

Sau khi uống rượu xong, Phí Bán Thanh tiếp tục nói: "Có thể nói, chỉ cần nó đạt đến cảnh giới Thần Anh, thế thì nó sẽ là chủ tịch học viên trong lứa này của bọn ta. Đồng thời sẽ đại diện cho chúng ta tới hệ ngân hà tham gia cuộc tỷ võ mười năm một lần! Mà ở đó, nó sẽ có cơ hội quen biết nhiều người ưu tú hơn, cũng sẽ có nhiều tài nguyên hơn. Chỉ một câu thôi, nó sẽ ngày càng ưu tú hơn!"

Diệp Quân chỉ nhìn Phí Bán Thanh, vẫn không nói gì.

Phí Bán Thanh lại hớp một ngụm rượu, sau đó nói: "Con người ta rất thực tế, người thực tế nói lời thật lòng! Nhóc con, ngươi và Tiểu Ca không phải là người cùng một thế giới, nếu ngươi vẫn cứng đầu cứng cổ muốn ở bên cạnh nó, ngươi sẽ phát hiện tương lai của hai ngươi sẽ cực kỳ đau khổ!"

Nói rồi, bà ấy nhìn Diệp Quân, lại nói: "Bây giờ nó còn trẻ, suy nghĩ non nớt, nhưng sau này, lúc cách biệt giữa ngươi và nó ngày càng xa, ngươi sẽ thấy hai người không cùng đẳng cấp mà ở bên nhau, sẽ là chuyện đau khổ và tuyệt vọng đến nhường nào! Hơn nữa, nếu hai ngươi đến với nhau, ngươi sẽ không có đường sống đâu! Vì nó không chỉ sở hữu tài năng xuất chúng mà lại còn xinh đẹp như thế, ngươi biết có bao nhiêu người ở thư viện Quan Huyên theo đuổi nó không? Bọn nó không chỉ có thực lực đáng nể mà còn có gia cảnh hùng mạnh..."

Lúc này, Diệp Quân đột nhiên xoè tay ra.

Vù!

Một thanh kiếm chợt bay từ cơ thể hắn ra, sau đó vững vàng rơi vào lòng bàn tay hắn, sau đó, một luồng kiếm thế mạnh mẽ bao trùm lấy Phí Bán Thanh!

Phí Bán Thanh nhìn chằm chằm thanh kiếm trong tay Diệp Quân, tay phải bà ấy siết chặt hồ lô rượu, chút rượu còn chưa kịp nuốt chậm rãi chảy ra từ khoé miệng, cảnh tượng thật đẹp...

Hồi lâu sau, Phí Bán Thanh thả hồ lô rượu ra, cười nói: "Diệp công tử, xem như vừa nãy ta chưa nói gì, hãy để ta nói lại!"

Nói rồi, bà ấy đột nhiên bước tới gần Diệp Quân, tay phải nắm lấy tay hắn, ánh mắt nóng rực: "Làm đệ tử của ta, ta sẽ làm chủ hôn cho ngươi với Tiểu Ca, ai dám ngăn cản, chính tay ta sẽ bóp nát bi của kẻ đó!"

Diệp Quân: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hậu Duệ Kiếm Thần

Số ký tự: 0