Chương 2226
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2226
Vừa dứt lời, vô số người cũng phụ họa theo.
Dạ Quân nhìn Dạ Cổ, không nói gì.
Ông ta biết chuyện này không hợp quy tắc, nhưng ông ta cũng không còn cách nào khác, nếu không giải quyết sớm chuyện này thì sẽ có biến cố.
Dạ Cổ nói tiếp: “Bệ hạ, hôn sự của công chúa không chỉ là chuyện riêng của bệ hạ, mà còn liên quan đến thể diện của đế quốc Vĩnh Dạ. Chúng ta cũng không nhìn ra được thành ý của vũ trụ Quan Huyên… chúng ta không biết gì về vị Diệp công tử này. Nếu bất cẩn, người ta sẽ nghĩ không ai cần công chúa của đế quốc Vĩnh Dạ…”
Dạ Quân nhíu mày, ông ta không thể phản bác, ông ta nhìn những người đứng sau Dạ Cổ, rất nhiều thế gia và giới chủ đều đứng về phía Dạ Cổ.
Lúc này, không khí vui mừng trong đại điện đã trở nên nghiêm trọng.
Dạ Quân nhìn Diệp Quân, Diệp Quân mỉm cười, tỏ ý an tâm.
Nhìn biểu hiện của Diệp Quân, Dạ Quân cũng yên tâm hơn.
Một người đàn ông trung niên bước vào trong điện, người đó chính là chủ nhân bút Đại Đạo.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn thấy chủ nhân bút Đại Đạo, rất nhiều người cau mày vì bọn họ không biết chủ nhân bút Đại Đạo.
Chủ nhân bút Đại Đạo đi tới trước mặt Dạ Cổ: “Ngươi chính là Dạ Cổ à?”
Dạ Cổ khẽ nhíu mày: “Ngươi là ai?”
Chủ nhân bút đại đạo đưa tay lên ấn xuống.
Bịch!
Dạ Cổ bị ép quỳ trên mặt đất.
Sắc mặt của người trong điện thay đổi, mấy luồng khí tức phóng về phía chủ nhân bút Đại Đạo, chủ nhân bút Đại Đạo phất tay áo, mấy luồng khí tức kia lập tức biến mất.
Thấy vậy, mọi người đều bất ngờ.
Dạ Quân ngồi trên ghế rồng nói: “Mọi người đừng lỗ mãng, vị này là chủ nhân bút Đại Đạo!”
Chủ nhân bút Đại Đạo!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nghe vậy, người trong điện đều sững sờ.
Đương nhiên bọn họ biết chủ nhân bút Đại Đạo, nhờ người này mà tổ tiên đế quốc Vĩnh Dạ mới có thể thành lập đất nước.
Người này vẫn còn sống sao?
Chủ nhân bút Đại Đạo nhìn người trong điện rồi nói: “Còn ai có vấn đề gì không? Bước ra cùng nói chuyện!”
Mọi người nhìn Dạ Cổ đang bị trấn áp trên mặt đất, im lặng không nói gì.
Dưới chiếc khăn trùm đầu màu đỏ, Dạ Nam Tình liếc nhìn chủ nhân bút Đại Đạo cách đó không xa, không nói gì.
Cảm nhận ánh mắt của cô gái, mí mắt chủ nhân bút Đại Đạo giật giật, vội vàng đi qua một bên: “Tiếp tục bái đường đi!”
Nữ quan nói: “Nhất bái…”
Chẳng mấy chốc, ba bái đã kết thúc.
Sau khi bái đường xong, nữ quan nói: “Đưa vào động phòng…”
Dưới ánh mắt của mọi người, Diệp Quân dẫn Dạ Nam Tình vào bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro