Chương 2356
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2356
Bạch Tướng Đế Tôn nhìn chằm chằm Đại Kiếm Đế Quân: “Bà ta sắp đột phá rồi!”
Đột phá!
Nghe thấy lời này, hai người nhóm Nguyên Thiên Đế Tôn nhất thời hít sâu một hơi.
Bây giờ Đại Kiếm Đế Quân đã là Đế Quân, còn đột phá nữa…
Oanh!
Lúc này, trong cơ thể Đại Kiếm Đế Quân ở phía xa chợt bộc phát ra một luồng kiếm thế hoàn toàn mới.
Đột phá!
“Xong rồi!”
Giọng nói của Tiểu Tháp chợt vang lên: “Tiểu chủ… Hay là chúng ta gọi người đi! Nếu ngươi sợ làm trái với bản tâm cũng không sao, để ta gọi… Không phải khoác lác đâu, dù là Ngũ Kiếm cũng phải nể mặt Tiểu Tháp ta một chút đấy…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân không để ý tới Tiểu Tháp, hắn hóa thành một luồng kiếm quang rồi biến mất tại chỗ.
Phập!
Một âm thanh xé toạc sắc nét bỗng nhiên vang lên.
Sau khi Diệp Quân biến mất, sắc mặt nhóm Nguyên Thiên Đế Tôn đều biến sắc, bởi vì bọn họ cảm nhận được luồng khí thế đáng sợ.
Sức mạnh của nhát kiếm này mạnh hơn gấp nhiều lần so với vừa rồi.
Mọi người đều bị sốc!
Ba lần thời không chồng chéo liên tiếp!
Đây là cực hạn mà Diệp Quân có thể làm được hiện tại.
Cực hạn của hắn và Ngao Thiên Thiên.
Khi nhát kiếm này chém ra, nét mặt tất cả mọi người đang có mặt đều thay đổi, lúc này Đại Kiếm Đế Quân chuẩn bị đột phá, không thể đỡ nổi nhát kiếm này.
Mà nhóm Nguyên Thiên Đế Tôn cũng không thể giúp được gì.
Xa xa, Đại Kiếm Đế Quân chuẩn bị đột phá ngẩng đầu nhìn kiếm của Diệp Quân phóng tới, con ngươi co rút lại thành đầu mũi kim, sau đó sắc mặt bà ta tái nhợt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà ta biết là mình không thể đỡ được nhát kiếm này.
Nếu bà ta có thể đột phá thì đỡ nhát kiếm này không thành vấn đề.
Nhưng giờ khắc này, bà ta vẫn chưa thực sự đột phá, một kiếm này đủ để giết chết bà ta.
Hiển nhiên Diệp Quân không muốn cho bà ta đột phá!
Chỉ cần cho bà ta hơn mười giây là bà ta có thể nghịch thiên cải mệnh, đạt tới một tầm cao mới, tiếc là Diệp Quân sẽ không cho bà ta cơ hội này.
Tuy rằng chắc chắn phải chết, nhưng Đại Kiếm Đế Quân vẫn không lựa chọn ngồi yên chờ chết, bà ta xoay cổ tay, cầm cự kiếm định lao về phía Diệp Quân, nhưng lúc này Diệp Quân đột nhiên dừng lại, quay người lại vung một kiếm về phía chân trời xa.
Ầm!
Nhát kiếm này vừa bay ra, tinh vực mấy trăm vạn trượng phía xa bỗng chốc sụp đổ thành cát bụi.
Tất cả mọi người đều choáng váng!
Thế này là thế nào?
Mấy người phía Nguyên Thiên Đế Tôn nhíu mày, trong mắt cũng đầy vẻ nghi ngờ.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro