Chương 2368
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2368
Trốn?
Trốn đi đâu?
Lúc này, Ngao Thiên Thiên đột nhiên nói: “Ta có thể đối phó với những con Ám Long đó!”
Đôi mắt của Diệp Quân sáng lên.
Ngao Thiên Thiên có truyền thừa của rồng tổ, lại còn được huyết mạch của hắn hỗ trợ, hắn biết đối với yêu thú, huyết mạch rất quan trọng.
Nghĩ đến đây, Diệp Quân quyết định thử một lần!
Diệp Quân nhìn về phía lão già gầy gò trước mặt: “Tiền bối, ta giao cho ông năm Tổ Nguyên, ông cùng hai vị tiền bối Nam Chủ giúp ta ngăn chặn mấy vị Đế Quân và Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả kia, không nhiều, một canh giờ thôi!”
Ông lão gầy guộc cau mày: “Ngươi muốn một mình chống lại tất cả Ám Long Vệ?”
Diệp Quân gật đầu: “Đúng!”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông lão gầy gò nhìn chằm chằm Diệp Quân: “Ngươi chắc chắn chứ?”
Diệp Quân cười nói: “Đúng!”
Ông già gầy gò từ từ nắm chặt tay lại.
Năm đạo Tổ Nguyên!
Phải nói rằng, nó rất cám dỗ ông ta!
Đáng tiếc lại là ghi sổ.
Nhưng chẳng nhẽ chủ nhân bút Đại Đạo sẽ quỵt chắc?
Chắc chắn không!
Cường giả ở cấp độ này nhất định rất coi trọng chữ tín.
Sau khi nghĩ đến đây, lão già gầy gò nhìn về phía Diệp Quân: “Ta giúp ngươi trì hoãn nửa giờ, nhưng chỉ nửa giờ thôi. Sau khi xong chuyện, đợi ngươi gặp được chủ nhân bút Đại Đạo. . . ”
Diệp Quân: “Ta hiểu rồi, khi ta gặp được chủ nhân bút Đại Đạo, ta sẽ nói ông ta đưa cho tiền bối năm đạo Tổ Nguyên. Tiền bối không cần tin vào danh dự và nhân phẩm của ta, nhưng nên tin vào danh dự và nhân phẩm của chủ nhân bút Đại Đạo”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ông lão gầy gò nhìn chằm chằm Diệp Quân, một lúc sau mới nói: “Ta tin tưởng nhân phẩm của ngươi, dù sao đây cũng là tiền mồ hôi nước mắt của ta”.
Diệp Quân: “…”
Lão già gầy gò không nói nhảm nữa, ông ta ngửa đầu nhìn chân trời nói: “Hai vị Đế Quân, chút nữa ta sẽ dùng trận pháp mạnh mẽ trấn áp ba vị Đế Quân cùng đám Tuế Nguyệt Nghịch Lưu Giả, còn hai người đến ngăn cản bọn họ”.
Hồng Bào Đế Quân cùng Nam Chủ gật đầu nói: “Được”.
Diệp Quân nhìn Hồng Bào Đế Quân và Nam Chủ, nghiêm túc nói: “Đừng lo, hai vị tiền bối, Tổ Nguyên, hai vị cũng sẽ có”.
Lúc này chỉ có thể vẽ bánh to.
Nếu không vẽ bánh, sẽ không ai liều mạng cả!
Về phần cái bánh này có phải là thật hay không… Dù sao cũng là do chủ nhân bút Đại Đạo xuất tiền mà.
Chủ nhân bút Đại Đạo: “…”
Nghe được lời nói của Diệp Quân, Hồng Bào Đế Quân và Nam Chủ vô cùng vui mừng.
Đối với Tổ Nguyên này, bọn họ đương nhiên muốn, nhưng lại không có gan lên tiếng, hiện tại Diệp Quân đã chủ động nói ra, bọn họ làm sao có thể không vui?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro