Chương 2545
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2545
Chương 2545
Linh của thần ấn trừng mắt nhìn chằm chằm hai tỷ đệ Diệp Quân: “Nếu không phải do thực lực của ta còn chưa khôi phục, hai người các ngươi…”
Nói đến đó, cô ta đột nhiên hấp tấp lùi về phía sau cả nghìn trượng, bởi vì cô ta nhìn thấy Diệp An đã siết nắm đấm.
Diệp Quân liếc nhìn linh của thần ấn một cái, nói ngắn gọn: “Từ nay, ngươi được tự do”.
Dù sao thì bảo vật trong thần ấn đã bị hắn lấy hết, bỏ vào Tiểu Tháp rồi, thần ấn này với hắn mà nói, có cũng được, không có cũng chẳng sao.
Có bảo vật gì, để ở chỗ Tháp gia đương nhiên phải an toàn hơn chỗ khác.
Tất nhiên, cũng phải đề phòng Tháp gia tham ô.
Tiểu Tháp: “…”
Nghe Diệp Quân nói thế, linh của thần ấn sửng sốt cả người, ý là sao? Người này, nói không cần mình nữa?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân nói xong liền kéo tay Diệp An rời đi.
Thấy thế, Mộc Nguyên cùng hai vị thần tướng chỉ chần chừ giây lát liền cất bước đi theo.
Tội nữ nhìn về phía linh của thần ấn còn đang ngây người ở nơi xa, lắc lắc đầu, cũng đi theo đám người Diệp Quân.
Vị linh của thần ấn này quá coi trọng bản thân rồi.
Cô ta còn chưa hiểu ra, hai tỷ đệ kia thật sự không để mắt tới cô ta lắm đâu.
Thấy Diệp Quân cùng những người kia đã rời đi, sắc mặt linh của thần ấn tức thì trở nên cực kì khó coi.
Thực ra cô ta chưa hề nghĩ đến chuyện rời đi tự do, bởi vì Thần Nhất đưa cô ta cho Diệp Quân chắc chắn phải có thâm ý nào đó, linh của thần ấn hoàn toàn tín nhiệm mọi quyết định của Thần Nhất. Chỉ có điều, cô ta không có ý định nhận Diệp Quân làm chủ nhân, hoặc nói cách khác, cô ta mong muốn trong quá trình hợp tác với Diệp Quân, chính cô ta mới nắm giữ vai trò chủ đạo.
Song điều cô ta không ngờ tới là, thiếu niên kia lại hoàn toàn không để mắt tới cô ta.
Quá khinh người rồi.
Bên kia.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân dẫn đám người bay lên tinh không, tìm kiếm hồi lâu vẫn không tìm được đường ra.
Dù tất cả đã hợp lực phá vỡ thời không cũng không thể thoát được, vì chỉ trong tích tắc, thời không đã được chữa trị như cũ.
Điều này khiến Diệp Quân rất đau đầu.
Thần Đồ này cũng lắm chiêu ghê.
“Hừ!”
Đúng lúc này, một tiếng hừ lạnh từ phía bên kia truyền đến tai mọi người.
Đám người quay lại nhìn, nhận ra đó chính là linh của thần ấn.
Diệp Quân liếc nhìn linh của thần ấn, hỏi: “Có phải ngươi lại muốn ăn đòn nữa đúng không?”
Linh của thần ấn căm tức trừng mắt với Diệp Quân: “Nếu không phải vì tu vi của ta còn chưa khôi phục thì loại như ngươi, ta chấp 100”.
Diệp Quân thản nhiên vặn lại: “Thật à?”
Thấy thái độ của Diệp Quân vẫn không mặn mà gì, linh của thần ấn nổi giận: “Không tin, ngươi hỏi thử lão già bên kia xem”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro