Chương 2880
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2880
“Im miệng!”
Hư ảnh lạnh lùng nhìn thoáng qua Mộc Nguyên.
Mộc Nguyên giận dữ nói: “Thánh Thú ông điên rồi sao? Cậu ấy là người thừa kế do Thượng Thần chọn, ông muốn cướp đồ của hắn có từng nghĩ tới Thượng Thần chưa?”
Hư ảnh lạnh lùng nhìn chằm chằm Mộc Nguyên: “Nếu ông còn không chịu im miệng lát nữa ta sẽ nuốt sống ông!”
“Súc vật!”
Mộc Nguyên giận dữ mắng: “Đồ súc vật không có não nhà ngươi, ngươi cho rằng ông đây đang mắng ngươi à? Ông đây là đang cứu ngươi đấy đồ ngu…”
“Láo xược!”
Hư ảnh kia giận dữ vung tay áo, một khí thế đáng sợ kéo về phía mng, khí thế yêu thú mạnh mẽ lập tức chấn động khiến toàn bộ tinh không sôi trào.
Cảnh giới Thần Đạo bốn phần thần tính!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mà vào khoảnh khắc hư ảnh kia ra tay, Diệp Quân đột nhiên vung tay áo để kiếm Thanh Huyên bay đi.
Oanh!
Hư ảnh kia lập tức bị chém lùi xa cả vạn trượng, ông ta vừa dừng lại đã có tiếng rắc rắc vang lên do thứ gì đó nứt ra.
Hư ảnh kia ngẩng đầu nhìn về phía Diệp Quân với ánh mắt khó tin: “Thanh kiếm này của ngươi là kiếm gì mà có thể chém vỡ thân thể của ta…”
Diệp Quân lạnh nhạt nhìn thoáng qua hư ảnh, sau đó hoá thành một tia kiếm quang biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Thấy Diệp Quân ra tay, Mộc Nguyên lắc đầu thở dài: “Ta thật sự muốn cứu ngươi mà!”
Thấy Diệp Quân đánh tới, sắc mặt thánh thú lập tức biến đổi.
Nếu là vừa nãy, thánh thú còn khá coi thường Diệp Quân, nhưng giờ phút này, thánh thú đã bắt đầu cảm thấy hơi kiêng dè.
Chỉ một nhát kiếm đã có thể phá tan cơ thể của thánh thú!
Người trước mắt thật sự chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân thôi sao?
Sao có thể chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngay lúc thanh thú đang cảm thấy khó tin, thanh kiếm của Diệp Quân đã giết tới trước mặt.
Hư ảnh không dám lơ đễnh, lập tức hét lên, bất chợt đấm một cú về phía Diệp Quân.
Hư ảnh vẫn lựa chọn cách đối đầu trực diện!
Hư ảnh không tin người chỉ đạt tới cảnh giới Đế Quân ở trước mặt này lại có thể vượt qua mình!
Hư ảnh muốn thử một lần.
Phịch!
Khi nắm đấm và thanh kiếm vừa tiếp xúc, một người một thú liên tục bị đẩy lui, lúc hư ảnh lùi lại, cánh tay bỗng nổ tung thành từng mảnh, không chỉ vậy, cơ thể bị nứt ra giống như mạng nhện, máu tươi chậm rãi chảy ra, trông vô cùng kinh khủng.
Hư ảnh mới vừa dừng lại, còn chưa kịp phản ứng, một thanh kiếm đã đâm thẳng vào giữa trán.
Ầm!
Hư ảnh bị cố định tại chỗ, không thể động đậy.
“Khoan đã!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro