Chương 2895
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2895
Dĩ nhiên cô ấy ngại chủ động trong chuyện này, khoảng thời gian này Diệp Quân vội vàng chiến đấu và vội vàng tu luyện, không có thời gian nghĩ đến mấy chuyện này.
Nhị Nha lạnh nhạt nhìn Ngao Thiên Thiên, sau đó nói: “Có cần bỏ thuốc cho nó không?”
Ngao Thiên Thiên: “?”
Cuối cùng Nhị Nha chỉ đành từ bỏ ý định trước sự phản đối quyết liệt của Ngao Thiên Thiên.
Thật ra cô bé rất muốn bỏ thuốc cho Diệp Quân, cũng không có ý đồ gì khác, chỉ cảm thấy rất vui.
Thấy Nhị Nha gật đầu, Ngao Thiên Thiên thở phào vì cô ấy biết Nhị Nha có thể làm ra bất cứ chuyện gì.
Bỏ thuốc!
Nghĩ đến đây Ngao Thiên Thiên lắc đầu khẽ cười, hình như khá thú vị đấy.
Nhị Nha bỗng nói: “Tiến đến cảnh giới Nhân Đạo thôi”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ngao Thiên Thiên không suy nghĩ nữa, sau đó gật đầu.
Tiếp tục tu luyện.
…
Khu vực Cổ Hoang.
Trong dãy núi Bắc Tề, Bắc Phong cung kính đứng trong một đại điện, cách trước mặt ông ta không xa là một người đàn ông trung niên, người đàn ông trung niên mặc một bộ áo dài khá rộng, khí chất bá đạo không giận mà uy.
Người này chính là Bắc Tề Vương, một trong bốn yêu vương của khu vực Cổ Hoang.
Bắc Tề Vương nhìn Diệp Quân: “Ngươi thua rồi à?”
Sắc mặt Bắc Phong hơi khó coi: “Đúng thế, người này có một thanh thần kiếm, thần kiếm đó có thể dễ dàng phá vỡ phòng vệ của ta”.
Không thể không nói, ông ta cũng hơi ấm ức, cho dù Diệp Quân có thần vật gì, ông ta bị một cường giả cảnh giới Đế Quân đánh bại chắc chắn ông ta sẽ trở thành trò cười của khu vực Cổ Hoang.
Nhưng cũng không còn cách nào khác, ông ta vẫn quyết định quay về nói sự thật vì ông ta nhận ra thanh niên này thật sự không đơn giản, hơn nữa lai lịch của hắn cũng không tầm thường, gia tộc bình thường không thể đào tạo ra được một thiên tài yêu nghiệt như vậy.
Bắc Tề Vương đứng dậy: “Chắc là vật Thần Nhất để lại cho hắn”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thần Nhất!
Bắc Phong im lặng một lúc, người này là người cực kỳ lợi hại, thời đại của Thần Nhất, dù là khu vực Cổ Hoang cũng phải cúi đầu trước người này.
Hết cách rồi, mười phần thần tính quả thật quá hoang đường.
Bây giờ điều họ có thể điều tra là Diệp Quân là người truyền thừa của Thần Nhất.
Bắc Phong bỗng nói: “Triệu hồi Thần Dã”.
Một ông lão lui ra ngoài, không lâu sau, Thần Dã bước vào trong điện.
Thần Dã nhìn Bắc Tề Vương đang ngồi ở vị trí giữa, ánh mắt lóe lên vẻ phức tạp, hơi cúi người.
Bắc Tề Vương nhìn Thần Dã: “Ngươi từng qua lại với Diệp Quân, nói một chút về người này xem”.
Sắc mặt Thần Dã trở nên nghiêm trọng, khu vực Cổ Hoang muốn ra tay với Diệp Quân thật rồi.
Bắc Phong liếc nhìn Thần Dã, bây giờ ông ta cũng hơi tò mò về Diệp Quân đó.
Thần Dã trầm giọng nói: “Ta cũng không biết thân phận thật của hắn, nhưng người này cực kỳ không đơn giản, vì còn một ác thú và Linh Tổ đi theo bên cạnh hắn”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro