Chương 2917
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2917
Thần Lăng nhìn chằm chằm vào Tiểu Bạch với đôi mắt đầy tham lam.
Nhìn thấy ánh mắt của Thần Lăng, Tiểu Bạch ngay lập tức vùng vẫy bàn chân nhỏ của mình.
Thần Lăng không hiểu gì.
Nhị Nha bình tĩnh nói: “Nó nói ngươi nhìn gì mà nhìn”.
Thần Lăng hơi nheo mắt lại: “Linh Tổ?”
Nhị Nha khẽ liếc nhìn Thần Lăng, sau đó gật đầu: “Đúng vậy, ngươi muốn cướp không?”
Nói đến đây, cô bé chợt trở nên phấn khích.
Muốn cướp không?
Thần Lăng sững sờ, thẳng thắn vậy sao?
Thành thật mà nói, ông ta cũng có ý nghĩ này.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Linh Tổ đấy!
Phải biết rằng, dù là nhà họ Thần cũng không có Linh Tổ, nếu lấy được nó về…
Nghĩ đến đây, Thần Lăng chậm rãi nắm chặt tay phải của mình.
Nhưng lúc này, Thần Tuyết đột nhiên nói: “Đại trưởng lão”.
Thần Lăng quay lại nhìn Thần Tuyết, cô ta lắc đầu.
Thần Lăng im lặng.
Thần Tuyết ngước nhìn Nhị Nha ở phía xa, ánh mắt nghiêm túc, bởi vì cô ta phát hiện khi cô bé trước mặt nói chuyện cướp giật, không những không sợ hãi mà ngược lại còn vô cùng phấn khích, như thể rất háo hức muốn có người tới cướp.
Lúc này, Thần Lăng cũng phát hiện ra có gì đó không đúng lắm, bởi vì cô bé trước mặt khiến ông ta cảm nhận được mối nguy hiểm.
Hơn nữa, ông ta không cảm nhận được cảnh giới của cô bé.
Vẻ mặt của Thần Lăng cũng hơi nghiêm trọng.
Nhị Nha đột nhiên nói: “Các người không định cướp nữa sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói xong, cô bé liếc nhìn Tiểu Bạch.
Tiểu Bạch hiểu ý, vội vàng lấy ra một đại ấn màu vàng sậm, đại ấn này vừa được lấy ra, toàn bộ tinh hà lập tức trở nên hư ảo.
Nhìn thấy cảnh này, vẻ mặt của Thần Tuyết và Thần Lăng bỗng trở nên vô cùng nghiêm trọng.
Nhị Nha nghiêm túc nói: “Các người có cướp không?”
Hai người: “…”
Nhìn khuôn mặt nghiêm túc của Nhị Nha, Thần Tuyết hơi do dự, rồi nói: “Bọn ta không phải loại người đó!”
Nhị Nha chớp mắt, không đáp lời.
Tiểu Bạch nâng đại ấn màu vàng lên, vùng vẫy.
Thần Tuyết: “…”
Thần Lăng nhìn Tiểu Bạch và Nhị Nha trước mặt, sắc mặt u ám, không biết đang nghĩ gì.
Nói thật, ông ta rất muốn cướp, nhưng trực giác nói cho ông ta biết chuyện này không hề đơn giản như vậy, cho nên ông ta không dám liều lĩnh.
Thần Tuyết đột nhiên nói: “Các ngươi có ở cùng với Diệp Quân không?”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro