Chương 2924
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 2924
Không thể nào sống dựa theo ý muốn của một người được.
Diệp Quân rơi vào im lặng, rồi thử liên lạc với kiếm ý vô địch.
Thấy hắn không ra tay trấn áp nữa, kiếm ý cũng bình tĩnh lại rồi xúm xít quanh hắn như muốn nói gì.
Một hồi sau, hắn lại tiếp tục im lặng.
Kiếm ý vô địch đang rất vui.
Nó rất thích cảm giác hiện tại.
Sau khi nhập Thần, nó đã không chỉ là kiếm ý mà đã sinh ra linh trí, giống như một sinh mệnh mới.
Thậm chí không cần phụ thuộc vào Diệp Quân nữa!
Nhưng vì nó sinh ra từ ý niệm và tâm niệm của hắn, cho nên tuy cảnh giới có cao hơn thì hắn vẫn có thể dễ dàng phá hủy nó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có Diệp Quân mới có kiếm ý vô địch.
Nếu tín niệm của hắn sụp đổ, nó cũng sẽ thành hư vô.
Sau một hồi nói chuyện, Diệp Quân mới thì thầm: “Thần tính thì thần tính… Cho dù có nhập thần tính, ta tin ta vẫn sẽ là ta”.
Được hắn cho phép, kiếm ý vô địch thả từng tia kiếm quang bắn lên cao, xé rách thời không, để ánh sáng trắng tràn vào.
Lại thăng cấp!
Trong tinh không, cô gái váy trắng lộ ra một nụ cười nhạt.
Nếu Diệp Quân trấn áp kiếm ý vô địch thì nó sẽ không làm được trò trống gì, nhưng hắn cũng sẽ phải vất vả hơn nhiều.
Nhân tính ư?
Đó là mục tiêu của hắn, nhưng nhân tính mà không trải qua thần tính cũng là vô nghĩa.
Diệp Quân bây giờ có thể không hiểu đạo lý này, nhưng hắn tin rằng cho dù có nhập thần tính, hắn vẫn sẽ là hắn.
Đạo tâm càng thêm cứng cỏi.
Vì vậy uy lực của kiếm ý cũng tăng lên.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân cảm nhận kiếm ý vô địch dâng trào khắp Hắc Vực rồi mỉm cười, cuối cùng cũng hiểu ra vì sao lại có nhiều người theo đuổi thần tính đến vậy.
Vì nó mạnh!
Kiếm ý vô địch lần này đã lột xác hoàn toàn so với trước kia.
Cảm giác mạnh lên này làm hắn thích chí vô cùng.
“Chúc mừng”.
Một giọng nói chợt vang lên.
Một luồng sáng trắng xuất hiện trước mặt Diệp Quân, bên trong là một cô gái ngồi xếp bằng trong cánh cửa. Cô gái mặc áo bào đen, tóc trắng toát xõa ngang vai, hai tay giấu trong ống tay áo.
Bà ấy đang nhìn hắn.
Diệp Quân biết đây là chủ nhân của vực nơi này, bèn ôm quyền: “Tiền bối”.
Cô gái hỏi hắn: “Kiếm ý đã vào Thần Đạo Cảnh, vì sao phải áp chế?”
Diệp Quân ngẫm nghĩ một hồi: “Trưởng bối trong nhà từng dạy ta nên đi theo nhân tính, không phải thần tính”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro