Chương 3037
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3037
Trí Sư cau mày.
Diệp Quân bèn nói: “Không cần, ta sẽ nghỉ ngơi ở cổ thụ tinh không chỗ lối vào khu vực Tiên Linh, tiền bối sắp xếp xong thì thông báo với ta là được”.
Dứt lời, hắn xoay người rời đi.
Hắn không muốn ở lại khu vực Tiên Linh!
Ở lại đây không phải khiến người ta ghét sao?
Thấy Diệp Quân rời đi, Trí Sư cũng không nói gì nhiều, ông ta biết Diệp Quân ở lại đây chắc chắn sẽ có nhiều vấn đề, ở bên ngoài sẽ giảm bớt được rất nhiều phiền phức.
Trí Sư quay đầu nhìn thiếu niên bên cạnh: “Thanh Dạ, ngươi trở nên mất lịch sự như thế từ bao giờ?”
Thiếu niên tên Thanh Dạ bình tĩnh nói: “Trí Sư, người ngoài không xứng ở lại khách điện của khu vực Tiên Linh chúng ta”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trí Sư gật đầu: “Bắt đầu từ bây giờ, ngươi không còn là đệ tử của ta nữa”.
Dứt lời, ông ta xoay người rời đi.
Thanh Dạ nhất thời tỏ vẻ ngạc nhiên: “Trí Sư, ta làm sai ở đâu chứ?”
Trí Sư bước đi không quay đầu lại: “Quá ngu xuẩn”.
Thanh Dạ: “…”
Sau khi rời khỏi tộc Tiên Linh, Diệp Quân đi thẳng tới trước gốc cổ thụ tinh không kia, dù hắn không thích khu vực Tiên Linh, nhưng hắn lại rất thích nơi này.
Vì lúc ở đây, không hiểu vì sao hắn lại thấy bình tĩnh hơn.
Diệp Quân ngồi tựa lưng vào cổ thụ tinh không, ngẩng đầu nhìn lên.
Sau đó, hắn chậm rãi nhắm mắt lại.
Mười năm!
Còn chưa đến năm năm nữa Vũ Trụ Kiếp sẽ bùng nổ, thật ra hắn thấy hơi nghi ngờ, nếu Vũ Trụ Kiếp bùng nổ sẽ ảnh hưởng đến vùng đất Tiên Linh này không?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Hắn không biết, nhưng hắn có thể chắc chắn Chân vũ trụ và vũ trụ Quan Huyên chắc chắn sẽ toi đời.
Diệp Quân đột nhiên nhẹ giọng nói: “Tháp gia, thật ra cô cô váy trắng có thể giải quyết Vũ Trụ Kiếp đúng không?”
Tiểu Tháp im lặng.
Diệp Quân mỉm cười nói: “Lúc đầu ta cũng cho rằng bà ấy không thể, nhưng đến bây giờ, ta phát hiện có lẽ giải quyết Vũ Trụ Kiếp không phải việc khó gì với bà ấy, đúng không?”
Tiểu Tháp bình tĩnh nói: “Vậy ngươi nói xem vì sao nàng lại không giải quyết?”
Diệp Quân trầm giọng đáp: “Đợi ta giải quyết”.
Tiểu Tháp nói: “Đây chỉ là một nguyên nhân trong đó, còn một nguyên nhân khác là có vài chuyện, dù là nàng cũng không thể giải quyết được, nói cách khác, dù có thể giải quyết thì nàng cũng sẽ không đi giải quyết”.
Diệp Quân trầm giọng nói: “Ý của Thái gia là cô cô váy trắng xem xét việc gì cũng không phải nhìn từ góc độ loài người chúng ta…”
Tiểu Tháp bình tĩnh đáp: “Không chỉ cô cô váy trắng của ngươi mà Tiểu Bạch và Nhị Nha cũng thế, ngươi nghĩ hai người họ sợ Vũ Trụ Kiếp ư? Không, Vũ Trụ Kiếp đến, đoán chừng hai người còn vui vẻ nữa”.
Diệp Quân im lặng.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro