Chương 3044
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3044
Thanh Lăng khẽ gật đầu: “Mong được chỉ giáo”.
Vừa dứt lời, lòng bàn tay y lập tức mở ra, một luồng sáng đen đột nhiên phóng lên cao, ngay sau đó, luồng sáng đen biến thành một chiến tướng màu đen, chiến tướng cầm đao lớn chợt chém về phía Diệp Quân.
Xoẹt!
Một âm thanh chói tai đột nhiên vang khắp sân.
Nhát đao này chém xuống đúng là hủy diệt trời đất.
Diệp Quân khẽ híp mắt, sắc mặt bình tĩnh, khi đao chém tới trước mặt, ngón tay cái khẽ động, một ý kiếm đột nhiên xuất ra.
Ầm!
Làn sóng xung kích được tạo ra bởi sức mạnh đáng sợ lập tức lan rộng!
Ý kiếm của Diệp Quân gắng gượng chặn nhát đao này, hai bên không ngừng giằng co.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng lúc này, Thanh Lăng đột nhiên bước một bước về phía Diệp Quân, trong nháy mắt, thời không xung quanh Diệp Quân đột nhiên nứt lìa, ngay sau đó, mấy chục thanh kiếm đen lao thẳng ra.
Bấy giờ, Thanh Lăng như cảm nhận được điều gì đó, sắc mặt lập tức biến đổi, y siết chặt tay phải, một luồng sáng đen chợt lao ra từ cơ thể y, sau đó tạo thành một vòng bảo vệ màu đen.
Bịch!
Trong chớp mắt, trước mặt mọi người, Thanh Lăng bị chém bay ra ngoài, lúc vừa dừng lại, một thanh kiếm lại xuất hiện mà không hề báo trước.
Bốp!
Thanh Lăng lại bị đánh bay ra ngoài một lần nữa!
Lần này, y vừa mới dừng lại, mũi kiếm của một thanh ý kiếm cũng vừa dừng lại sau gáy y.
Bị đánh bại hoàn toàn bởi ba nhát kiếm!
Trong sân yên lặng như tờ.
Ba nhát kiếm!
Tinh không xung quanh tĩnh lặng đến mức có thể nghe được tiếng kim rơi.
Đám người tộc Tiên Linh chạy đến khó tin nhìn cảnh tượng trước mặt.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thanh Lăng – một trong ba cao thủ kiệt xuất cứ thế bị đánh bại sao?
Sao có thể chứ?
Diệp Quân nhìn Thanh Lăng trước mặt: “Cảm ơn đã nhường”.
Hắn vừa nói vừa xòe tay ra, ý kiếm sau gáy Thanh Lăng bay về trong tay hắn.
Thanh Lăng lặng thinh một lúc, lắc đầu khẽ cười: “Kiếm kỹ này của Diệp công tử đúng là đáng sợ, ta chẳng có đến một cơ hội để phản ứng”.
Diệp Quân bình tĩnh nói: “Lại lần nữa không?”
Dĩ nhiên hắn nghe được ẩn ý không cam lòng khi đối phương thua.
Thanh Lăng vốn dĩ muốn đồng ý nhưng lại nhanh chóng nhíu mày: “Thua tức là thua, ta nhận thua”.
Mặc dù y rất muốn đánh thêm lần nữa nhưng y biết rõ nếu làm như thế thì hơi khó chịu, thua mà không nhận.
Y không thể để mất mặt được.
Vì lúc này y là người đại diện cho cả tộc Tiên Linh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro