Chương 3079
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3079
Diệp Quân yên lặng.
Thanh Tri lại nói: “Đi mau”.
Diệp Quân nói: “Đi cùng ta nhé”.
Thanh Tri nhìn Diệp Quân, không nói gì.
Diệp Quân nghiêm túc nói: “Cô ở lại đây, e rằng cũng không có kết cục tốt”.
Thanh Tri khẽ lắc đầu: “Ta không thể đi cùng ngươi được”.
Diệp Quân còn muốn nói gì đó, Thanh Tri đột nhiên nói: “Đi mau đi, còn không đi, chờ bọn họ khởi động trận pháp, dù cho ngươi có thần kiếm cũng khó mà an toàn rời đi”.
Diệp Quân không do dự nữa, xoay người ngự kiếm, bay thẳng về phía chân trời.
Nhưng lúc này, một luồng sức mạnh thần bí đột nhiên khóa chặt Thanh Tri, ngay sau đó, một giọng nói đột nhiên vang lên khắp trời: “Diệp Quân, nếu bây giờ ngươi rời đi, cô ta sẽ chết ngay lập tức”.
Nghe vậy, Diệp Quân đang chuẩn bị rời khỏi tộc Tiên Linh đột nhiên dừng bước.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân chầm chậm xoay người lại, thấy một ông lão đang đứng cạnh Thanh Tri.
Lão ta mặc trường bào rộng thùng thình, tóc bạc phơ ngang vai, mắt sắc lạnh tựa đao nhọn.
Càng nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía.
Bao vây Diệp Quân.
Thanh Tri nhắm mắt lại.
Lòng như tro tàn.
Cô ấy không ngờ rằng mình lại bị tộc nhân dùng làm con tin uy hiếp Diệp Quân.
Đây có còn là tộc Tiên Linh mà cô quen thuộc nữa không?
Diệp Quân nhếch mép nói với ông lão: “Xem ra ta đã đánh giá thấp mức độ vô sỉ của tộc Tiên Linh các ngươi”.
Lão ta chỉ nhìn lại chằm chặp.
Lão biết tuyệt đối không thể để người này sống sót rời đi, thứ nhất là để bảo toàn danh tiếng tộc Tiên Linh, thứ nhì là vì thiên phú và sức mạnh của hắn.
Nếu để một thiên tài cỡ này sống tiếp, về sau ắt sẽ thành mối họa với tộc Tiên Linh.
Chưa kể hắn còn mang theo một thanh siêu thần kiếm không rõ tên còn cao cấp hơn Tiên Linh Ấn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Vì tương lai và danh vọng của toàn tộc, Diệp Quân phải chết.
Còn về thủ đoạn…
Chỉ cần hoàn thành, cần gì phải quan tâm quá trình?
Kết quả mới là quan trọng nhất.
Càng lúc càng có nhiều cường giả tộc Tiên Linh xuất hiện bốn phía, còn có đại trận khởi động trong tộc.
Ông lão tóc trắng vừa chớm mở miệng thì bất ngờ thấy một thanh kiếm lao vụt tới.
Đồng tử lão ta rụt lại, lập tức kéo Thanh Tri đến chắn trước người. Thanh kiếm dừng lại khi cách cô ấy nửa tấc, sau đó là một thanh kiếm khác rơi từ trên xuống.
Ông lão hoảng hốt, vội siết tay lại, thả một luồng sức mạnh đáng sợ lên cao.
Uỳnh!
Tiếng nổ vang lên, lão ta bị đánh bay đi.
Mà Diệp Quân thì đã xuất hiện cạnh Thanh Tri.
Cô ấy áy náy cất giọng: “Xin lỗi”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro