Chương 3122
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3122
Nhưng ngay sau đó uy lực đó lập tức biến mất.
Vèo!
Trong cái nhìn chăm chú của mọi người, một thanh kiếm đâm thẳng vào giữa trán Thanh Giác khiến y chết đứng ở đó, không thể nào động đậy.
Tất cả người trong tộc Tiên Linh đều hóa đá.
Chuyện gì xảy ra vậy?
Nhanh thế đã bị đánh bại rồi sao?
Thanh Giác trợn tròn mắt, mặt đầy vẻ khó tin, lúc này trong đầu y vang lên tiếng ong ong.
Khuôn mặt người đàn ông áo đen bên cạnh Thanh Giác cũng dần trở nên cứng đờ, biểu cảm chế giễu trước đó dần trở nên nghiêm trọng.
Mặc dù cường giả chín phần thần tính như Thanh Giác vẫn còn yếu kém nhưng dù sao cũng là chín phần thần tính, sao có thể bị đánh bại trong thoáng chốc chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lẽ nào người trước mặt này là cường giả mười phần thần tính?
Nghĩ đến đây, sắc mặt người đàn ông áo đen trở nên càng nghiêm trọng, ông ta nhìn người đàn ông áo xanh, do dự một lát rồi mới: “Vừa rồi mạo phạm rồi, ta…”
Người đàn ông áo xanh bỗng phất tay.
Vèo!
Người đàn ông áo đen còn chưa kịp phản ứng đã bị một thanh kiếm làm cho đứng bất động tại đó.
“Mười phần thần tính!”
Người đàn ông áo đen trợn tròn hai mắt, không thể tin nhìn người đàn ông áo xanh, lúc này ông ta đã xác định kiếm tu áo xanh trước mặt là một cường giả mười phần thần tính.
Sao có thể chứ?
Sao bên ngoài lại có cường giả mười phần thần tính?
Người đàn ông áo đen cứng đờ.
Với thực lực của ông ta, đến thế giới bên ngoài dĩ nhiên có thể kiêu ngạo nghiêng ngang, vì ông ta cũng là cường giả chín phần thần tính, mặc dù thần tính không thuần khiết lắm nhưng ở bên ngoài, ông ta chắc chắn là nhân vật vô địch.
Thế nhưng ông ta không ngờ vừa ra ngoài đã gặp một cường giả mười phần thần tính.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Mẹ nó chứ!
Xui xẻo đến thế à?
Lúc này người đàn ông áo xanh ở phía xa lắc đầu: “Vô dụng quá, chẳng thú vị gì cả”.
Diệp Quân: “…”
Người đàn ông áo đen trầm giọng: “Ta là người của nền văn minh Sâm Lâm…”
Người đàn ông áo xanh xua tay: “Ta không nhắm vào các ngươi, nhưng nền văn minh Sâm Lâm của các ngươi là đồ rác rưởi vô dụng”.
Nói rồi ông ấy vung tay lên, người đàn ông áo đen biến mất.
Thanh Giác ở một bên nhìn chằm chằm người đàn ông áo xanh: “Mười phần thần tính, ngươi là cường giả mười phần thần tính…”
Người đàn ông áo xanh lạnh nhạt nói: “Ta là cường giả mười một phần thần tính”.
Mười một phần!
Thanh Giác sửng sốt, sau đó tức giận nói: “Làm gì có mười một phần…”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro