Chương 3137
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3137
Diệp Quân mỉm cười: “Xem ra mẹ cũng biết mình không có thời gian quản lý mấy chuyện này”.
Hắn nhìn Tiểu Ái: “Nói tiếp đi”.
Tiểu Ái gật đầu, sau đó tiếp tục nói hết mọi chuyện của Tiên Bảo Các với Diệp Quân.
Vẻ mặt Diệp Quân cũng dần trở nên nghiêm túc, vì lúc này hắn mới nhận ra Tiên Bảo Các còn đáng sợ hơn những gì hắn nghĩ.
Lúc đầu hắn chỉ ngây thơ nghĩ Tiên Bảo Các là một thương hội, giờ xem ra mình đã nghĩ Tiên Bảo Các quá đơn giản rồi.
Thương hội của Tiên Bảo Các có ở trên toàn vũ trụ, nói cách khác, Tiên Bảo Các đã dựng nên một hệ thống kinh tế hoàn chỉnh ở cả vũ trụ, nói đơn giản hơn Tiên Bảo Các có thể khống chế vật giá của toàn vũ trụ.
Đây là khái niệm gì đây?
Nếu Tiên Bảo Các muốn tiền thì hoàn toàn có thể cướp đoạt hết thảy từ sinh linh toàn vũ trụ.
Đương nhiên Tần Quan không làm vậy, ý định ban đầu mà bà ấy lập ra Tiên Bảo Các không phải đơn thuần là vì tiền, mà là vì ổn định, để cả vũ trụ trở nên tốt đẹp hơn chứ không phải trở nên tệ hại hơn.
Lúc này Diệp Quân cũng mới hiểu ra tại sao Tần Quan lại để Tiểu Ái nói những chuyện này với hắn.
Hắn có thể không tiếp quản mọi chuyện nhưng hắn phải biết rõ thực lực thật sự và sự đáng sợ của Tiên Bảo Các.
Tiền?
Bây giờ nó chỉ là một con số với nhà họ Dương mà thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thống nhất cả vũ trụ, thiết lập một trật tự hoàn toàn mới, đây mới là việc nhà họ Dương muốn làm.
Nghĩ đến đây Diệp Quân cảm thấy hơi phức tạp.
Lúc này hắn mới hiểu nếu không có mẹ và Dương tộc giúp đỡ, dù hắn có sức mạnh vô địch, cũng không thể thiết lập một trật tự hoàn toàn mới.
Thiết lập một trật tự không phải chỉ có sức mạnh vô địch là được, hắn phải xây dựng một thế lực lớn mạnh để nhiều người để giúp hắn.
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân bỗng nói: “Hiện giờ thư viện do nội các quản lý à?”
Tiểu Ái gật đầu: “Thư viện tạm thời do nội các tiếp quản, sau khi thiếu chủ về, sẽ có người chuyên báo lại tình hình thư viện cho thiếu chủ”.
Diệp Quân khẽ nói: “Tự dưng lại cảm thấy áp lực hơi lớn”.
Vừa nói, hắn vừa lắc đầu khẽ cười: “Nhưng cũng chẳng phải chuyện gì xấu cả. Đi thôi, về vũ trụ Quan Huyên”.
Đã đến lúc về gặp Tiểu Ca và nhiều người bạn cũ rồi.
Nhưng lúc hắn dùng kiếm Thanh Huyên xuyên qua thời không, một sức mạnh bí ẩn, đáng sợ đột nhiên ngăn hắn lại. Ngay sau đó hắn còn chưa kịp phản ứng thì đã bị một cánh tay từ trong đường hầm thời không nắm lấy…
Đầu Diệp Quân choáng váng, nặng nề như bị đeo chì.
Không biết bao lâu sau, hắn cảm thấy mình dừng lại, hắn cố gắng lắc đầu, đợi cảm giác nặng nề qua đi, hắn mới chậm rãi mở mắt.
Lúc này, hắn đã ở trong tinh không, cách trước mặt hắn khoảng trăm trượng, có một cô gái áo bào trắng.
Lúc nhìn thấy cô gái này, sắc mặt Diệp Quân lập tức thay đổi: “Là cô!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro