Chương 3326
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3326
Tất cả mọi người trong tinh không đều nhìn Diệp Quân.
Người đàn ông mang đao không hề che giấu sự thù địch trong mắt.
Diệp Quân im lặng.
Hắn biết rõ tất cả mọi người đều đang tò mò hắn đã lấy được gì từ người bí ẩn kia, thậm chí còn đang nghĩ làm cách nào để cướp lấy.
Lúc này, Diệp Quân đột nhiên cung kính hành lễ với người bí ẩn đã biến mất phía xa: “Tạm biệt sư phụ”.
Sư phụ?
Nghe hắn nói thế, mọi người đều thoáng sửng sốt.
Người này nhận người bí ẩn kia làm sư phụ?
Cái quái gì vậy?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại Tông cau mày, hắn ta nhìn chằm chằm Diệp Quân, không biết đang nghĩ gì.
Cô gái mặc áo bào trắng cũng nhìn Diệp Quân bằng ánh mắt tò mò.
Sắc mặt người đàn ông mang đao thì vô cùng khó coi.
Diệp Quân không nói gì mà kéo Nhất Niệm xoay người rời đi, lúc này cửa đá đã mở, Diệp Quân nhanh chóng dẫn theo Nhất Niệm biến mất ở cách đó không xa.
Sau đó Đại Tôn cũng dẫn theo mọi người sau lưng mình rời đi.
Cô gái mặc áo bào trắng nhìn những quan tài máu kia, sau đó cũng dẫn mọi người rời đi.
Người đàn ông mang đao đứng im tại chỗ một lúc, sau đó gã ta cũng nhìn những quan tài máu ở phía xa, trong mắt có ánh sáng lạnh loé lên, sau đó gã ta xoay người rời đi.
Tinh không này nhanh chóng yên lặng trở lại.
Bên ngoài.
Trong một đám mây nào đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại Tôn im lặng nhìn chân trời phía xa.
Ông lão tóc bạc bên cạnh hắn ta trầm giọng nói: “Thiếu chủ, chắc chắn quan tài máu kia không phải thứ tầm thường, chúng ta có cần?”
Đại Tôn im lặng suy nghĩ một lát rồi lắc đầu.
Ông lão tóc bạc thắc mắc: “Vì sao?”
Đại Tôn nhìn khe rách sâu bị kiếm quang chém ra, cười nói: “Khải Lão, ông cảm thấy thiếu niên kia có phải người bình thường không?”
Ông lão tóc bạc lắc đầu: “Người này khí chất không tầm thường, còn được người bí ẩn kia coi trọng, đương nhiên không phải người bình thường, nhưng theo ta thấy hành động cúi chào cuối cùng và tiếng gọi sư phụ của cậu ta có lẽ là muốn hù doạ chúng ta, để chứng ta đừng hành động thiếu suy nghĩ”.
Đại Tôn gật đầu: “Ta biết”.
Sư phụ?
Tất nhiên bọn họ sẽ không bị Diệp Quân lừa, đương nhiên vẫn phải có khả năng quan sát một chút.
Ông lão tóc bạc chần chừ một lúc rồi nói: “Thiếu chủ, có lẽ người này không đơn giản, nhưng không thể hơn nền văn minh Quân Lâm của chúng ta được…”
Đại Tôn lắc đầu: “Khải Lão, không thể suy nghĩ như thế được, vũ trụ rộng lớn có vô số nền văn minh, dù nền văn minh Quân Lâm chúng ta là nền văn minh vũ trụ cấp bốn, nhưng điều đó cũng không chứng tỏ là chúng ta đã vô địch, phải biết rằng trong lịch sử vũ trụ vô tận có không biết bao nhiêu nền văn minh cấp bốn đã diệt vong đấy”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro