Chương 3340
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3340
Ông lão áo bào đen thản nhiên nhìn tên thống lĩnh đội thị vệ ở bên cạnh, sau đó nói: “Ngươi là cháu trai của Lý Lão à?”
Thống lĩnh đội thị vệ khẽ gật đầu.
Ông lão áo bào đen khẽ lắc đầu: “Nể mặt Lý Lão, ta nói với ngươi thêm mấy câu, nhớ kỹ, làm việc ở bên ngoài, nhất định phải học cách quan sát sắc mặt, lời nói và tự bảo vệ mình. Nếu chúng ta cùng tiến lên, có lẽ có thể bắt được thiếu niên kia, nhưng ngươi có từng nghĩ, thiếu niên kia cũng có thể giết chết chúng ta?”
Nói đến đây, lão ta nhìn về phía thống lĩnh đội thị vệ: “Tiền lương trong một năm của ngươi là bao nhiêu?”
Thống lĩnh đội thị vệ hơi do dự, sau đó nói: “Hai trăm đạo Tổ Nguyên!”
Ông lão áo bào đen khẽ nói: “Một năm hai trăm đạo Tổ Nguyên, tại sao ngươi phải đi liều mạng?”
Nói xong, lão ta xoay người biến mất ở phía cuối chân trời.
Chuyện này lão ta chỉ cần báo lên, tức khắc sẽ có người khác đi xử lý.
Chỉ cần không làm gì thì sẽ không phạm sai lầm, không phạm sai lầm là đã giành chiến thắng.
Thống lĩnh đội thị vệ yên lặng một lát, sau đó cười khẩy: “Ngồi không ăn bám… cả đời ta khinh thường nhất là loại người này, loại người như vậy mà luôn có chức vị cao, sống rất tốt, ông trời đúng là có mắt như mù”.
Nói đến đây, gã ta nhìn mọi người ở phía sau lưng: “Thiếu niên kia giết chết thiếu chủ, nếu chúng ta quay trở về bẩm báo như lời trưởng lão áo bào đen, mặc dù sẽ không bị xử phạt, nhưng cũng không thể lập công, nếu chúng ta giết được thiếu niên kiếm tu kia thì trở về nhất định sẽ được thưởng lớn… có làm không?”
Đám thị vệ nhìn nhau, một tên thị vệ trong đó trầm giọng nói: “Lão đại, thực lực của thiếu niên đó rất không tầm thường, nếu hắn thật sự đến từ nền văn minh vũ trụ cấp ba, sau lưng nhất định có người, chúng ta…”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thống lĩnh đội thị vệ nói thẳng: “Truy tìm phú quý trong cảnh hiểm nghèo! Nếu chúng ta giết được hắn, sau khi trở về, tộc trưởng nhất định sẽ thưởng lớn”.
Đám thị vệ nhìn nhau.
Thống lĩnh đội thị vệ tiếp tục nói: “Người nhát gan chết vì đói, người to gan chết vì chống đỡ, vinh hoa phú quý đều ở trận đánh này, đi!”
Nói xong, gã ta hóa thẳng thành một tia sáng quay trở lại.
Đám thị vệ cắn răng, sau đó cũng quay trở lại theo.
Ở một diễn biến khác.
Diệp Quân mới vừa đi vào trong Tiểu Tháp, dường như cảm nhận được gì đó, hắn lại rời khỏi Tiểu Tháp, ngay khi vừa ra ngoài, một luồng ánh sáng sắc lạnh đột nhiên hung hăng đánh về phía hắn.
Diệp Quân giơ tay lên, kiếm ý mạnh mẽ chém ra.
Ầm!
Tia sáng vỡ tan tành, một bóng người bị hắn đánh bay, nhưng ngay sau đó, mười mấy bóng người từ bốn phương tám hướng đánh về phía hắn.
Sắc mặt Diệp Quân tối sầm lại, hắn không ngờ đám người này lại quay về bất ngờ đánh lén.
Không suy nghĩ nhiều nữa, Diệp Quân mở tay trái, kiếm vực xuất hiện, trong phút chốc, hàng ngàn kiếm quang phóng ra.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro