Chương 3393
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3393
Chuyện Diệp Quân có truyền thừa của nền văn minh cấp bốn được thông báo ở nền văn minh Cổ Nhân, mà bây giờ đã thành toàn bộ vũ trụ đều biết.
Điều quan trọng nhất là Diệp Quân chỉ có cảnh giới ba phần thần tính!
Oanh!
Lúc này, ba người phía xa và Diệp Quân đồng thời lùi lại.
Sau khi dừng lại, người phụ nữ nhìn Diệp Quân đang ngày càng có khí thế mạnh hơn với nét mặt nặng nề: “Thiếu niên này…”
Ông lão bên cạnh gằn giọng nói: “Sau khi làm xong vụ này sẽ dừng tay!”
Dứt lời, ông ta lại xông về phía Diệp Quân ở phía xa.
Thấy ba người lao tới, trong mắt Diệp Quân không có chút sợ hãi nào, ngược lại ý chí chiến đấu còn dâng cao hơn.
Chiến!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân không nói lời thừa thãi mà trực tiếp hóa thành kiếm quang rồi phóng ra.
Một chọi ba thì có gì phải sợ?
Cứ bắt tay vào hành động thôi.
Dưới sự hỗ trợ của hai loại sức mạnh huyết mạch, khí thế của Diệp Quân lúc này cũng đã đạt đến đỉnh cao, mỗi nhát kiếm chém ra đều có sức mạnh hủy thiên diệt địa.
Cũng chính vì vậy mà Diệp Quân lúc này có thể chống lại đòn tấn công của ba người bằng sức của một mình hắn.
Khi nhìn thấy cảnh này, đám người đang ẩn trong bóng tối xung quanh đều kinh hãi.
Đây thật sự chỉ là cảnh giới ba phần thần tính ư?
Thật sự hơi khó tin đấy.
Bịch!
Xa xa, Diệp Quân bị một quyền đánh bay mấy nghìn trượng, mà hắn còn chưa dừng lại, người phụ nữ xinh đẹp và ông lão áo vàng đã lại vọt tới trước mặt hắn.
Thấy hai người xông tới, trong mắt Diệp Quân lóe lên ý lạnh, hắn giơ tay chém xuống một nhát.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bùm!
Một luồng kiếm khí đáng sợ thoáng chốc phá vỡ thời không trước mặt hắn, cùng lúc đó người phụ nữ xinh đẹp và ông lão áo vàng kia cũng bay ngược ra ngoài, nhưng chính lúc này, người đàn ông vạm vỡ lại lao đến trước mặt Diệp Quân, tung một quyền vào mặt hắn.
Vô số quyền mang lóe lên, đất trời hóa thành hư không.
Diệp Quân không né tránh mà đâm ra một nhát kiếm.
Cứng đối cứng!
Bùm!
Quyền và kiếm vừa chạm vào nhau, hai người đã đồng thời bay ra ngoài, thời không hai người lùi lại không chịu nổi sức mạnh của hai người bèn nứt ra từng tấc, cực kỳ đáng sợ.
Sau khi người đàn ông vạm vỡ dừng lại, toàn thân ông ta nứt ra, máu đỏ phun trào.
Người đàn ông vạm vỡ ngẩng đầu nhìn Diệp Quân nơi xa, vẻ mặt nặng nề chưa từng có: “Kiếm ý và sức mạnh huyết mạch đáng sợ thật…”
Tình hình của Diệp Quân lúc này cũng không tốt lắm, khắp người đều xuất hiện vết nứt, nếu không có cây thần tự nhiên và tâm sinh mệnh thì hắn đã sớm tan thành mây khói.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro