Chương 3489
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Chương 3489
Người đàn ông cầm đao quay đầu nhìn Diệp Quân, nói với giọng điệu biết ơn: “Đa tạ”.
Nói xong, ông ta đột nhiên gào thét, cơ thể lập tức bốc cháy.
Thiêu đốt linh hồn!
Diệp Quân nhìn người đàn ông trung niên một lần cuối, sau đó xoay người ngự kiếm biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Đương nhiên hắn không thể cứu được tất cả mọi người của nền văn minh, dù không gian trong Tiểu Tháp rất rộng lớn nhưng mỗi khi đưa một người vào trong đều sẽ làm hao tổn thần hồn của hắn, vì Tiểu Tháp đã dung hợp với hắn rồi.
Diệp Quân vừa ngự kiếm biến mất, người đàn ông cầm đao phía xa đã biến thành tro bụi, trong nháy mắt, toàn bộ Vũ Trụ Kiếp đã nuốt chửng toàn bộ sinh linh của vũ trụ này.
Không biết đã bao lâu trôi qua, có một hư ảnh chậm rãi xuất hiện trong lôi kiếp đỏ như máu, quanh người hư ảnh này bao phủ bởi một hơi thở vô cùng tà ác.
Ác Đạo!
Lúc này, thời không trước mặt nó đột nhiên rung động, không lâu sau đó, một bà lão chậm rãi xuất hiện, bà lão khá thấp, lưng gù, tóc bạc phơ, mặt như xác khô, trong đôi mắt có màu đỏ như máu, trông rất u ám.
Sau lưng bà lão còn có hai hư ảnh đi theo, hai hư ảnh này rất cao lớn, mặc trường bào, trong tay mỗi người cầm một thanh trường kiếm đỏ như máu.
Sau khi bước ra, bà lão thản nhiên nhìn Ác Đạo kia, sau đó nói: “Có lẽ ngươi biết ta là ai”.
Ác Đạo cúi chào: “Bái kiến Đạo Bà”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Bà lão quay đầu nhìn về hướng Diệp Quân bỏ chạy trước đó bằng ánh mắt lạnh lùng: “Dám cứu người dưới Kiếp, đúng là tự tìm đường chết”.
Hư ảnh cầm trường kiếm màu đỏ như máu sau lưng bà ta lặng lẽ đuổi theo.
Bà lão nhìn khu vực lôi kiếp bên dưới, sau đó tỏ vẻ coi thường: “Yếu như sên mà cũng muốn chống lại Vũ Trụ Kiếp như Chân vũ trụ kia, đúng là không biết điều”.
Chân vũ trụ!
Nhắc đến nơi này, sắc mặt bà lão chợt trở nên dữ tợn, người phụ nữ kia đã áp chế một vị Ác Đạo rất nhiều lần…
Bà lão hít sâu một hơi, sau đó nói với vẻ giễu cợt: “Ả ta cho rằng ả ta có thể áp chế Ác Đạo mãi, đúng là buồn cười, không biết rằng ả ta càng áp chế Ác Đạo sẽ càng mạnh…”
Nói đến đây, bà ta chậm rãi nhắm mắt lại: “Ngày tháng tốt đẹp của ả ta sắp kết thúc rồi”.
Hư ảnh sau lưng bà ta chợt cất lời: “Đã chắc chắn chưa?”
Bà lão gật đầu: “Đã chắc chắn rồi, giết Chân Thần, cứu Ác Đạo, nhưng để tránh có sơ suất, chúng ta phải mời một vài trợ thủ…”
Lúc trước sở dĩ bọn họ không ra tay là vì Ác Đạo của Chân vũ trụ kia không có giá trị gì cả, nhưng bây giờ thì khác, sau khi bị trấn áp vô số lần, Ác Đạo đó đã không giống những Ác Đạo bình thường, nếu thoát khỏi vòng vây, thì uy lực của nó đúng là huỷ diệt đất trời, vì thế bọn họ đã lên kế hoạch giết Chân Thần, cứu Ác Đạo.
Trong một tinh vực không rõ nào đó, thời không đột nhiên nứt ra, sau đó có một tia kiếm quang bay ra.
Kiếm quang tản đi, một người đàn ông trên người đẫm máu xuất hiện.
Người đó chính là Diệp Quân.
Trước đó vì tránh khỏi Vũ Trụ Kiếp đáng sợ kia, hắn đành phải mượn kiếm Thanh Huyên tiến hành vượt qua thời không một lần nữa, hơn nữa vì lý do an toàn hắn vẫn di chuyển theo toạ độ của di tích nền văn minh bí ẩn kia.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro