Chương 3815
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Sau khi Lý Toại Phong gia nhập, bên phía Diệp Quân lại có thêm một cao
thủ tuyệt thế, hơn nữa cao thủ tuyệt thế này còn là một vị kiếm tu, sức
chiến đấu vượt xa cao thủ cảnh giới Khai Đạo bình thường.
Mà trong khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Diệp Quân đều ở trong Tiểu Tháp chiến đấu với Lý Toại Phong, rèn luyện kiếm ý và thần tính của mình.
Tu luyện trong Tiểu Tháp đương nhiên sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian cho hắn.
Tuy Lý Toại Phong chỉ có chưa đến ba phần sức chiến đấu, nhưng thực lực vẫn rất đáng sợ, sau mấy lượt giao thủ, Diệp Quân hoàn toàn bị áp chế, gần như không có khả năng đánh trả, nhưng Diệp Quân lại rất thích cảm giác này, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu với kiếm thu mạnh mẽ từ sau khi đạt đến mười phần thần tính.
Càng đánh càng sảng khoái.
Ầm!
Trong một cánh đồng hoang vu, khi một tia kiếm quang vỡ tan tành, Diệp Quân liên tục lùi lại cả nghìn trượng. Hắn vừa mới dừng lại, một tia kiếm quang bỗng nhiên chém tới, chính là Lý Toại Phong. Khi kiếm của Lý Toại Phong còn cách giữa chân mày Diệp Quân chưa đến nửa trượng, ông ta đột nhiên xoay người chém một kiếm xuống.
Oanh!
Một thanh kiếm ý lập tức bị chém bay!
Nhưng lúc này, lại một thanh kiếm xuất hiện sau lưng Lý Toại Phong.
Diên Trì Nhất Kiếm!
Nét mặt Lý Toại Phong rất bình tĩnh, tay phải cầm kiếm liên tục vung lên, trong nháy mắt, tất cả kiếm ý của Diệp Quân đều bị ngăn chặn.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.
Mà lúc này, Lý Toại Phong đột nhiên dừng lại, ông ta nhìn về phía Diệp Quân, khá là bất ngờ: “Kiếm kỹ này của cậu rất đặc biệt, chỉ tiếc là tốc độ và uy lực còn chưa đủ, nếu không thì sẽ rất đáng sợ”.
Diệp Quân vội khiêm tốn thỉnh giáo: “Tiền bối, làm cách nào để nâng cao tốc độ và uy lực ạ?”
Lý Toại Phong cười đáp: “Luyện tập”.
Diệp Quân lại hỏi: “Luyện tập như thế nào?”
Lý Toại Phong nói: “Liên tục sử dụng, liên tục đột phá”.
Diệp Quân im lặng.
Lúc này hắn chợt hiểu ra điều gì đó.
Dù là thuật Bạt Kiếm, Diên Trì Nhất Kiếm hay thời không Tuế Nguyệt chồng chéo, hắn đều rất ít khi sử dụng, nói đúng hơn là từ trước đến giờ hắn trải qua quá ít những cuộc chiến sinh tử.
Gặp phải người bình thường, hắn còn có thể chiếm chút lợi thế, nhưng nếu gặp cao thủ cao cấp chân chính, ví dụ như Lý Toại Phong trước mặt, những kiếm kỹ này của hắn lập tức lộ ra khuyết điểm.
Lúc này, hắn cảm nhận được sâu sắc sự khiếm khuyết của bản thân.
Vẫn là chưa chiến đấu đủ.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Lý Toại Phong: “Tiền bối, tiếp tục đi”.
Lý Toại Phong cười đáp: “Được”.
Dứt lời, phi kiếm trong tay ông ta đã nhanh chóng chém tới, chẳng mấy chốc đã bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân ở phía xa lập tức biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Mà trong khoảng thời gian tiếp theo, mỗi ngày Diệp Quân đều ở trong Tiểu Tháp chiến đấu với Lý Toại Phong, rèn luyện kiếm ý và thần tính của mình.
Tu luyện trong Tiểu Tháp đương nhiên sẽ tiết kiệm rất nhiều thời gian cho hắn.
Tuy Lý Toại Phong chỉ có chưa đến ba phần sức chiến đấu, nhưng thực lực vẫn rất đáng sợ, sau mấy lượt giao thủ, Diệp Quân hoàn toàn bị áp chế, gần như không có khả năng đánh trả, nhưng Diệp Quân lại rất thích cảm giác này, đây là lần đầu tiên hắn chiến đấu với kiếm thu mạnh mẽ từ sau khi đạt đến mười phần thần tính.
Càng đánh càng sảng khoái.
Ầm!
Trong một cánh đồng hoang vu, khi một tia kiếm quang vỡ tan tành, Diệp Quân liên tục lùi lại cả nghìn trượng. Hắn vừa mới dừng lại, một tia kiếm quang bỗng nhiên chém tới, chính là Lý Toại Phong. Khi kiếm của Lý Toại Phong còn cách giữa chân mày Diệp Quân chưa đến nửa trượng, ông ta đột nhiên xoay người chém một kiếm xuống.
Oanh!
Một thanh kiếm ý lập tức bị chém bay!
Nhưng lúc này, lại một thanh kiếm xuất hiện sau lưng Lý Toại Phong.
Diên Trì Nhất Kiếm!
Nét mặt Lý Toại Phong rất bình tĩnh, tay phải cầm kiếm liên tục vung lên, trong nháy mắt, tất cả kiếm ý của Diệp Quân đều bị ngăn chặn.
Thấy cảnh này, Diệp Quân sa sầm mặt.
Mà lúc này, Lý Toại Phong đột nhiên dừng lại, ông ta nhìn về phía Diệp Quân, khá là bất ngờ: “Kiếm kỹ này của cậu rất đặc biệt, chỉ tiếc là tốc độ và uy lực còn chưa đủ, nếu không thì sẽ rất đáng sợ”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân vội khiêm tốn thỉnh giáo: “Tiền bối, làm cách nào để nâng cao tốc độ và uy lực ạ?”
Lý Toại Phong cười đáp: “Luyện tập”.
Diệp Quân lại hỏi: “Luyện tập như thế nào?”
Lý Toại Phong nói: “Liên tục sử dụng, liên tục đột phá”.
Diệp Quân im lặng.
Lúc này hắn chợt hiểu ra điều gì đó.
Dù là thuật Bạt Kiếm, Diên Trì Nhất Kiếm hay thời không Tuế Nguyệt chồng chéo, hắn đều rất ít khi sử dụng, nói đúng hơn là từ trước đến giờ hắn trải qua quá ít những cuộc chiến sinh tử.
Gặp phải người bình thường, hắn còn có thể chiếm chút lợi thế, nhưng nếu gặp cao thủ cao cấp chân chính, ví dụ như Lý Toại Phong trước mặt, những kiếm kỹ này của hắn lập tức lộ ra khuyết điểm.
Lúc này, hắn cảm nhận được sâu sắc sự khiếm khuyết của bản thân.
Vẫn là chưa chiến đấu đủ.
Diệp Quân thôi suy nghĩ, sau đó nhìn về phía Lý Toại Phong: “Tiền bối, tiếp tục đi”.
Lý Toại Phong cười đáp: “Được”.
Dứt lời, phi kiếm trong tay ông ta đã nhanh chóng chém tới, chẳng mấy chốc đã bay đến trước mặt Diệp Quân.
Diệp Quân ở phía xa lập tức biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro