Chương 3824
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Vu Mã Lạc gật đầu: “Người này có thể công khai đối đầu với Ác Đạo Minh,
hơn nữa còn sống được đến bây giờ, chắc hẳn không phải là một người bình thường”.
Thiên Võ Tân cười nói: “Sau lưng người này thật sự có cao thủ, nhưng theo tình hình trước mắt, dù người đứng sau hắn ta có mạnh thì cũng không mạnh được bao nhiêu”.
Vu Mã Lạc hơi tò mò, vội hỏi: “Sao lại nói thế?”
Thiên Võ Tân không nhanh không chậm đáp: “Đoán”.
Vu Mã Lạc nhìn Thiên Võ Tân, mẹ kiếp, sao giống nói linh tinh quá vậy.
Thiên Võ Tân lại nói: “Lạc tộc trưởng, Đạo Đến xuất thế có thể nói là cơ hội nghìn năm có một với các gia tộc lớn chúng ta, nếu mất đi cơ hội này, sau này e rằng sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu”.
Vu Mã Lạc ngẫm nghĩ, sau đó hỏi: “Đạo Đế còn nói gì nữa không?”
Thiên Võ Tân đặt chung trà xuống, cười đáp: “Nếu đồng ý giúp đỡ ngài ấy, ngài ấy sẽ chia sẻ Chiêu Võ Kinh”.
“Chiêu Võ Kinh!”
Vu Mã Lạc lập tức không giữ được bình tĩnh, ông ta nhìn Thiên Võ Tân bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Thật ư?”
Thiên Võ Tân gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Vu Mã Lạc siết chặt tay, trong lòng như có sóng gió cuộn trào.
Chiêu Võ Kinh!
Đây là công pháp đứng đầu trong thời đại nền văn minh Chiêu Võ, có thể giúp người khác đạt tới trên Khai Đạo.
Ông ta biết, năm đó tổ tiên của chín họ Chiêu Vũ có thể đột phá trên Khai Đạo ít nhất có một nửa là vì Chiêu Võ Kinh không hoàn chỉnh.
Nhưng dù là Chiêu Võ Kinh không hoàn chỉnh thì nó cũng là bí mật không truyền ra ngoài trong các tộc, đây cũng là lý do vì sao năm đó sau khi thua trận, các tộc đã không còn ai có thể vượt qua Khai Đạo nữa.
Vì không có con đường tu luyện.
Mà bây giờ “Chiêu Võ Kinh” lại xuất hiện lần nữa, hơn nữa còn là bản hoàn chỉnh.
Vu Mã Lạc đè nén cảm giác kinh ngạc, sau đó lại nói: “Lời hứa của Đạo Đế có phải là thật không?”
Thiên Võ Tân nhìn về phía Vu Mã Lạc: “Ông cảm thấy với thân phận của Đạo Đế, ngài ấy cần nói dối à?”
Vu Mã Lạc gật đầu: “Đúng thế, là ta nông cạn quá”.
Thiên Võ Tân đứng dậy rồi nói: “Lạc tộc trưởng, dù hơi bất kính như ta vẫn muốn nói, Đạo Đế có thực lực và thân phận như thế mà chỉ là Tứ điện chủ ở Ác Đạo Điện, ông nghĩ xem Ác Đạo Minh này phải lợi hại đến mức nào?”
Vu Mã Lạc híp mắt.
Thiên Võ Tân cười khẽ, sau đó nói: “Ông tự suy xét đi”.
Dứt lời, cô ta đứng dậy rời đi.
Sau khi Thiên Võ Tân đi, một người đàn ông đi vào từ thiên điện, chính là Đại trưởng lão Vu Mã Tiêu của tộc Vu Mã.
Lão ta dẫn theo bốn cao thủ cảnh giới Khai Đạo đi dạo một vòng ở bên ngoài rồi trở về tộc Vu Mã luôn.
Vu Mã Lạc trầm giọng hỏi: “Ông thấy thế nào?”
Vu Mã Tiêu đáp: “Ta khá là ngạc nhiên, không ngờ Đạo Đế vẫn còn sống”.
Thiên Võ Tân cười nói: “Sau lưng người này thật sự có cao thủ, nhưng theo tình hình trước mắt, dù người đứng sau hắn ta có mạnh thì cũng không mạnh được bao nhiêu”.
Vu Mã Lạc hơi tò mò, vội hỏi: “Sao lại nói thế?”
Thiên Võ Tân không nhanh không chậm đáp: “Đoán”.
Vu Mã Lạc nhìn Thiên Võ Tân, mẹ kiếp, sao giống nói linh tinh quá vậy.
Thiên Võ Tân lại nói: “Lạc tộc trưởng, Đạo Đến xuất thế có thể nói là cơ hội nghìn năm có một với các gia tộc lớn chúng ta, nếu mất đi cơ hội này, sau này e rằng sẽ không còn cơ hội nào nữa đâu”.
Vu Mã Lạc ngẫm nghĩ, sau đó hỏi: “Đạo Đế còn nói gì nữa không?”
Thiên Võ Tân đặt chung trà xuống, cười đáp: “Nếu đồng ý giúp đỡ ngài ấy, ngài ấy sẽ chia sẻ Chiêu Võ Kinh”.
“Chiêu Võ Kinh!”
Vu Mã Lạc lập tức không giữ được bình tĩnh, ông ta nhìn Thiên Võ Tân bằng ánh mắt ngạc nhiên: “Thật ư?”
Thiên Võ Tân gật đầu: “Đương nhiên rồi”.
Vu Mã Lạc siết chặt tay, trong lòng như có sóng gió cuộn trào.
Chiêu Võ Kinh!
Đây là công pháp đứng đầu trong thời đại nền văn minh Chiêu Võ, có thể giúp người khác đạt tới trên Khai Đạo.
Ông ta biết, năm đó tổ tiên của chín họ Chiêu Vũ có thể đột phá trên Khai Đạo ít nhất có một nửa là vì Chiêu Võ Kinh không hoàn chỉnh.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhưng dù là Chiêu Võ Kinh không hoàn chỉnh thì nó cũng là bí mật không truyền ra ngoài trong các tộc, đây cũng là lý do vì sao năm đó sau khi thua trận, các tộc đã không còn ai có thể vượt qua Khai Đạo nữa.
Vì không có con đường tu luyện.
Mà bây giờ “Chiêu Võ Kinh” lại xuất hiện lần nữa, hơn nữa còn là bản hoàn chỉnh.
Vu Mã Lạc đè nén cảm giác kinh ngạc, sau đó lại nói: “Lời hứa của Đạo Đế có phải là thật không?”
Thiên Võ Tân nhìn về phía Vu Mã Lạc: “Ông cảm thấy với thân phận của Đạo Đế, ngài ấy cần nói dối à?”
Vu Mã Lạc gật đầu: “Đúng thế, là ta nông cạn quá”.
Thiên Võ Tân đứng dậy rồi nói: “Lạc tộc trưởng, dù hơi bất kính như ta vẫn muốn nói, Đạo Đế có thực lực và thân phận như thế mà chỉ là Tứ điện chủ ở Ác Đạo Điện, ông nghĩ xem Ác Đạo Minh này phải lợi hại đến mức nào?”
Vu Mã Lạc híp mắt.
Thiên Võ Tân cười khẽ, sau đó nói: “Ông tự suy xét đi”.
Dứt lời, cô ta đứng dậy rời đi.
Sau khi Thiên Võ Tân đi, một người đàn ông đi vào từ thiên điện, chính là Đại trưởng lão Vu Mã Tiêu của tộc Vu Mã.
Lão ta dẫn theo bốn cao thủ cảnh giới Khai Đạo đi dạo một vòng ở bên ngoài rồi trở về tộc Vu Mã luôn.
Vu Mã Lạc trầm giọng hỏi: “Ông thấy thế nào?”
Vu Mã Tiêu đáp: “Ta khá là ngạc nhiên, không ngờ Đạo Đế vẫn còn sống”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro