Chương 3845
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Diệp Quân nói: “Tháp gia”.
Tiểu Tháp run lên, giấu khí tức của Diệp Quân đi.
“Ủa”.
Một giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên vang lên, như thể cảm thấy bất ngờ khi khí tức của Diệp Quân bỗng biến mất.
Diệp Quân rời khỏi đó, hắn đến Trọng Thiên thứ ba, lúc này Nho Uyên xuất hiện trước mặt hắn.
Nho Uyên trầm giọng nói: “Bên ngoài có rất nhiều cường giả nhìn chằm chằm theo cậu”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta phải đến Trọng Thiên thứ tư lần nữa”.
Nho Uyên nói: “Nếu cậu muốn nói chuyện với ông ta thì ta, Toại Phong và Thiên Khải đi với cậu mới được”.
Diệp Quân nói: “Ta cũng có ý này, đi thôi”.
Nói rồi hắn dùng kiếm Thanh Huyên xuyên qua để đến Trọng Thiên thứ tư.
Trong tầng mây, Diệp Quân nhìn đại điện màu đen ở cuối tầm nhìn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
Ba người Lý Toại Phong đều ở bên cạnh hắn, lúc này thực lực của ba người đã khôi phục sáu bảy phần.
Lý Toại Phong nhìn đại điện đó, hơi tò mò: “Không biết vị này đến từ thời đại nào”.
Thiên Khải khẽ nói: “Ta cũng rất tò mò, không biết tại sao ông ta lại tự nhốt mình ở đây”.
Nho Uyên nói: “Tự nhốt mình ở đây, có khi nào là vì có việc cần nhỉ?”
Mọi người đều nhìn Nho Uyên.
Nho Uyên trầm giọng nói: “Nếu muốn chết thì không đến nỗi làm thế, nếu đã không phải muốn chết thì ông ta đến đây dĩ nhiên là có việc cần khác”.
Diệp Quân nói: “Muốn Đại Đạo?”
Nho Uyên gật đầu: “Hẳn là thế”.
Nói đến đây ông ta nhìn đại điện màu đen đó: “Nếu ông ta muốn Đại Đạo thì rắc rối đấy”.
Lý Toại Phong khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Cầu Đại Đạo?
Đó chắc chắn không phải là điều mong muốn đơn giản.
Nếu Diệp Quân muốn mời đối phương về đội mình thì phải thỏa mãn yêu cầu của đối phương, nhưng chắc chắn rất khó.
Thiên Khải bỗng nói: “Hiện giờ chỉ là suy đoán của chúng ta, vẫn phải để cậu Diệp nói chuyện với ông ta trước, nếu có thể đàm phán được thì tốt, nhưng nếu không thể thì hết cách rồi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta sẽ nói chuyện với ông ta”.
Nói rồi hắn bước lên trước.
Nhưng lúc này Lý Toại Phong nói: “Để ta vậy”.
Ông ta tiến lên trước, sau đó chắp tay lại: “Các hạ, công tử nhà ta muốn nói chuyện với ngươi, không biết…”
“Cút!”
Hồi sinh.
Hắn đang nói đến cô cô váy trắng.
Khi người đàn ông áo đen quay lại, Diệp Quân chỉ nói: “Nhưng ta không đảm bảo chắc chắn đâu nhé”.
Tiểu Tháp run lên, giấu khí tức của Diệp Quân đi.
“Ủa”.
Một giọng nói đầy vẻ ngạc nhiên vang lên, như thể cảm thấy bất ngờ khi khí tức của Diệp Quân bỗng biến mất.
Diệp Quân rời khỏi đó, hắn đến Trọng Thiên thứ ba, lúc này Nho Uyên xuất hiện trước mặt hắn.
Nho Uyên trầm giọng nói: “Bên ngoài có rất nhiều cường giả nhìn chằm chằm theo cậu”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta phải đến Trọng Thiên thứ tư lần nữa”.
Nho Uyên nói: “Nếu cậu muốn nói chuyện với ông ta thì ta, Toại Phong và Thiên Khải đi với cậu mới được”.
Diệp Quân nói: “Ta cũng có ý này, đi thôi”.
Nói rồi hắn dùng kiếm Thanh Huyên xuyên qua để đến Trọng Thiên thứ tư.
Trong tầng mây, Diệp Quân nhìn đại điện màu đen ở cuối tầm nhìn, vẻ mặt vô cùng nghiêm trọng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ba người Lý Toại Phong đều ở bên cạnh hắn, lúc này thực lực của ba người đã khôi phục sáu bảy phần.
Lý Toại Phong nhìn đại điện đó, hơi tò mò: “Không biết vị này đến từ thời đại nào”.
Thiên Khải khẽ nói: “Ta cũng rất tò mò, không biết tại sao ông ta lại tự nhốt mình ở đây”.
Nho Uyên nói: “Tự nhốt mình ở đây, có khi nào là vì có việc cần nhỉ?”
Mọi người đều nhìn Nho Uyên.
Nho Uyên trầm giọng nói: “Nếu muốn chết thì không đến nỗi làm thế, nếu đã không phải muốn chết thì ông ta đến đây dĩ nhiên là có việc cần khác”.
Diệp Quân nói: “Muốn Đại Đạo?”
Nho Uyên gật đầu: “Hẳn là thế”.
Nói đến đây ông ta nhìn đại điện màu đen đó: “Nếu ông ta muốn Đại Đạo thì rắc rối đấy”.
Lý Toại Phong khẽ gật đầu: “Đúng thế”.
Cầu Đại Đạo?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đó chắc chắn không phải là điều mong muốn đơn giản.
Nếu Diệp Quân muốn mời đối phương về đội mình thì phải thỏa mãn yêu cầu của đối phương, nhưng chắc chắn rất khó.
Thiên Khải bỗng nói: “Hiện giờ chỉ là suy đoán của chúng ta, vẫn phải để cậu Diệp nói chuyện với ông ta trước, nếu có thể đàm phán được thì tốt, nhưng nếu không thể thì hết cách rồi”.
Diệp Quân gật đầu: “Ta sẽ nói chuyện với ông ta”.
Nói rồi hắn bước lên trước.
Nhưng lúc này Lý Toại Phong nói: “Để ta vậy”.
Ông ta tiến lên trước, sau đó chắp tay lại: “Các hạ, công tử nhà ta muốn nói chuyện với ngươi, không biết…”
“Cút!”
Hồi sinh.
Hắn đang nói đến cô cô váy trắng.
Khi người đàn ông áo đen quay lại, Diệp Quân chỉ nói: “Nhưng ta không đảm bảo chắc chắn đâu nhé”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro