Chương 3907
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Còn về Ác Đạo ở Chân vũ trụ kia, đối phương vẫn luôn bị trấn áp, vì thế hắn cũng không biết rốt cuộc đối phương mạnh bao nhiêu.
Khi Tam điện chủ Ác Đạo chậm rãi đi ra, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm cô ta.
Mấy người nhóm Thiên Võ Thế vô cùng mừng rỡ, nếu Ác Đạo Minh này không còn cao thủ nào ra ngoài, khiến Ung Đế đột phá, thì khi đó còn ai ở đây có thể ngăn cản ông ta nữa?
Rõ ràng Chiêu Võ Đạo Đế không có khả năng đó.
Lúc trước khi thấy Ung Đế suýt đột phá, bọn họ thật sự sắp tuyệt vọng rồi.
Thực lực cảnh giới Khai Đạo đã mạnh đến thế, nếu còn để ông ta đột phá đạt tới Diệt Đạo thì chẳng phải nguy rồi sao? Đừng nói là Chiêu Võ Đạo Đế, e rằng có hai Chiêu Võ Đạo Đế cũng không thể ngăn cản được ông ta.
Dù sao Ung Đế cũng là người chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo khi đang ở cảnh giới Khai Đạo, một khi đạt tới Diệt Đạo thì chắc chắn sẽ là tồn tại vô địch trong cảnh giới.
Cũng may Ác Đạo Minh vẫn còn có người!
Thiên Võ Thế nhìn thoáng qua Thiên Võ Tân bên dưới, cảm nhận được ánh mắt tổ tiên nhà mình, Thiên Võ Tân vội cung kính hành lễ.
Thiên Võ Thế dịu dàng nói: “Lựa chọn của ngươi không tệ, sau khi chuyện lần này kết thúc, ngươi là người có công thứ nhất”.
Thiên Võ Tân lập tức mừng rỡ vô cùng, vội vàng hành lễ, cảm giác không vui vì thân thể bị phá huỷ trước đó lập tức mất sạch.
Thiên Võ Thế thu hồi tầm mắt, lão ta cười khẩy nhìn Lệ Minh ở cách đó không xa.
Lệ Minh không thèm quan tâm đến ánh mắt của Thiên Võ Thế, ông ta nhìn Diệp Quân phía xa, không biết đang nghĩ gì.
Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa nhìn thoáng qua Tam điện chủ Ác Đạo kia, không nói gì.
Đây có thể xem là lần đầu tiên ông ta và Tam điện chủ gặp nhau, lúc trước người kêu gọi ông ta gia nhập Ác Đạo Minh là Nhị điện chủ, ông ta chưa từng gặp Tam điện chủ này bao giờ.
Không thể không nói, lần gặp hôm nay khiến ông ta hơi kinh ngạc.
Thực lực này thật sự khá ổn.
Nhưng lúc này, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Tam điện chủ Ác Đạo kia đột nhiên tiến lên một bước, siết chặt tay phải, trong nháy mắt một thanh kiếp kiếm đỏ như máu ngưng tụ trong lòng bàn tay cô ta.
Xoẹt!
Vào khoảnh khắc thanh kiếp kiếm kia xuất hiện, toàn bộ Đăng Thiên Vực chợt xuất hiện vô số tia chớp đỏ tươi, những tia chớp này như một cái lưới bao phủ lấy Đăng Thiên Vực, những uy áp lôi kiếp đáng sợ liên tục xuất hiện trong thiên địa, cực kỳ kinh khủng.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếp uy đáng sợ này, uy áp này mạnh hơn uy áp của Chiêu Võ Đạo Đế trước kia không biết bao nhiêu lần.
Ai nấy đều thấy hoảng sợ.
Lúc này sắc mặt của Chiêu Võ Đạo Đế đều trở nên nặng nề chưa từng có, rõ ràng ông ta vẫn đánh giá hơi thấp thực lực của Ác Đạo trước mắt rồi.
Tam điện chủ Ác Đạo ở phía chân trời đột nhiên hoá thành kiếm quang màu máu biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Con ngươi Ung Đế chợt co lại, ông ta vung tay áo, một sức mạnh nhẹ nhàng kéo nhóm Diệp Quân lùi lại cách xa mấy chục vạn trượng.
Sau đó, ông ta mặc kệ cơ thể đang bị thương, tay phải nắm chặt lại đánh tới một phát.
Khi Tam điện chủ Ác Đạo chậm rãi đi ra, tất cả mọi người xung quanh đều nhìn chằm chằm cô ta.
Mấy người nhóm Thiên Võ Thế vô cùng mừng rỡ, nếu Ác Đạo Minh này không còn cao thủ nào ra ngoài, khiến Ung Đế đột phá, thì khi đó còn ai ở đây có thể ngăn cản ông ta nữa?
Rõ ràng Chiêu Võ Đạo Đế không có khả năng đó.
Lúc trước khi thấy Ung Đế suýt đột phá, bọn họ thật sự sắp tuyệt vọng rồi.
Thực lực cảnh giới Khai Đạo đã mạnh đến thế, nếu còn để ông ta đột phá đạt tới Diệt Đạo thì chẳng phải nguy rồi sao? Đừng nói là Chiêu Võ Đạo Đế, e rằng có hai Chiêu Võ Đạo Đế cũng không thể ngăn cản được ông ta.
Dù sao Ung Đế cũng là người chiến đấu với cao thủ Diệt Đạo khi đang ở cảnh giới Khai Đạo, một khi đạt tới Diệt Đạo thì chắc chắn sẽ là tồn tại vô địch trong cảnh giới.
Cũng may Ác Đạo Minh vẫn còn có người!
Thiên Võ Thế nhìn thoáng qua Thiên Võ Tân bên dưới, cảm nhận được ánh mắt tổ tiên nhà mình, Thiên Võ Tân vội cung kính hành lễ.
Thiên Võ Thế dịu dàng nói: “Lựa chọn của ngươi không tệ, sau khi chuyện lần này kết thúc, ngươi là người có công thứ nhất”.
Thiên Võ Tân lập tức mừng rỡ vô cùng, vội vàng hành lễ, cảm giác không vui vì thân thể bị phá huỷ trước đó lập tức mất sạch.
Thiên Võ Thế thu hồi tầm mắt, lão ta cười khẩy nhìn Lệ Minh ở cách đó không xa.
Lệ Minh không thèm quan tâm đến ánh mắt của Thiên Võ Thế, ông ta nhìn Diệp Quân phía xa, không biết đang nghĩ gì.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Chiêu Võ Đạo Đế ở phía xa nhìn thoáng qua Tam điện chủ Ác Đạo kia, không nói gì.
Đây có thể xem là lần đầu tiên ông ta và Tam điện chủ gặp nhau, lúc trước người kêu gọi ông ta gia nhập Ác Đạo Minh là Nhị điện chủ, ông ta chưa từng gặp Tam điện chủ này bao giờ.
Không thể không nói, lần gặp hôm nay khiến ông ta hơi kinh ngạc.
Thực lực này thật sự khá ổn.
Nhưng lúc này, dưới ánh nhìn của tất cả mọi người, Tam điện chủ Ác Đạo kia đột nhiên tiến lên một bước, siết chặt tay phải, trong nháy mắt một thanh kiếp kiếm đỏ như máu ngưng tụ trong lòng bàn tay cô ta.
Xoẹt!
Vào khoảnh khắc thanh kiếp kiếm kia xuất hiện, toàn bộ Đăng Thiên Vực chợt xuất hiện vô số tia chớp đỏ tươi, những tia chớp này như một cái lưới bao phủ lấy Đăng Thiên Vực, những uy áp lôi kiếp đáng sợ liên tục xuất hiện trong thiên địa, cực kỳ kinh khủng.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được kiếp uy đáng sợ này, uy áp này mạnh hơn uy áp của Chiêu Võ Đạo Đế trước kia không biết bao nhiêu lần.
Ai nấy đều thấy hoảng sợ.
Lúc này sắc mặt của Chiêu Võ Đạo Đế đều trở nên nặng nề chưa từng có, rõ ràng ông ta vẫn đánh giá hơi thấp thực lực của Ác Đạo trước mắt rồi.
Tam điện chủ Ác Đạo ở phía chân trời đột nhiên hoá thành kiếm quang màu máu biến mất khỏi vị trí ban đầu.
Con ngươi Ung Đế chợt co lại, ông ta vung tay áo, một sức mạnh nhẹ nhàng kéo nhóm Diệp Quân lùi lại cách xa mấy chục vạn trượng.
Sau đó, ông ta mặc kệ cơ thể đang bị thương, tay phải nắm chặt lại đánh tới một phát.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro