Chương 3920
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Như nghĩ đến điều gì, Diệp Quân bỗng đi đến trước mặt người phụ nữ váy trắng, sau đó hắn lấy một đống xương trắng ra, khẽ nói: “Cô cô, con có việc muốn nhờ người giúp…”
Nói rồi hắn nói lại chuyện lúc trước đã hứa với Ung Đế.
Lúc này Ung Đế cũng xuất hiện, ông ta chỉ còn lại linh hồn, vì thân xác đã bị hủy trước đó rồi.
Lúc này ông ta hơi thấp thỏm và lo lắng.
Người phụ nữ váy trắng nhìn đống xương trắng trước mặt, không nói gì.
Diệp Quân khẽ nói: “Cô cô?”
Người phụ nữ váy trắng giơ tay phải ra che phủ trên đống xương trắng đó, ngay sau đó…
Ầm!
Một thông đạo kỳ lạ bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người, một thế giới đáng sợ bỗng lơ lửng trong thông đạo này, thế giới này màu đỏ tươi, xung quanh loáng thoáng có những tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ thê lương, còn có vô số ác hồn mặt mày gớm ghiếc lượn lờ giữa không trung.
“Địa ngục A Tì”.
Lúc này sắc mặt Bát điện chủ bên cạnh Diệp Quân bỗng trở nên nghiêm trọng, gã từng tiếp xúc với nơi đáng sợ này.
Trong Cửu Trọng Thiên, thiếu niên quỳ ngồi trước cánh cửa đá bỗng ngạc nhiên nói: “Sư phụ, bà ấy… bà ấy cưỡng ép mở thông đạo luân hồi, đây… đây là đại nghịch bất đạo, sư phụ mặc kệ sao?”
Một bàn tay bỗng che miệng thiếu niên lại, sau đó giọng nói vang lên bên tai thiếu niên: “Câm miệng, làm như không nhìn thấy đi”.
Thiếu niên: “…”
Ở bên ngoài, cảnh tượng chậm rãi di chuyển về phía trước, đi đến trong một đại điện tối om, khi cảnh tượng đi vào đại điện, đồng tử Ung Đế bỗng co rụt lại vì ông ta nhìn thấy một thị nữ trong đại điện đó, mà thị nữ này chính là a tỷ của ông ta.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Mặc dù cô ta chưa chuyển kiếp nhưng trước đây ký ức đã bị xóa sạch, bây giờ đang ở trong trạng thái quỷ thể, ta hồi phục trí nhớ cho cô ta, thân xác cũng có thể khôi phục hoàn toàn”.
Diệp Quân quay đầu nhìn Ung Đế, Ung Đế lại lắc đầu: “Không cần đâu”.
Người phụ nữ váy trắng chậm rãi rút tay phải về, nhưng lúc này một tiếng rống giận vang lên trong đại điện: “Ai dám mở thông đạo luân hồi Đại Đạo ra, tự ý xông vào địa ngục A Tì của ta đấy? Mẹ nó, chán sống rồi à?”
Nói xong, một bàn tay nâng trời bỗng lao ra từ trong địa ngục A Tì, chỉ trong tích tắc bàn tay khổng lồ đó đã xuyên qua thông đạo luân hồi Đại Đạo lao đến đỉnh đầu mấy người người phụ nữ váy trắng, sau đó đánh mạnh xuống…
Ngay khi bàn tay cực lớn đó rơi xuống, ánh mắt người phụ nữ váy trắng lóe lên tia lạnh lùng, một thanh kiếm bỗng xuất hiện ở địa ngục A Tì đó.
Ầm!
Cả địa ngục A Tì bị đốt cháy.
“Cậu Diệp”.
Đúng lúc này, một giọng nói trên Cửu Trọng Thiên bỗng hoảng sợ nói: “Cậu Diệp, địa ngục A Tì tuyệt đối không thể bị hủy diệt, mong ngươi nể tình lúc nãy ta phá giải Đạo khiển giúp bạn ngươi mà ngăn cản người nhà của ngươi lại”.
Nói rồi hắn nói lại chuyện lúc trước đã hứa với Ung Đế.
Lúc này Ung Đế cũng xuất hiện, ông ta chỉ còn lại linh hồn, vì thân xác đã bị hủy trước đó rồi.
Lúc này ông ta hơi thấp thỏm và lo lắng.
Người phụ nữ váy trắng nhìn đống xương trắng trước mặt, không nói gì.
Diệp Quân khẽ nói: “Cô cô?”
Người phụ nữ váy trắng giơ tay phải ra che phủ trên đống xương trắng đó, ngay sau đó…
Ầm!
Một thông đạo kỳ lạ bỗng xuất hiện trên đỉnh đầu mọi người, một thế giới đáng sợ bỗng lơ lửng trong thông đạo này, thế giới này màu đỏ tươi, xung quanh loáng thoáng có những tiếng kêu thảm thiết, cực kỳ thê lương, còn có vô số ác hồn mặt mày gớm ghiếc lượn lờ giữa không trung.
“Địa ngục A Tì”.
Lúc này sắc mặt Bát điện chủ bên cạnh Diệp Quân bỗng trở nên nghiêm trọng, gã từng tiếp xúc với nơi đáng sợ này.
Trong Cửu Trọng Thiên, thiếu niên quỳ ngồi trước cánh cửa đá bỗng ngạc nhiên nói: “Sư phụ, bà ấy… bà ấy cưỡng ép mở thông đạo luân hồi, đây… đây là đại nghịch bất đạo, sư phụ mặc kệ sao?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Một bàn tay bỗng che miệng thiếu niên lại, sau đó giọng nói vang lên bên tai thiếu niên: “Câm miệng, làm như không nhìn thấy đi”.
Thiếu niên: “…”
Ở bên ngoài, cảnh tượng chậm rãi di chuyển về phía trước, đi đến trong một đại điện tối om, khi cảnh tượng đi vào đại điện, đồng tử Ung Đế bỗng co rụt lại vì ông ta nhìn thấy một thị nữ trong đại điện đó, mà thị nữ này chính là a tỷ của ông ta.
Người phụ nữ váy trắng nhìn Diệp Quân: “Mặc dù cô ta chưa chuyển kiếp nhưng trước đây ký ức đã bị xóa sạch, bây giờ đang ở trong trạng thái quỷ thể, ta hồi phục trí nhớ cho cô ta, thân xác cũng có thể khôi phục hoàn toàn”.
Diệp Quân quay đầu nhìn Ung Đế, Ung Đế lại lắc đầu: “Không cần đâu”.
Người phụ nữ váy trắng chậm rãi rút tay phải về, nhưng lúc này một tiếng rống giận vang lên trong đại điện: “Ai dám mở thông đạo luân hồi Đại Đạo ra, tự ý xông vào địa ngục A Tì của ta đấy? Mẹ nó, chán sống rồi à?”
Nói xong, một bàn tay nâng trời bỗng lao ra từ trong địa ngục A Tì, chỉ trong tích tắc bàn tay khổng lồ đó đã xuyên qua thông đạo luân hồi Đại Đạo lao đến đỉnh đầu mấy người người phụ nữ váy trắng, sau đó đánh mạnh xuống…
Ngay khi bàn tay cực lớn đó rơi xuống, ánh mắt người phụ nữ váy trắng lóe lên tia lạnh lùng, một thanh kiếm bỗng xuất hiện ở địa ngục A Tì đó.
Ầm!
Cả địa ngục A Tì bị đốt cháy.
“Cậu Diệp”.
Đúng lúc này, một giọng nói trên Cửu Trọng Thiên bỗng hoảng sợ nói: “Cậu Diệp, địa ngục A Tì tuyệt đối không thể bị hủy diệt, mong ngươi nể tình lúc nãy ta phá giải Đạo khiển giúp bạn ngươi mà ngăn cản người nhà của ngươi lại”.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro