Chương 4001
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Diệp Quân nói: “Tiền bối có thể đi tới vũ trụ Quan Huyên, đến nơi đó sẽ có người sắp xếp cho ông”.
Thiên Kình chắp tay: “Được, tạm biệt Diệp thiếu”.
Nói xong, ông ta xoay người biến mất.
Sau khi Thiên Kình rời đi, Diệp Quân nhìn Tịnh An và Nhất Niệm ở bên cạnh, hắn đang định cất lời thì thời không trước mặt đột nhiên hơi rung động.
Lệ Hàn truyền âm!
Một lát sau, Diệp Quân nhíu mày.
Nhất Niệm hỏi: “Sao vậy?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhị điện chủ Ác Đạo Minh đến rồi”.
Tịnh An cất lời: “Thế lực Ác Đạo Minh này cũng không đơn giản chút nào”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhìn về phía Tịnh An: “Cô biết Ác Đạo Minh à?”
Tịnh An gật đầu: “Biết chứ, bọn họ đến từ Ác vũ trụ, một vũ trụ rất đặc biệt, năm đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta từng phát hiện ra bọn họ, lần đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta cũng từng xảy ra mâu thuẫn với bọn họ”.
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Các cô không đánh nhau với bọn họ à?”
“Sao có thể chứ!”
Tịnh An kiêu ngạo nói: “Tính đến hiện tại, nền văn minh Thiên Hành chúng ta chưa từng đánh nhau thua ai cả!”
Diệp Quân im lặng.
Ác vũ trụ!
Có thể giao chiến với nền văn minh Thiên Hành, dù không đánh nhau nhưng từ giọng điệu của Tịnh An thì rõ ràng Ác vũ trụ này cũng có chút bản lĩnh.
Hơn nữa Lệ Hàn đã truyền âm bảo hắn cần phải cẩn thận với Nhị điện chủ này!
Nhất định phải cẩn thận!
Tịnh An lại nói: “Trong Ác vũ trụ có ba người mạnh nhất, một người là Nhất điện chủ trong truyền thuyết, thứ hai là linh của Ác vũ trụ, người này là kiếp của Ác vũ trụ, cũng chính là Ác Đạo, thứ ba là Nhị điện chủ kia, những Điện chủ còn lại đều là một lũ ngốc”.
Diệp Quân hơi tò mò: “Tại sao nền văn minh Thiên Hành các cô không tiêu diệt Ác Đạo Minh đi?”
Tịnh An đáp: “Có hai vấn đề”.
Diệp Quân thắc mắc: “Hai vấn đề gì?”
Tịnh An lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Quân đen mặt.
Tịnh An liếm kẹo hồ lô, sau đó giải thích, vì lúc trước Thần sư Thiên Vân chỉ nói là hai vấn đề, nhưng không nói nguyên nhân cụ thể”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Bây giờ cứ mặc kệ ông ta, chúng ta đi tới nền văn minh Thiên Hành thôi!”
Nhất Niệm vội gật đầu: “Được được”.
Diệp Quân dẫn hai người đi tới một vùng tinh không, hắn quay đầu nhìn Tịnh An và Nhất Niệm bên cạnh, cười nói: “Tiếp theo nên đi thế nào đây?”
Tịnh An tiến lên một bước, ngón tay trắng nõn chỉ nhẹ vào thời không trước mặt.
Thiên Kình chắp tay: “Được, tạm biệt Diệp thiếu”.
Nói xong, ông ta xoay người biến mất.
Sau khi Thiên Kình rời đi, Diệp Quân nhìn Tịnh An và Nhất Niệm ở bên cạnh, hắn đang định cất lời thì thời không trước mặt đột nhiên hơi rung động.
Lệ Hàn truyền âm!
Một lát sau, Diệp Quân nhíu mày.
Nhất Niệm hỏi: “Sao vậy?”
Diệp Quân trầm giọng nói: “Nhị điện chủ Ác Đạo Minh đến rồi”.
Tịnh An cất lời: “Thế lực Ác Đạo Minh này cũng không đơn giản chút nào”.
Diệp Quân hơi ngạc nhiên nhìn về phía Tịnh An: “Cô biết Ác Đạo Minh à?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tịnh An gật đầu: “Biết chứ, bọn họ đến từ Ác vũ trụ, một vũ trụ rất đặc biệt, năm đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta từng phát hiện ra bọn họ, lần đó nền văn minh Thiên Hành chúng ta cũng từng xảy ra mâu thuẫn với bọn họ”.
Diệp Quân trầm giọng hỏi: “Các cô không đánh nhau với bọn họ à?”
“Sao có thể chứ!”
Tịnh An kiêu ngạo nói: “Tính đến hiện tại, nền văn minh Thiên Hành chúng ta chưa từng đánh nhau thua ai cả!”
Diệp Quân im lặng.
Ác vũ trụ!
Có thể giao chiến với nền văn minh Thiên Hành, dù không đánh nhau nhưng từ giọng điệu của Tịnh An thì rõ ràng Ác vũ trụ này cũng có chút bản lĩnh.
Hơn nữa Lệ Hàn đã truyền âm bảo hắn cần phải cẩn thận với Nhị điện chủ này!
Nhất định phải cẩn thận!
Tịnh An lại nói: “Trong Ác vũ trụ có ba người mạnh nhất, một người là Nhất điện chủ trong truyền thuyết, thứ hai là linh của Ác vũ trụ, người này là kiếp của Ác vũ trụ, cũng chính là Ác Đạo, thứ ba là Nhị điện chủ kia, những Điện chủ còn lại đều là một lũ ngốc”.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Diệp Quân hơi tò mò: “Tại sao nền văn minh Thiên Hành các cô không tiêu diệt Ác Đạo Minh đi?”
Tịnh An đáp: “Có hai vấn đề”.
Diệp Quân thắc mắc: “Hai vấn đề gì?”
Tịnh An lắc đầu: “Không biết”.
Diệp Quân đen mặt.
Tịnh An liếm kẹo hồ lô, sau đó giải thích, vì lúc trước Thần sư Thiên Vân chỉ nói là hai vấn đề, nhưng không nói nguyên nhân cụ thể”.
Diệp Quân ngẫm nghĩ rồi nói: “Bây giờ cứ mặc kệ ông ta, chúng ta đi tới nền văn minh Thiên Hành thôi!”
Nhất Niệm vội gật đầu: “Được được”.
Diệp Quân dẫn hai người đi tới một vùng tinh không, hắn quay đầu nhìn Tịnh An và Nhất Niệm bên cạnh, cười nói: “Tiếp theo nên đi thế nào đây?”
Tịnh An tiến lên một bước, ngón tay trắng nõn chỉ nhẹ vào thời không trước mặt.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro