Chương 4039
Thanh Phong
2024-09-10 08:55:43
Một quyền này vốn dĩ sẽ lấy mạng cô ta nhưng ngay lúc này, cơ thể Nhất Niệm bỗng trở nên hư ảo, Tông Chiếu ở phía xa hơi híp mắt, ngay sau đó đồng tử ông ta co rụt lại, vì không biết từ lúc nào mà Nhất Niệm đã đến trước mặt ông ta, sau đó đánh một quyền vào mặt ông ta.
Bụp!
Khu vực thời không chỗ Tông Chiếu bị nổ tung, Tông Chiếu lùi về sau gần cả vạn trượng.
Lúc này cây thương dài bỗng xuất hiện phía sau Nhất Niệm, người ra tay chính là Giới Doãn, ông ta cầm thương Thiên Hành, cây thương như lửa, trên mũi thương là lửa đang cháy, đó là lửa Thiên Hành.
Lúc này đối mặt với Nhất Niệm, ông ta đã không dám nương tay nữa, thế nên sử dụng lửa Thiên Hành trong thương Thiên Hành.
Vừa đâm một nhát này ra, khu vực thời không chỗ Nhất Niệm bắt đầu tan chảy.
Nhất Niệm xoay người, tay phải bỗng giơ mạnh về thời không trước mặt, thời không đó bỗng trở nên hư ảo, Giới Doãn và cây thương lập tức văng ra xa cả ngàn trượng.
Sau khi dừng lại, Giới Doãn khó tin nhìn Nhất Niệm: “Sức mạnh này của ngươi là gì?”
Từ đầu đến giờ, ông ta phát hiện ra sức mạnh của Nhất Niệm không đúng lắm, đó là một sức mạnh thời không vô cùng kỳ lạ, nhưng ông ta lại không biết cụ thể là gì, vì ông ta chưa từng gặp.
Nhất Niệm không nói gì, cô ta nhìn xung quanh, cô ta biết không thể ở lại đây thêm nữa, lúc này một giọng nói bỗng vang lên phía sau cô ta: “Muốn đi à? Mơ đi!”
Vừa dứt lời, một khí tức đáng sợ nghiền ép lao đến chỗ cô ta.
Người ra tay chính là Tông Chiếu.
Lúc này cả người Tông Chiếu như một quả cầu lửa đâm mạnh về phía Nhất Niệm.
Giữa trán ông ta có một ngọn lửa đang cháy.
Lửa Thiên Hành!
Nhất Niệm cũng không dám sơ suất chủ quan với Tông Chiếu, cô ta bỗng xòe tay phải ra, sau đó siết chặt lại, thời không sau lưng cô ta lập tức gợn sóng như sóng nước. Mà tốc độ của Tông Chiếu đó bỗng giảm xuống, cảm nhận được tốc độ của mình giảm xuống, đồng tử Tông Chiếu co rụt lại, ông ta gầm lên một tiếng, lửa Thiên Hành giữa trán bỗng biến thành một ngọn lửa rồi văng ra xa.
Sau khi lửa Thiên Hành văng ra xa, thời không trước mặt ông ta bỗng bắt đầu tan chảy, lúc này một cú đấm của Nhất Niệm đã đánh đến trước mặt ông ta. Một tiếng nổ vang lên, thời không bị phá hủy hoàn toàn.
Tông Chiếu bị văng ra xa cả vạn trượng.
Vừa dừng lại, máu tràn ra từ khóe miệng Tông Chiếu, ông ta lau vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt vô cùng hung ác nói: “Ta giết ngươi”, dứt lời ông ta đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, một cây thương Thiên Hành xuất hiện trong tay ông ta, cả cây thương như có lửa đang cháy, từng luồng khí tức liên tục lan tràn ra.
Cùng lúc đó lửa Thiên Hành giữa trán ông ta cũng bông cháy rực.
Hai ngọn lửa Thiên Hành.
Lúc này thời không cả trời đất đều bắt đầu thiêu đốt.
Sức mạnh hai ngọn lửa Thiên Hành quả thật quá mức khủng khiếp.
Nhất Niệm nhìn Tông Chiếu, mặt không cảm xúc, tay phải cô ta siết chặt lại.
Tông Chiếu bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo vèo…
Một cột lửa lướt qua chạy thẳng đến chỗ Nhất Niệm.
Bụp!
Khu vực thời không chỗ Tông Chiếu bị nổ tung, Tông Chiếu lùi về sau gần cả vạn trượng.
Lúc này cây thương dài bỗng xuất hiện phía sau Nhất Niệm, người ra tay chính là Giới Doãn, ông ta cầm thương Thiên Hành, cây thương như lửa, trên mũi thương là lửa đang cháy, đó là lửa Thiên Hành.
Lúc này đối mặt với Nhất Niệm, ông ta đã không dám nương tay nữa, thế nên sử dụng lửa Thiên Hành trong thương Thiên Hành.
Vừa đâm một nhát này ra, khu vực thời không chỗ Nhất Niệm bắt đầu tan chảy.
Nhất Niệm xoay người, tay phải bỗng giơ mạnh về thời không trước mặt, thời không đó bỗng trở nên hư ảo, Giới Doãn và cây thương lập tức văng ra xa cả ngàn trượng.
Sau khi dừng lại, Giới Doãn khó tin nhìn Nhất Niệm: “Sức mạnh này của ngươi là gì?”
Từ đầu đến giờ, ông ta phát hiện ra sức mạnh của Nhất Niệm không đúng lắm, đó là một sức mạnh thời không vô cùng kỳ lạ, nhưng ông ta lại không biết cụ thể là gì, vì ông ta chưa từng gặp.
Nhất Niệm không nói gì, cô ta nhìn xung quanh, cô ta biết không thể ở lại đây thêm nữa, lúc này một giọng nói bỗng vang lên phía sau cô ta: “Muốn đi à? Mơ đi!”
Vừa dứt lời, một khí tức đáng sợ nghiền ép lao đến chỗ cô ta.
Người ra tay chính là Tông Chiếu.
Lúc này cả người Tông Chiếu như một quả cầu lửa đâm mạnh về phía Nhất Niệm.
Giữa trán ông ta có một ngọn lửa đang cháy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lửa Thiên Hành!
Nhất Niệm cũng không dám sơ suất chủ quan với Tông Chiếu, cô ta bỗng xòe tay phải ra, sau đó siết chặt lại, thời không sau lưng cô ta lập tức gợn sóng như sóng nước. Mà tốc độ của Tông Chiếu đó bỗng giảm xuống, cảm nhận được tốc độ của mình giảm xuống, đồng tử Tông Chiếu co rụt lại, ông ta gầm lên một tiếng, lửa Thiên Hành giữa trán bỗng biến thành một ngọn lửa rồi văng ra xa.
Sau khi lửa Thiên Hành văng ra xa, thời không trước mặt ông ta bỗng bắt đầu tan chảy, lúc này một cú đấm của Nhất Niệm đã đánh đến trước mặt ông ta. Một tiếng nổ vang lên, thời không bị phá hủy hoàn toàn.
Tông Chiếu bị văng ra xa cả vạn trượng.
Vừa dừng lại, máu tràn ra từ khóe miệng Tông Chiếu, ông ta lau vết máu trên khóe miệng, vẻ mặt vô cùng hung ác nói: “Ta giết ngươi”, dứt lời ông ta đột nhiên xòe lòng bàn tay ra, một cây thương Thiên Hành xuất hiện trong tay ông ta, cả cây thương như có lửa đang cháy, từng luồng khí tức liên tục lan tràn ra.
Cùng lúc đó lửa Thiên Hành giữa trán ông ta cũng bông cháy rực.
Hai ngọn lửa Thiên Hành.
Lúc này thời không cả trời đất đều bắt đầu thiêu đốt.
Sức mạnh hai ngọn lửa Thiên Hành quả thật quá mức khủng khiếp.
Nhất Niệm nhìn Tông Chiếu, mặt không cảm xúc, tay phải cô ta siết chặt lại.
Tông Chiếu bỗng biến mất khỏi đó.
Vèo vèo…
Một cột lửa lướt qua chạy thẳng đến chỗ Nhất Niệm.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro